Thời gian trôi qua nhanh, một tháng lại qua đi, chỉ còn khoảng tuần nữa thôi sẽ năm một lần Thái Nhất tông chiêu thu đệ tử, phàm là hài đồng từ đến tuổi sẽ được tham gia tuyển chọn, những ngày nay không ít người đến Lâm Môn thành này ngay cả con em đệ tử của tam đại gia tộc Mộ gia, Triết gia, Lâm gia đều hứng khởi. Thái Nhất tông là một trong thất đại chính phái ở đông vực, đúng mỗi năm sẽ bất đầu xuống núi chiêu thu đệ tử, ở đây chính là sân chơi của nữ chủ Mộ Tình Tình, nơi mà nàng cùng các tinh anh long tranh hổ đấu.
Một tháng này Mộ Ly không ngừng tu luyện, rãnh rỗi thì xem sách ở thiên cơ các, từ lúc nhập môn tới nay Mộ ly cảm giác trí nhớ của mình càng ngày càng tốt, nhiều kiến thức khó hiểu trở nên thông suốt hơn. Bởi vì nàng biết môn phái sắp chiêu thu đệ tử, nên việc nàng cấp bách lúc này chính là triệt để sử dụng không gian, không ngừng phao ôn tuyền tẩy luyện thân thể cùng huyết mạch, ngồi dưới góc bồ đề đọc sách trao dồi kiến thức, nàng biết nàng chỉ có cơ hội ở Mộ gia tự do ra vào không gian, vì khi vào môn phái mọi việc phải luôn cẩn thận, Thái Nhất môn được xem là đầm rồng hang hổ, nàng không thể tuỳ tiện sử dụng không gian mà ra vào, chỉ khi có thực lực che dấu nàng mới sử dụng.
Những ngày này Mộ Ly tu luyện khắc khổ nhưng vẫn không đột quá tầng thứ nhất trung kỳ công pháp, Mộ Ly cũng không vội vã nàng biết môn công pháp này tiến triễn chậm chạp là điều dễ hiểu vì mỗi ngày nàng chỉ có tiếng để tu luyện, nhưng dù vậy nàng vẫn được lợi ít không nhỏ, dù sao trí nhớ của nàng cải thiện rất nhiều tiên độ đọc sách lại được nâng cao đáng kể.
Ngày này ở trong Thiên Cơ các, Mộ Ly nhàm chán lật xem những quyển công pháp nhân tộc, mặc dù lúc này không thể tu luyện nhưng sau này khi vào môn phái lại rất cần thiết. Nhàm chán liếc lên tầng thứ hai, từ lúc say mê đọc sách ở tầng một đến nay nàng vẫn chưa từng đặt chân lên đấy, hôm nay cũng xem như nhàn rỗi nàng muốn xem thử bên trong như thế nào.
Tóc tán loạn phiêu phiêu, Mộ Ly nhẹ nhàng từng bước bước lên thang lâu, đẩy cửa ra, đập vào mắt nàng là vô số hình thù kỳ lạ trận văn, đâu cũng là trận văn, vô cùng vô tận, cả không gian là một không gian huyền diệu như tách khỏi không gian của thiên cơ các, nàng ngơ ngác ngước nhìn xung quanh, trong một tháng nay nàng không ngừng tìm hiểu trận pháp cơ bản, mặc dù chưa từng thi triển bày trận nhưng nàng có thể xem như nhập môn, nhưng nhìn khắp nơi là trận trận thế này nàng cảm thấy chóng mặt. Tỉnh táo lại tinh thần, Mộ Ly bắt đầu quan sát lần nữa, hỗn nguyên trận, lưỡng nghi trận, tam tài trận.... Nhìn một hồi nàng mới biết tất cả trận pháp đều có cấp bậc rất cao, nhìn quanh đi quanh lại nàng mới chú ý một trận pháp bên trong, một lam sắc trận văn, bên trên hình thù không quá kỳ quặc Mộ Ly biết đây là mê huyễn trận nhưng khác với bình thường mê huyễn trận đây là một trận pháp lấy lục hợp trận pháp là căn, diễn luyện ra một bộ trận pháp mê huyễn, đây có lẽ là trận pháp nàng cần ngay lúc này vì khi vào môn phái việc cần làm của nàng chính là che dấu không gian ngọc bội.
Xếp bằng chăm chú nhìn vào trận pháp, Mộ Ly bắt đầu diễn luyện, diễn luyện trận pháp là cách mà trận sư tu luyện trận pháp cùng phá giải trận pháp, Mộ Ly tầm mắt châm chú nhìn những hoa văn trận pháp lộ tuyến nàng như bị lạc vào một mê cung, lúc thì nàng thấy mình đang ở một đồng cỏ xanh chim bay bướm đậu, lúc thì lại thấy đại dương bao la, khi lại chuyển mình ở xa hoa cung điện, thiên biến vạn biến. Không biết là nàng xui xẽo hay là may mắn, bởi vì chìm đắm trong huyễn cảnh mà nàng quên mất thời gian đang trôi qua, rất nhanh ba tuần sắp hết, kỳ hạn năm năm chiêu môn đệ tử sắp diễn ra.