Tử Lan Diệp Sương tỉnh lại vào sáng sớm, vừa mở mắt vương vai thì cảm giác là lạ chổ nào ấy.
“ Chết tiệt thật.”
Cô mắn một tiếng khi biết thảm trạng của mình, cô Tử Lan Diệp Sương sống trong thân xác của { Tử Lan Diệp Sương } trong tiểu thuyết vừa đọc xong bị cô mắng té tác nữ phụ ác đọc nhất truyện, xấu nhất truyện.
Không đợi cho cô phải suy nghĩ thêm, một mớ hỗn độn ký ức ùa vào não. Chịu đau nhức xắp xếp lại mớ hỗn độn trong đầu, là ký ức của { Tử Lan Diệp Sương} trong truyện. Hiện giờ là ký ức của cô.( chị khỏi phải lo không biết gì nhá.)
“ Haz đành phải chấp nhận thôi a, ta mà biết cô sống chỗ của ta mà không tốt ta cho cô cũng không yên thân đâu đấy nhá.”
Cô lầm bầm lầm bầu trong miệng xong, bước xuống giường đi vào nhà vệ sinh. Làm xong vệ sinh cá nhân thì ra ngoài, thật ra là không dám nhìn cô hiện giờ trong gương thôi. Phải nói không biết nữ phụ này ăn gì mà mập kinh khủng luôn, nhà vệ sinh trui vào muốn không lọt.( đáng cho chị chê người ta giờ nhận lãnh đi hi.)
“ Phải luyện tập cho cơ thể này thôi, lên kế hoạch trong thời gian này mới được.”
Tử Lan Diệp Sương xoa xoa tay quyết tâm giảm béo lấy lại thân hình lúc kiếp trước của cô, còn { Tử Lan Diệp Sương} nữ phụ kia thì cô không quản nhiều như vậy. Hiện giờ cô là Tử Lan Diệp Sương mà { Tử Lan Diệp Sương } nữ phụ cũng là cô, vậy thì cô sẽ theo ý nguyện mà sửa chửa kịch bản cẩu huyết này vậy.
Cóc... Cóc... Cóc...
Tiếng gõ cửa vang lên mạnh suy nghĩ của Tử Lan Diệp Sương cũng chấm dức, giọng người máy vang lên.
“ Cô chủ, mời cô chủ xuống ăn sáng.”
“ Được.”
“ Dạ, chào cô chủ.”
Người máy được lập trình rất giống người thật, phải nói các chức năng cần có của con người khi làm việc điều rất đầy đủ.
Tử Lan Diệp Sương rất có hứng thú với thứ này, khi đọc truyện cô đã chú ý tới nó nhiều nhất, giờ có cơ hội ngu sao bỏ qua a.
Thân thể này sống một mình trong ngôi nhà riêng, nên muốn làm gì tùy thích không cần sợ phát hiện ra khác biệt. Tính cách tuy khác nhưng cũng có thể đổi, thân thể này có cha mẹ, ông bà, cô, chú, bác, anhem họ dử cả. Nhưng bị cô lập, cha mẹ thì yêu thương nhưng không thể cãi lại gia tộc đã ban ra, chỉ đành để cô ở ngoài sống và thường xuyên đi thăm.( chị làm phước cho em nó nhờ a, đừng phá nhà nhá.)
Chuyện không được về nhà chính trong gia tộc là do thân thể này lúc tuổi đánh nhau với mấy anh em họ trong tộc, họ kết bè lại với nhau tố cáo cho gia chủ lúc ấy trong tộc. Cả tộc phán quyết không cho về nhà chính để tránh chuyện này lập lại, khi đó được đưa ra ngoài năm tuổi sống bên ngoài tới giờ đã tuổi.
Tử Lan Diệp Sương thay quần áo xuống nhà ăn cơm, quần áo thì chỉ đơn giản là rộng, ngoài ra không có kiểu cách gì cả.
Xuống nhà Rử Lan Diệp Sương nhìn thức ăn giật giật khóe miệng, như thế này bảo sao không mập. Trên bàn nào là cá, là thịt đủ cả có thể cho người bình thường ăn. Không còn cách nào khác, đành chọn một món ăn lấp bụng đã còn lại thì cho người máy xử lý đi vậy.( cố đi chị ăn hết cũng tốt lắm á.)
Tử Lan Diệp Sương vừa ăn vừa nghĩ về thế giới này, nó là thế giới tương lai hơn ngàn năm sau.
Công nghệ thông tin, máy móc tân tiến. Phát truyển khoa học kỹ thuật và cả con người, kể cả quân đội cũng được trang bị vũ khí uy lực đủ làm nổ một tin cầu.
Trường học ở đây không giống như trước kia, học là kỹ thuật quân đội, kích phát dị năng, sửu chửa máy móc, nghề được tôn sùng nhất là luyện đan.
Học kỹ thuật quân đội: Rèng luyện kỷ năng chiến đấu, rèng luyện sức dẻo dai, lái quân cơ, chỉ huy, kiến thức bản đồ tọa độ và ký hiệu đặc trưng cho chiến trường.
Học kích phát dị năng: Trẻ con từ tuổi bắt đầu được trung ương của địa cầu thử nghiệm xem thích hợp vào ngành nào, nếu là thiên về màu sắc thì là trong người có dị năng sẽ không cần phải bị quyết định ép học. Trung ương sẽ cho những đứa trẻ đó tim vào người liều thuốc, tương ứng tháng mỗi tháng một liều. Thuốc sẽ kích thích sức mạnh trong người phóng ra ngoài, nhưng trong lúc kích phát nếu đứa bé không chịu được thì đứa bé đó sẽ chết, dù vậy không ai có thể bỏ qua bước này được.
Học sửu chửa máy móc: tất cả máy móc được vận hành điều cần phải học, sửu chử lắp ráp, sáng tạo ra máy mới hoặc thúc đẩy cải tiến cho máy củ.
Luyện Đan: các loài thuốc ở đây điều có linh tính, phải giao lưu cho được những cây thuốc đó để được tặng vật liệu luyện đan, có vật liệu phải luyện tập các bước luyện dược và luyện ra đan dược.
( ôi trời, mấy cái này mà học thì óc nổ, các bạn nên tránh ra xa đi á.)
Ở đây đi lại bằng xe phi hành. có nhiều loại xe phi hành để di chuyển và phân biệt tần lớp với nhau, người dân thì là đi xe công công còn nhà giàu thì là xe riêng. Nhà thân thể này cũng vậy là gia tộc giàu có lâu đời, cha mẹ điều là người có tiếng tăm.
Thức ăn ở đây được mô phỏng chứ không như trước, dù mô phỏng nhưng mùi vị cũng không giảm nhiều.
Ăn xong bữa ăn Tử Lan Diệp Sương bắt đầu kế hoạch giảm cân, người máy của cô được cô lập trình lại rất nhanh và thay đổi một chút theo ý thích.
Dừng nghĩ là Tử Lan Diệp Sương là tay ăn không ngồi rồi, thật ra cô là thiên tài về máy móc đấy còn là một hacken nỗi tiếng với danh hiệu là sát thủ MT Kích.
Tháng sau...
Cóc... Cóc... Cóc...
“ Mời cô chủ dậy đi học.”
Tiếng máy móc vang lên muốn nổ nhà làm ai đó trên giường phải bật nhảy khỏi giường chạy thẳng vào tolet, bên ngoài một cô người hầu đáng yêu chỉ là đừng nhìn khuôn mặt cứng ngắc và đôi mắt nhắp nháy đèn thì là một con người thật thụ. Đây là người máy của Tử Lan Diệp Sương, phải nói là người máy của bây giờ chứ không phải lúc trước khi Tử Lan Diệp Sương mới tới. Người máy được cải tạo do bàn tay của Tử Lan Diệp Sương, nhìn như người thật và các chức năng được nâng cấp khác xa so với các người máy khác.
Thời gian này Tử Lan Diệp Sương cách biệt với thế giới bên ngoài, cả cha mẹ cũng không cho tới nơi này của cô, nếu không phải cô cài chế độ nhắc nhở định kỳ của trường học thị không biết cô có thể đi tới trường không nữa.( chị có tài mà sao dấu thế nhỉ.)
phút sau...
Cửa mở ra, xuất hiện là một cô gái thân hình ma quỷ khuôn mặt yêu mị quyến rũ. Cả Tử Lan Diệp Sương cũng không ngờ, khi giảm cân thành công lại cho kết quả hơn xả mong đợi. Điều này làm cô hài lòng rất nhiều, oán khí khi tới đây cũng giảm không ít. ( ta chảy máy mũi rồi chị a.)
“ Ta đi đây Tiểu Yêu, ở nhà đừng cho ai vào nhá.” Giọng nói nhẹ nhàng vang lên, rất êm tai, cái này là do Tử Lan Diệp Sương dùng thuốc chửa trị cho cổ họng có được kết quả như vậy, cô thích nhất là lúc hát giọng nói này hát lên thật muốn điên đảo người nghe.
“ Dạ, cô chủ đi thong thả, ở trường vui vẻ.” người máy có trí thông minh như trẻ em, Tử Lan Diệp Sương cho thêm vài thứ làm cho trí tuệ người máy của mình tăng lên là vị thành niên, suy nghĩ tuy chưa ổn nhưng lời lấy lòng vẫn là tự lập trình được.