Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" Đệ tử lựa chọn, Quy Nguyên quyết." Chắc như đinh đóng cột lời vừa thốt ra từ miệng nàng cũng không khiến Mục Sinh lấy làm ngạc nhiên, mặc dù môn công pháp này khuyết thiếu quá nhiều nhưng nó lại mang đến cho người tu luyện một thực lực khủng bố, chỉ có thực lực thái sơn áp đảo thì bọn họ mới có cơ hộ chống lại cường địch sắp tới.
" Được rồi, ngươi cứ giữ lấy cả ba, mặc dù không thể tu luyện nhưng lại còn thể tham khảo bên trong thần thông pháp thuật." Mục Sinh lời vừa dứt, một cái phất tay mang theo Mộ Ly trở lại vị trí cũ bên ngoài.
" Chuyện này, không được phép kể ra ngoài." Mục Sinh trước khi đuổi nàng đi không khỏi cảnh báo nhắc nhở qua.
" Đệ tử hiểu." Mộ Ly nói xong vẫn đứng im không di động, hai mắt thăm dò nhìn Mục Sinh như có điều muốn nói.
" Còn có việc gì sao." Mục Sinh biết nàng còn có chuyện nên nghi hoặc lên tiếng hỏi.
" Sư tôn, chuyện sư huynh hai người bọn họ." Lững lưng câu nói mang tính thăm dò Mục Sinh cách nghĩ về chuyện của Mục Dạ, nàng quả thật không muốn vì lý do tiền nhân xung đột mà ảnh hưởng đến hạnh phúc của sư huynh mình.
Mục Sinh có cách nghĩ không khác gì Mộ Ly, nhưng chỉ một bên chấp nhận bọn họ đến với nhau thì có được sao, huống hồ Huyền Tôn tên này không biết có cảm tình đó với Mục Dạ hay không, dù là như thế nào, người tổn thương nhất vẫn là đệ tử của hắn một tay nuôi lớn.
" Duyên đến duyên định, tất cả do thiên ý đi." Bỏ lại một câu Mục Sinh liền xoay người rời đi, từ phía sau nhìn hắn thân thể, Mộ Ly cảm thấy sư tôn của mình bổng chốc già đi rất nhiều.
Mộ Ly mắt nhìn mũi chân, đây là lần đầu tiên nàng gặp một việc mà khiến nàng đau đầu đến vậy, rốt cuộc có nên giúp, hay không nên giúp hai người họ.
•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Mộ Ly trở về động phủ của mình, tầng tầng cấm chế liên hoàn dựng lên, một cái lắc mình trong bóng đêm, Mộ Ly thân thể liền tiến nhập bên trong không gian ngọc bội.
Ngọc bội bên trong vẫn là như thế phong cảnh, nhưng giờ phút này đối mặt trước ba tầng thiên cơ các, Mộ Ly mang trong mình áp lực càng nặng.
Đưa mắt nhìn lên tầng thứ ba trên cùng, một thoáng mong đợi cùng một thoáng trầm tư xen kẻ bên trong đôi mắt đó.
" Tầng thứ ba, chắc chắn cất giấu thiên thư tàn mảnh."
Mặc dù tin tưởng suy luận của mình, nhưng Mộ Ly lại không muốn lúc này hành động xông lên tầng ba. Chưa nói đến thực lực hiện tại nàng không đủ, cho dù có được đến thiên thư tàn mảnh trong tay, nàng cũng không thể tìm hiệu được bên trên tri thức.
Thở dài mang đi theo những phiền muộn, Mộ Ly một bước rồi một bước đi đến phía dưới góc bồ đề, ngồi xuống bên dưới, Mộ Ly lấy ra từ trong túi trữ vật một quyển sách.
Quyển sách màu đỏ tiên diễm ma mị, sờ lên phía trên, một cổ mát lạnh tiếp xúc lên tay như đang sờ lấy da thịt nữ nhân mềm mịn, một cổ hương thơm quyến rũ phát ra khi ngón tay nàng vuốt ve quyển sách.
" Cực Độ Ma Âm."
Bốn chữ văn tự rõ ràng là từ thời kỳ thượng cổ lưu truyền, Mộ Ly đạt đến quyển sách này chính là nhờ vào đánh chết Mị Nương trong bí cảnh lần trước. Lần đầu tiên nhìn đến quyển sách này, Mộ Ly kích động tưởng rằng gặp phải thượng đẳng thần thông thượng cổ, nhưng quả thật là đúng như nàng nghĩ, môn thần thông này quả thật kì diệu thâm sâu, nhưng càng nhìn về sau, Mộ Ly liền gạt bỏ đi ý tưởng tu luyện, bởi vì môn thần thông này, nó không khác gì một môn ma công.
Đó là nàng lúc trước cách nghĩ, nhưng hiện tại, Mộ Ly mặc kệ đó là ma tu hay quỷ tu công pháp, việc hiện tại trước mắt nàng cần làm chính là nâng cao thủ đoạn của mình, đây còn chưa tính đến chuyện về sau, nàng không chừng sẽ cùng chính đạo môn phái đối đầu.
" Cực Độ Ma Âm, thứ nhất âm Mị Hoặc Tiên Âm, đây là Mị Nương thần thông đã mê hoặc bọn người Nhạc Quân, mặc dù chỉ là thứ nhất âm nhưng tác dụng lại kinh người không tưởng."
" Muốn tu luyện thứ nhất âm, yêu cầu người tu luyện phải có tâm cảnh vững chắc, mặc kệ ngoại vật xung quanh mà làm ảnh hưởng đến mị âm công kích. Yêu cầu tâm cảnh, phía sau lại cần tu sĩ nhìn qua, oh, là phòng the âm ngữ, thú vị nha."
Mộ Ly thân là người hiện đại kiến thức, mặc dù không có trải qua những chuyện này, nhưng những kiến thức này bên trên internet tràn lan địa hải, không nhiều hoặc ít cũng từng xem qua, không những là tranh ảnh, phim ảnh sống động nàng cũng tìm hiểu, nhưng đa số lại là nam x nam nha.
Mặc dù nhìn qua môn thân thông này thô tục thấp kém, nhưng một khi đã luyện đến hoả hầu nhất định, một lời nói như thiên thần dẫn dắt, chứ không còn đưa đẩy yểu điệu như kỹ nữ lầu xanh.
Mộ Ly một mực liên tưởng đến kiếp trước kinh nghiệm, à không thật ra là kiến thức, một bên bắt đầu tu luyện thứ nhất âm.
Tu luyện mãi mê không biết trãi qua bao lâu, cho đến khi nhận được bên ngoài cấm chế dị động Mộ Ly liền điều chỉnh lại tâm tình lắc mình đi ra.
" Là ngươi, tìm ta có chuyện sao." Đi ra động phủ, người tìm đến nàng không ai khác chính là Lưu Nhiên.
" Ngươi có gì đó quái lạ." Lưu Nhiên chớp mắt nghi hoặc, con ngươi không ngừng liếc lên liếc xuống quan sát nàng thật kĩ, hắn không hiểu sao, mặc dù lời nói của nàng vẫn như trước trong treo, nhưng bên trong lại mang theo một loại như có như không mị ý.
" Tiểu ca ca, ngươi tìm nhân gia có chuyện gì." Mộ Ly nhìn hắn như vậy, trong đầu liền muốn châm trọc hắn một phen.
Nghe lời này vừa thốt ra, Lưu Nhiên hoảng hốt nhảy dựng lên, một mặt không thể tin nàng thốt ra được lời nói này.
" Ta luyện có sai sót gì sao." Mộ Ly chớp mắt nghi hoặc bản thân tu luyện có sai hướng hay không, bởi vì biểu hiện của tiểu tử này không giống như đang bị mê hoặc.
" Ngươi là Ly nhi sao." Lưu Nhiên nhìn nàng một hồi rốt cuộc mới thốt ra lời từ đáy lòng của mình lúc này, nhưng rất nhanh hắn liền vui vẽ trở lại, bởi vì trước mắt thật sự chính là chân chính Mộ Ly.
" Ly nhi Ly nhi, ta cùng ngươi thân lắm sao, nếu để ta nghe được loại này nhuyễn muội tử xưng hô lần nữa ta sẽ xé rách miệng tiểu tử ngươi." Tiếng hống vang vọng khiến hoa đào trên cây xung quanh run nhẹ.
P/s: sắp tới cho nàng học đàn tranh đễ bớt đi tính bạo lực trong người.????????????????