San San chịu giúp đỡ Thiên Đạo, khi cô trở về bao nhiêu người đã từng ở lại Thiên Đạo quyết không rời đi đã rơi nước mắt khi thấy cô. Họ nói cô trông thật giống người mẹ đã mất của cô, họ chờ đợi ngày cô trở về
Cảm xúc của họ chạm tới trái tim của cô, San San nở nụ cười tươi sáng nói chuyện vui vẻ với họ
Mai Mai đứng một bên dựa vai Tiêu Hồn mỉm cười dịu dàng
- Cuối cùng San San cũng cười được một chút
- Chẳng cười được bao lâu đâu, chúng ta đang gặp rắc rối đấy - Tiêu Hồn đưa Mai Mai một tờ giấy làm cô hơi nhíu mày
- Tôi sẽ đi thay San San!
- Ha ha, cô? Cô nghĩ cô đủ bản lĩnh thương lượng với hắn? - Tiêu Hồn mỉa mai
- Nhưng nếu phải trao đổi gì đó thiệt hại cho San San thì sao? - Mai Mai cau mày
- Chấp nhận số phận thôi - Tiêu Hồn nhún vai bước đi thong thả tới chỗ San San, ám chỉ cô ra nói chuyện cùng anh một lúc
San San thấy vẻ mặt anh có chút nghiêm trọng liền đi theo, Tiêu Hồn đưa tờ giấy rồi nói gì đó, khuôn mặt cô theo đó mà trầm xuống chìm vào suy tư. Một lúc sau khó khăn gật đầu rồi cầm tờ giấy thất thểu bước đi
Mai Mai không đành lòng định chạy theo cô nhưng Tiêu Hồn giữ lại lắc đầu
- Nếu không để cô ấy tự đối mặt thì mãi mãi sống trong vỏ bọc ngu ngốc cô ấy tự tạo dựng ra thôi
San San nặng nề bước đi, nhìn di động một hồi lâu rồi ấn vào một dãy số gọi. Một lúc sau đầu dây bên kia bắt máy nhưng không nói câu nào, cả hai đầu dây đều im lặng đến đáng sợ
- Hoắc Thiên Kình... - Cô nặng nề mở mời
Đầu dây bên kia vẫn im lặng, cô chỉ vô vọng nhắm mắt lại từng câu nói nặng nề
- Anh có thể gặp tôi được không? Tôi có chuyện muốn thương lượng anh.
- Được, tại nhà tôi, địa chỉ x. Tôi đợi cô.
Giọng nói lạnh tanh của Hoắc Thiên Kình vang lên r trực tiếp cúp máy, San San thở dài lấy tờ giấy của Mai Mai đưa ra ôm trong lòng
- Cho tôi sức mạnh... Nguyên chủ...!
---- Ta là dải phân cách, tại nhà Hoắc Thiên Kình---
Cô ngồi xuống ghế sofa đối diện Hoắc Thiên Kình, anh hôm nay ăn mặc tùy hứng để lộ bờ ngực rắn chắc nước chảy xuống người, cô quay mặt đi không nhìn anh. Hoắc Thiên Kình trở lại khuôn mặt như lần đầu mới gặp cô, vô cùng lãnh khốc, anh lau giọt nước trên tóc nói
- Có chuyện gì, nói đi.
- Tôi... Tôi đại diện cho Thiên Đạo tới để ký hợp đồng thương lượng vũ khí và làm ăn lâu dài. - Cô lúc đầu nói hơi lắp bắp nhưng hít thở một hơi rồi mới nói đưa ra một tệp hợp đồng
Hoắc Thiên Kình cầm hợp đồng lên đọc rồi cười khẩy ném xuống bàn
- Cô nghĩ tôi sẽ ký vào bản hợp đồng này? Những gì tôi nhận cũng chỉ là quá ít lợi nhuận, cầm lấy nó và đi về đi.
San San hít thở một hơi sâu kìm xuống cảm giác muốn đánh người, cưỡng ép bản thân phải mỉm cười
- Hoắc thiếu gia, anh có thể cân nhắc một chút không? Chúng tôi sẽ làm lại bản hợp đồng nhiều lợi nhuận hơn về phía anh. Chỉ cần anh đồng ý
- Tôi không có hứng với bản hợp đồng này.
Cô kìm nén tức giận mỉm cười hữu nghị
- Vậy Hoắc thiếu gia muốn như nào ngài sẽ ký hợp đồng
- /, tôi cô . - Hoắc Thiên Kình cười khẩy nhìn cô
San San tức giận đứng dậy cười nhạt cầm cốc nước hắt vào mặt Hoắc Thiên Kình, vứt chiếc cốc xuống đất vỡ choang
- Khỏi cần ký nữa, tôi cũng không nhờ cái loại anh.
Vừa quay lưng bước thì cúi rạp người xuống ôm chân... Chết... Dẫm vào mảnh thủy tinh rồi.... Cắn răng cố không đánh mất hình tượng đứng dậy cố gắng bước đi nhưng máu đã chảy, bỗng cả cơ thể của cô được nhấc bổng lên
Hoắc Thiên Kình thở dài nhìn chân dẫm vào thủy tinh của cô vẫn cố đi, bế cô đi lên phòng. San San kháng cự
- Em còn kháng cự? Muốn mảnh thủy tinh đâm sâu hơn hay sao chứ?
Cô im lặng để anh đặt xuống giường, ngồi yên cho anh lấy mảnh thủy tinh ra, nhìn một chút thấy tâm trạng anh có vẻ đỡ hơn vừa nãy. Thử thương lượng lại xem sao
- Nếu anh chịu ký hợp đồng với chúng tôi, tôi sẽ để anh /. Có thể không?
Hoắc Thiên Kình cười nhạt vẫn băng bó cho cô
- Kể cả có là / cũng chẳng là gì với tôi. Thiên Đạo bây giờ vẫn còn quá yếu đuối tôi có giúp em cũng chỉ bằng chút tiền lợi nhuận của các bang phái khác ký hợp đồng với tôi mà thôi.
San San cắn môi không nói thành lời, tay nắm chặt mảnh giấy đó im lặng một hồi kiên định nói
- Chỉ cần anh đồng ý ký hợp đồng, bất cứ điều kiện nào tôi cũng cố gắng làm.
Vừa băng bó xong nghe thấy câu nói của cô liền khóe môi tạo lên độ cong lâu ngày mới thấy trên khuôn mặt anh. Hoắc Thiên Kình đẩy ngã cô về phía giường cả người đè lên giam cầm cô trong lòng mình hít lấy mùi hương cơ thể cô nói
- Nếu em chịu làm người tình của tôi, tôi sẽ hoàn toàn không cần lợi nhuận từ ký kết này, / em thấy sao?
San San tức giận giơ tay lên định tát Hoắc Thiên Kình nhưng anh giữ tay cô cười mỉa mai
- Em có thể tát tôi và đẩy tôi ra, đi ra khỏi cánh cửa này nhưng sẽ không có cơ hội thứ hai cho em và Thiên Đạo đâu.
Cô giận đến run người nhìn anh nhưng rồi bất lực cụp mắt xuống tay cũng khẽ buông lỏng
- Tôi hiểu rồi....
Hoắc Thiên Kình cười nhạt ngồi dậy vuốt ve cằm cô chuẩn bị hôn, San San hơi lé mới nhận ra phản xạ tự nhiên của bản thân...
- Tôi... tôi muốn đi tắm một chút...
Hoắc Thiên Kình nhìn cô rồi ngồi dậy, San San chạy như bay vào trong phòng tắm đóng cửa lạnh ngồi thụp xuống tay cầm chặt mảnh giấy...
Anh nhìn thấy bóng dáng của cô, đang từ khuôn mặt lãnh khốc một tay ôm mặt đôi mắt lộ ra sự đau khổ tự thì thầm...
- Rốt cuộc mình làm cái gì vậy cơ chứ....!
Yêu là chết trong lòng một ít...