“Báo thị trường thế giới: Cách đây nữa năm, theo sự phát triển của các gia tộc trên toàn thế giới, một cuộc đảo chính bất ngờ của một gia tộc mới bắt bắt đầu kinh doanh cách đây hai năm, đã phát triển vượt bậc đẩy Trần thị từ đứng nhất trên giới xuống vị trí thứ hai, tương tự Lãnh thị, Trương thị, An thị,… cũng từ đó tuột mất một vị trí. Chỉ biết rằng nền kinh tế thế giới đang tập trung vào Hoàng thị, theo thống kê Hoàng thị phát triển mạnh mẽ với các nguồn kinh tế nổi bật như công nghệ thông tin và phần mềm máy tính, giải trí và du lịch, đầu tư cổ phiếu, xây dựng và trang trí nội thất, kinh doanh bất động sản, sản xuất mô và ô tô, thiết kế trang sức và quần áo, y học và đầu tư khá cao vào nền giáo dục. ( sachi: còn sản xuất vũ khí ngầm nữa mấy anh ơi). Nhưng vẫn chưa ai biết chủ tịch tập đoàn Hoàng thị là ai? Và có một manh mối rằng Hoàng chủ tịch là người Việt Nam, tên tiếng anh là Lycoris Aki. Mới sáng nay, chúng tôi nhận được tin rằng vào ngày tháng tới đây, Hoàng chủ tịch chính thức ra mắt tại trung tâm kinh tế của mình ở Việt Nam, thu hút nhiều sự chú ý của mọi người với vị chủ tich tài giỏi và thông minh này…”
- Khốn khiếp, Hoàng thị, Lycoris Aki xem chừng khá đối phó à.
Ném tờ báo xuống nền,tiếng một người con trai có mái tóc xanh đậm đang hùng hụt vang lên, không ai khác anh chính là Lãnh Hàn Quân, một trong các nam chủ của truyện.
Tình hình hiện tại là năm nam chủ đang cùng nữ chính ăn uống trong trung tâm thương mại dưới hàng vạn con mắt trái tim.
- Địa vị của chúng ta đang xuống dần, em nghỉ mình cần phải có biện pháp để giải quyết vụ này_ Thần Hạ bỏ ly kem xuống, nhìn Hàn Quân mà nói.
- Nhưng biện pháp giải quyết là gì?, các ông già tin tưởng giao tập đoàn lại cho chúng ta, nên nếu tình hình cứ tiếp diễn như thế này thì Hoàng thị chính thức lấn át các tập đoàn còn lại a_ Thừa Thiên vi vu trả lời, mà không quan tâm đến hai tảng băng ngồi đối diện với mình ( sachi: Phong ca và Dương ca ấy ạ).
- Phong, Dương hai mày không không có cách gì à?_ Kenji hỏi
-… ( hai ảnh im lặng đồng thanh)
Bỗng, Hàn Quân nhào tới, đóng gụp chiếc laptop của Tư Phong, và dành lấy ly cafe của Trương Dương.
- Hai mày cho ý kiến gì đê_ Hàn Quân
- Mày nghỉ có?_ Tư Phong thả người dựa trên chiếc ghế, chân vắt chéo, nghiêm nghị nói.
- Ý anh là sao?_ Thần Hạ hỏi.
- Không thấy tình hình hiện nay à? Hoàng thị quá mạnh so với chúng ta tưởng, lần trước anh thử xâm nhập vào hệ thống của tập đoàn đó, kết cục máy tính bị virut ăn sạch, nhiễm sóng nặng nề._Trương Dương.
- Anh…anh nói thật?_ Thần Hạ.
- Hạ nhi, Dương nói đúng đó bằng chứng là chính cái laptop của anh đều đang yên nghỉ_Kenji.
- Hệ thống bảo mật của Hoàng thị cao vậy sao? Tới các anh còn không xâm nhập được._Thần Hạ.
- Ý em là tụi anh tệ á hả?_Kenji.
- Hạ nhi nói đúng rồi còn gì_Hàn Quân.
Hàn Quân ngây thơ nói, còn hai anh kia mặt đỏ như mông khỉ
- À đúng rồi, anh Phong, về mấy vụ xâm nhập, anh giỏi nhất ở đây, sao anh không thử?_Thần Hạ.
- Đúng rồi, Phong mày xâm nhập đi._Hàn Quân.
Lúc này trán anh Phong nhà ta bỗng đen lại, buông ly cafe xuống, anh nói:
- Tao hao cái máy rồi, không muốn tốn nữa_Tư Phong.
Anh thản nhiên nói trong khi người còn lại ai nấy đều có một con quạ bay ngang qua, không phải họ tiếc tiền chi tiêu cho máy tính mà họ đang bất ngờ với một con quỷ Tư Phong, một hacker giỏi nhất trên thế giới (sachi: cái đó là năm trước thui anh à), lại thất bại thảm hại vậy sao?
Thấy mấy đứa bạn ngơ ngác, anh ho khụ khụ lấy lại phong độ:
- Hệ thống đó khi phát hiện có tính hiệu xâm nhập sẽ tự động trích ra một loại virut rồi theo đường dẫn, quay lại xóa hết tính hiệu của máy đang xâm nhập, và loại virut này tao cũng chỉ mới lần đầu thấy, có thể là virut tự sáng chế_Tư Phong.
- Virut tự sáng chế?_ Thần Hạ
- Đúng_ Tư Phong
- Điều đó chứng tỏ người đứng sau Hoàng thị không phải đơn giản a._ Hàn Quân
- Tao đang cảm thấy hứng thú với vị chủ tịch đó rồi đấy_ Kenji
- Tao cũng vậy, mới kinh doanh chưa tới năm đã phát triển vậy rồi, chứng tỏ thực lực hơn chúng ta rất nhiều_ Hàn Quân
- Chắc là một ông già đầy kinh nghiệm nào đó đứng đầu_ Thừa Thiên vừa nói vừa thể hiện ý cười.
- Mấy anh khỏi lo ngày / nay sẽ thấy mặt thôi, nhưng có một việc em muốn nói..._ Thần Hạ ấp úng, trưng ra bộ mặt đáng yêu.
- Có việc gì?_ Hàn Quân nhìn cô cưng chìu hỏi.
- Ngày / là sinh nhật em, bộ mấy anh quên rồi hả?_ Thần Hạ bụng má nhìn rất dễ thương a.
- Có đâu, bọn anh nhớ mà_ năm người con ngượng ngùng trả lời, thật thì dạo này do Hoàng thị phát triển quá nhanh nên công ty của họ không ngừng hao tâm tổn sức a.
- À... còn một việc nữa, không biết anh còn nhớ không, anh Quân?_ Thần Hạ.
Hàn Quân suy nghĩ hồi lâu liền hỏi ngược lại:
- Anh quên gì nhỉ? _ Hàn Quân.
- Hay để em nhắc cho anh nghe nha..._ Thần Hạ híp mắt, thời khắc này cô chờ quá lâu rồi nha.
- Vào ngày sinh nhật của em, liệu cậu ấy có đến? Ả dè giọng, làm bộ mặt nhớ nhung.
Mặt năm người con trai đen lại, thật ra cách đây hai năm, sau ngày Băng Tuệ sang Anh định cư, anh đã kể cho người còn lại về việc ở nơi vẽ chân dung và từng biểu cảm, cảm xúc lơ đễnh như chán ghét, kinh miệt anh việc cô bóp cổ nhấc bổng Thần Hạ và lời hứa hẹn hai năm sau trở về. Bốn người ấy nghe kể về Băng Tuệ, vốn đã chán ghét, nên cứ suy nghỉ cô lại định giở trò gì đây, sắt lâu ngày rỉ sét, thật nực cười. Nhưng từ đó trở về sau, cô không còn xuất hiện trước mặt bọn nữa dần khiến hình ảnh Hoàng Băng Tuệ bị lãng quên, nhưng riêng Hàn Quân anh vẫn còn nhớ một chút về cô, đặc biệt là ánh mắt lạnh lùng, vô cảm năm xưa cô dành cho anh. Giờ đây bóng hình đó bỗng nhiên được gợi lại khiến năm người không khỏi rùng mình, vì họ chán ghét cô đến tận xương tủy, xem cô không bằng một chó mà đánh đập...
- Mấy anh sao vậy? Thần Hạ thấy mặt năm người có chút lạnh lẽo, trong lòng thầm đắc ý.
Không khí xung quanh bỗng nhưng biến thành một nghĩa địa xcs sống... Thấy tình hình không ổn, Trương Dương lên tiếng:
- Chúng ta về thôi.
Thế rồi sự việc cứ vậy mà tiếp diễn thôi... nhưng...
Trong căn phòng cao nhất ở một địa ốc cao tầng có một người con gái tỏa ra sát khi vương giả, uy nghiêm khiến bất cứ ai khi nhìn cô đều tự nghỉ mình và cô không bao giờ cùng chung một tầng lớp vì cô quá hoàn hảo a, dù chỉ là một hơi thở cô như một vị nữ vương quyền quý và tao nhã, cửa phòng mở ra, một người đàn ông cỡ chừng bước vào:
- Thưa chủ tịch, trường King and Queen đã được Hoàng thị thu mua.
- Tốt_ giọng nói thanh dịu nhưng hàn khí vô cùng nói khẽ. Cô tât đi phần mềm làm việc không gian cảm ứng của mình rồi nâng niu một ly rượu vang trong tay, nhìn người đàn ông cô nói tiếp:
- Cho người chuẩn bị nhiên liệu phù hợp với chiếc trực thăng tôi mới hoàn thành, tối nay tôi sẽ về Việt Nam_ Ly rượu trong tay không ngừng lắc qua lắc lại, như thể người cầm nó đang suy nghỉ một việc gì đó rất nghiêm túc.
- Nhưng chủ tịch còn hơn một tuần (cụ thể là ngày) nữa buổi ra mắt mới bắt đầu _ người đàn ông thắc mắc nói.
- Đi học, thành lập bang và chuẩn bị cho cuộc chơi.
Như hiểu được ý, ng đàn ông gật đầu nhẹ rồi cáo lui.
Trong căn phòng thoáng chốc còn lại một hình bóng ma mị, cô bấm nhẹ vào chiếc đồng hồ đeo tay thì lập tức một màn ành D cảm ứng hiện ra, lướt tay vài cái hình ảnh cùng những thân thế, chức vụ của người hiện ra, cô nhâm nhi tiếp ly rượu, đăm đăm nhìn vào màn hình, khẽ thầm:
- Tôi về rồi đây.
Giới thiệu nhân vật và một số giải thích:
- Người đàn ông trên là Lý Cảnh ( tuổi) thư ký của cô ở Châu Âu, công ty phá sản, được Băng Tuệ nhận về làm cho tập đoàn, quý trọng cô và ba cô, sẵn sàng hi sinh vì họ.
- Sara Sayuki: tuổi, thư kí ở Châu Á, người nhật chính hiệu, hoàn cảnh tương tự như ông kia, quý trọng và xem cô như là em gái ruột.
- Đoàn Gia Minh ( sting) soái ca, bằng tuổi cô, gia tộc đứng thứ thế giới, quen biết cô trong một lần hiểu lầm ở Anh, thích cô, tính tình ấm áp vui vẻ, sau này là bang phó bang Angel Lycoris người duy nhất ngoài ba cô biết cô là Lycoris Ice.
Còn một số nhân vật khác...
Một số giải thích nho nhỏ:
Sau khi sang Anh định cư, cô và ba cô đã đổi họ thành Hoàng Băng Tuệ và Hoàng Lăng, cô làm chủ toàn tập đoàn, ba cô thì chỉ thay cô kinh doanh trong lĩnh vực xây dựng.
Cô đã vừa đi học vừa kinh doanh và đã lấy được bằng đại: Mỹ, Anh, Pháp, Nhật, Trung chỉ trong vòng năm.
Nguyên nhân cô không thành lập bang vì cô muốn ngày bang cô nổi mạnh phải gần ngày cô trả thù, nên cô không muốn thành lập quá sớm.
Đa số các đồ dùng điện tử của cô đều tự do cô sáng chế với những chức năng và bảo mật khác nhau, loại virut trước kia cô sử dụng nay đã được cô chế tạo lại, các thế lực nguồn kinh tế của cô phát triển rất mạnh, có thể nói đã ngang bằng với trước kia, đặc biệt là y học rất phát triển, ở trái đất cô chỉ chú tâm nhiều vào chế độc dược, nhưng bây giờ Lycoris Aki nổi tiếng với một nhà bác học tài ba chuyên nghiên cứu chữa các bệnh thế kỉ và bao giờ cũng thành công.
Còn về vụ chế vũ khí ngầm thì cô chỉ mở một xưởng nhỏ nhưng lại âm thầm tạo ra hàng loạt các loại vũ khí tối tân mà cả chính phủ quân sự hay các bang trên thế giới đều chưa có, để phục vụ cho bang Angel của cô sau này...