Dịch: Nhị GiaMột lúc sau, Lâm Tử Úc và những người khác cũng vội vã chạy này bốn người đều có chút chật vật, trên áo choàng còn có vài vết máu, không biết là của mình hay là của Ngão Xỉ Thú."Các muội không sao chứ?"“Không có việc gì, trước lúc Ngão Xỉ Thú trở về bọn ta đã chạy ra ngoài, cho nên không có đụng mặt." Lâm Tử Duyệt kích động đến lần thu hoạch bội thu này, Lâm Tử Duyệt trong lòng có chút kích động, bọn họ cũng đã mấy lần nhận nhiệm vụ như vậy, nhưng mấy lần thu hoạch Tức Nhu trước đó tổng số cũng không nhiều bằng lần vừa đi vào đã nhìn thấy nhiều Tức Nhu như vậy cũng có chút ngây người."Không có việc gì thì tốt, trước chúng ta phân chia đồ vật ra, sau đó trở về đi!" Lâm Tử Úc đề người không có phản đối, tìm một chỗ an toàn ngồi xuống.
Lâm Tử Duyệt và Chỉ Dao lấy tất cả các thảo dược đã thu thập được ra.“Hít!” Mọi người há hốc mồm khi nhìn thấy con số khổng lồ như vậy.
Họ chưa bao giờ nhìn thấy một hang động có nhiều Tức Nhu như Tử Duyệt thấy họ như vậy, trong nội tâm có chút đắc ý, hơn một nửa Tức Nhu ở đây đều do cô hái.
Dù nói thế nào, một nha đầu Luyện Khí tầng bốn sao có thể so sánh với Luyện Khí tầng tám như nàng Dao nhìn thấy bọn họ ngạc nhiên như vậy, ngược lại là có chút ngoài ý muốn.
Ai bảo nàng lần đầu tiên làm loại nhiệm vụ này, nàng còn tưởng rằng toàn bộ hang ổ đều có nhiều như vậy."Được rồi, chúng ta bắt đầu phân phát theo công việc đi." Lâm Tử Úc hoàn hồn lại: "Những cây Tức Nhu này bình quân chia thành phần, năm người chúng ta mỗi người chia một phần, muội và Dạ sư muội sẽ chia đều.
Mọi người cảm thấy thế nào?”Chỉ Dao không phản đối, cô chỉ chịu trách nhiệm hái chứ không đóng góp gì nhiều, còn những người khác thì mạo hiểm tính mạng đánh lạc hướng Ngão Xỉ Thú, đúng là nên chia nhiều hơn, như thế cũng là công thật mà nói, vẫn là nàng kiếm được Dao chợt nhớ đến bông hoa trong hộp đang định lấy nó ra.“Không được!” Tề Việt đứng lên phản đối: “Cô ta chỉ là Luyện Khí tầng bốn, lần hành động này cô ta cũng không tốn bao nhiêu công sức, hơn nữa phần lớn Tức Nhu này đều do Tử Duyệt hái, dựa vào đâu phải chia đều? Chia cho cô ta một trăm cây đã là cực hạn."Lâm Tử Úc nhìn về phía Lâm Tử Duyệt, thấy vẻ mặt im lặng của cô, hắn liền biết cô đã đồng ý với Tề Việt.“Nhưng có gần một nghìn cây ở đây là do Dạ sư muội hái.
Không có muội ấy, làm sao chúng ta hái được nhiều như vậy?" Lý Trạch Nguyên vặn lại.“Không có chúng ta, ngay cả hang động cô ta cũng đừng hòng chui vào!” Tề Việt vẻ mặt khinh thường.“Ngươi!” Lý Trạch Nguyên tức giận đến đỏ mặt, nhưng không thể phản Dao quay sang nhìn Lâm Tử Úc, thấy vẻ mặt bất lực của hắn, cô đã biết nhất định hắn sẽ đứng về phía muội muội của mình.“Tề sư huynh nói đúng.
Lần này, Chỉ Dao thực sự nhận được tiện nghi của tất cả các sư huynh.
Có thể nhận được nhiều Tức Nhu như vậy là đủ rồi." Chỉ Dao bình tĩnh nhưng là chỉ có chính nàng biết, bây giờ nội tâm của nàng rốt cuộc có bao nhiêu không bình tĩnh.
Nếu nàng là một người Luyện Khí cấp cao, ngay cả khi nàng không xuất lực nhiều, Tề Việt có dám đối xử với nàng như vậy không?Đây là lần đầu tiên Chỉ Dao khẩn trương muốn trở nên mạnh mẽ hơn, nàng nhất định phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa!“Hừ, coi như ngươi thức thời!” Thấy cô ngoan ngoãn như vậy, Tề Việt cũng không nói gì vậy, Lâm Tử Úc cũng không nói thêm lời, sau khi phân phát hết những Tức Nhu còn lại, hắn liền dẫn hai người còn lại rời đi Trạch Nguyên lo lắng nhìn Chỉ Dao, giả vờ vui vẻ nói: "Dạ sư muội, đi thôi, hôm nay ta sẽ mời muội ăn linh thực." Nói xong, không đợi Chỉ Dao đồng ý, liền kéo cô đến Vạn Kiếm Tề và Tấn Lê nhìn nhau, bất đắc dĩ lắc đầu cũng đi theo..