Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên trong không gian, Mộ Ly cố gắng ngồi dậy dò xét thương thế của mình, nhận một kích toàn lực của trúc cơ tu sĩ mặc dù không quá nặng nhưng kinh mạch tổn thương không hề nhẹ. Ngoài kinh mạch bị tổn thương, Mộ Ly thay da thịt của mình có chiều hướng lão hoá, tóc đen đã thành hoa gâm.
" Phía dưới đáy vực có tà vật, hút đi sinh cơ như vậy thật bá đạo." Nhìn bàn tay không còn mịn màng Mộ Ly suy nghĩ tiếp theo nên làm gì.
Mộ Ly suy nghĩ một hồi liên quyết định trước tiên ở trong không gian điều trị thương thế, cỡi bỏ y phục cùng mặt nạ của mình, Mộ Ly ngâm mình trong linh tuyền, một cảm giác ấm áp xoa dịu từng kinh mạch, Mộ Ly bất đầu dò xét ám thương của mình.
" Hô."
Thở ra một hơi, Mộ Ly cảm thấy cơ thế đã ổn hơn rất nhiều, cũng may nàng có linh tuyền ôn dưỡng, nếu không dùng thời gian chữa thương sẽ không kịp bí cảnh đóng lại lúc.
Mộ Ly một mực ngâm trong ôn tuyền, vốn lão hoá làn da cùng tóc bạc đã tốt hơn rất nhiều, nhưng vẫn chưa lấy lại vẽ thanh xuân vốn có. Bấm đốt ngón tay tính toán, Mộ Ly trầm ngâm trong chốc lát.
" Hoạ phúc tương y."
Mộ Ly mặc dù chưa thể tu luyện cấp cao thiên cơ thuật toán, nhưng bấm ngón tay đón được hoạ phúc trong thời gian ngắn điều đó là có thể.
" Phía dưới rốt cuộc là có đồ vật gì đây." Mộ Ly nhíu mày, làm ra một quyết định Mộ Ly điều khiển Thiên Cơ ngọc bội chậm rãi bay xuống đáy vực.
Trong bóng tối âm u, một mảnh ngọc bội từ từ rơi xuống, tiến xuống mỗi lúc một sâu, Mộ Ly phát hiện bên ngoài không có một mảnh sinh cơ, một loại tử khí bao trùm trong đêm tối, không có lấy một cọng cỏ. Khi ngọc bội đến đáy vực, Mộ Ly hoảng hốt nhìn bên ngoài tình cảnh, lâu cốt rãi rác khắp nơi, có lâu cốt của tu sĩ, có lâu cốt của yêu thú, đây như là một bãi tha ma quỷ dị.
" Bọn họ đều chết bởi quỷ dị tử khí này sao."
Mộ Ly nhớ đến tình cảnh của mình nàng liền đưa ra kết luận, một mực điều khiển ngọc bội tiến đến nơi phát ra quỷ dị tử khí, càng tiến vào sâu, quỷ khí dày đặc trầm trọng, mặc dù không trực tiếp tiếp xúc Mộ Ly cảm thấy khó thở không thông.
Chậm rãi dò xét, rốt cuộc nàng cũng thấy phía trước có điểm khác lạ, nhanh chống thúc dục ngọc bội tiến nhanh về phía trước, Mộ Ly ngay lúc này lắc mình ra khỏi không gian. Đây là một mảnh sinh trưởng bình thường thực vật không giác gì bên ngoài, khác biệt lớn nhất chính là hai bên rõ ràng tử khí cùng sinh khí, Mộ Ly chạy nhanh đến hướng sinh khí dồi giàu, một mãnh cổ thụ to lớn, mặc dù vậy lại không thấy ẩm ướt âm trầm, một loại tươi mát thoải mái, sinh mệnh hơi thở dồi giàu luồng lách vào từng lỗ chân lông của nàng.
" Hiện tượng này là." Mộ Ly linh quang chợt hiện, như phát hiện được báu vật, nàng lấy tốc độ nhanh nhất tiến về phía chung tâm, nơi ranh giới giữa sinh khí cùng tử khí.
" Quả nhiên là ngươi." Mộ Ly hai mắt sáng rực nhìn trước mặt đồ vật, tim nàng bất đầu dồn dập thổn thức, hô hấp mỗi lúc một nhanh hơn, vật này chính là bước ngoặc trong con đường tu luyện của mình.
Đây là một đoá không chính xác là hai, hai đoá hoa sen ướt át khoe sắc, một trắng một đen quỷ dị kết hợp mà thành, màu trắng hoa sen như tinh khiết phật quang, sinh cơ bừng bừng, diễm lệ không dung tục. Màu đen hoa sen lại hoàn toàn đối lập, quanh thân tử khí không một tia sinh cơ, mặc dù vậy lại không làm ảnh hưởng vẽ đẹp của nó, thậm chí còn tôn lên vẽ thần bí cao quý của nó.
Đúng vậy, đây là một kỳ hoa bên trong, Tịnh Đế Song Liên.
Song liên được hình thành như một loại âm dương quy luật, là cấu tạo thành từ Ất Mộc cùng Giáp Mộc nhị khí, trong đó Giáp Mộc là dương thuộc tính mộc hệ, còn Ất Mộc là âm thuộc tính mộc hệ, mặc dù đối lập nhưng lại cân bằng sinh trưởng cùng nhau, nơi chúng sinh trưởng sẽ hình thành một khu vực đối lập lẫn nhau như hiện tại nơi đây.
Mộ Ly hiện tại bên người đã có Địa Ngục Mân Côi mầm móng, nhưng bởi vì thuộc tính quá bạo ngược nên hiện tại nàng không thể luyện hoá. Trước mắt nàng song liên kỳ hoa lại khác, mặc dù không thua kém Địa Ngục Mân Côi nhưng lại dễ dàng luyện hoá hơn rất nhiều, nhưng trong quá trình luyện hoá, tu sĩ sẽ trải qua một loại cực hình, loại cực hình này tu sĩ sẽ cảm nhận được ranh giới giữa sinh cùng tử, giữa cái sống và sự chết.
" Cực hình tra khảo sao, ta xem như ngươi là một loại khác của tận hưởng tân sinh, đến đây đi cơ duyên của ta." Mộ Ly lúc này kiên định thập phần, nàng không trực tiếp lấy tay hái đi song liên, mà lấy trong thức hải nhật nguyệt nhị khí bao khoả lấy song liên.
Tịnh Đế Song Liên một khi rời thổ sẽ trở nên héo úa, bởi vì nơi chúng sinh trưởng được hình thành bởi âm dương cân bằng, muốn hái đi chúng cũng phải cần âm dương chi vật mà lấy.
Song liên đến gần trước mặt, Mộ Ly có thể ngửi thấy một loại thanh tân thãn nhiên hương khí, hít sâu một lần đầu óc tỉnh táo, lại thêm một lần thư sướng thoải mái, một lần nữa say đắm không thôi.
Mộ Ly lấy xuống mặt nạ, song liên nhập khẩu vào trong cơ thể, một cổ đối lập hơi thở phát ra từ trong đan điền, ngay lúc này sinh khí cùng tử khí luân phiên biến ảo, kinh mạch vừa chữa trị liền khô héo yếu ớt, nhanh chóng lại co giãn cường tráng. Không chỉ kinh mạch, lúc này mỗi tế bào trong cơ thể đều trải qua rèn luyện của nhị khí, bên ngoài Mộ Ly lúc này, già nua cùng thanh xuân thay nhau hiển hoá, một loạt đau đớn cùng cực lại rất nhanh dễ chịu lâng lâng, loại tra tấn trong sung sướng này quả thật không mấy dễ chịu.
Sống không bằng chết, đây là từ ngữ để diễn tả cho cái loại cực hình lúc, khi ngươi chạm ngưỡn giữa sinh tử chi giao, một sự giằng co cùng cực, đau khổ và vui sướng, tuyệt vọng cùng hy vọng, sự đối lập này khiến ngươi sống không được mà chết cũng không xong.
Ngay lúc đau đớn sâu thẳng vào trong linh hồn, Mộ Ly băng cơ ngọc cốt quyết điên cuồng vận chuyển, một lọai thản nhiên hương khí lan toả từ trong ngọc cốt, từ tế bào cơ thể trở nên oánh nhuận như băng, Băng Cơ Ngọc Cốt Quyết rốt cuộc cũng đại thành.
Dù vậy Mộ Ly vẫn không vì vui mừng mà mất tập chung, song liên trong đan điền không ngừng tuông ra sinh tử nhị khí, một âm một dương đang rèn luyện đan điền mỗi một giây phút.
" Âm Dương nhị khí sao." Mộ Ly lúc này chợt nhớ đến căn nguyên của song liên, ý nghĩ điên cuồng trong đại não phát sáng.
Mộ Ly dùng thần thức bất đầu khống chế nhị khiến đánh vào thứ sáu khiếu huyệt, cửu đại khiếu huyệt Mộ Ly đã khai thông năm loại bao gồm Nhâm, Đốc, Xung, Đới, cùng Âm Duy, tiếp theo thứ sau khiếu huyệt chính là Dương Duy, và đồng loạt phía sau là Dương Khiếu, Âm Khiếu, Âm Dương Khiếu.
Mộ Ly điều khiển giáp mộc khí đã thông Dương Duy, như là một tờ giấy mỏng dễ dàng xé rách, Mộ Ly thừa thế đó tiến đến Dương Khiếu.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ còn ba ngày là bí cảnh sắp đóng lại, Mộ Ly một thân hắc bào đã biến hoá rõ rệt, quanh thân khí tức mỗi lúc một trầm ổn, mặc dù không đột phá tu vi nhưng Mộ Ly được trỗ tốt không ít.
Thời gian này, Mộ Ly một mực đã thông các khiếu huyệt còn lại, duy chỉ còn Âm Dương Khiếu vẫn còn kiên cố, Mộ Ly cũng không vì vậy mà nóng lòng, một bên áp chế linh khí trong đan điền, một bên rèn luyện khiếu huyệt trở nên gắn chắc như lưu ly thạch bàn, lại dùng âm dương nhị khí rèn luyện linh khí trở nên tinh thuần đến chí cực. Nàng một mực áp chế tu vi duy chỉ muốn căn cơ thâm hậu, cho đến không thể áp chế được nữa thuận lý thành chương mà đột phá.
Giờ khắc này Tịnh Đế Song Liên đã đến hồi kết để nhận chủ, Mộ Ly khí chất bất đầu biến đổi quái dị, từ tinh khiết đến tà mị, tựa như hai còn người đối lập hoàn toàn.
" Thành."
Song đồng bổng mở ra, Mộ Ly uy thế không dấu diếm một tia báo phát mà ra, mi tâm nàng hiện ra một loại hoa văn ấn kí, một hắc bạch hoa sen tinh sảo văn ấn, nàng hư không mà đứng, giống như thượng thần bễ nghễ nhìn chúng sinh, tay nắm giữ sinh mạng cùng cái chết, duy ngã độc tôn.
P/s: rất hạnh phúc khi mọi người quan tâm đến tác phẩm, kỳ hoa chính thức ra sân, mọi người thảo luận nào.
Đừng quên bình chọn tiếp thêm động lực cho ta nhé????????????