Dịch: Nhị GiaLạc Hoằng nhìn thân ảnh nho nhỏ trước mắt không khỏi thẫn thờ, hắn nghe lầm sao? Gia nhập Vạn Kiếm Tông? Những tông chủ khác cũng ngạc nhiên nhìn Chỉ Dao, chỉ có Dạ Phong có vẻ mặt bất lực như thể đoán trước vậy.“Tiểu cô nương, ngươi đối với linh căn của mình không biết nhiều lắm sao?" Lâm Vân không thể tin hỏi: "Ngươi có biết linh căn của mình là thiên căn không, là phương pháp tu luyện tự nhiên? Ngươi học kiếm cái gì?”“Đúng vậy, tiểu nha đầu, ngươi nghĩ lại đi, linh căn của ngươi tốt như vậy nếu trở thành một kiếm tu thì thật lãng phí." Diệp Tu không quan tâm đến việc tranh cãi nữa, nhanh chóng lặp lại lời của Lâm Vân, rất sợ Chỉ Dao sẽ đến Vạn Kiếm vậy, Lạc Hoằng cảm thấy hơi khó chịu.
Mặc dù Diệp Tu nói sự thật, nhưng đó là một cái tát vào mặt hắn ta trước mặt mọi người.“Nha đầu, ngươi có biết, trở thành kiếm tu, không chỉ cần có linh căn tốt, hơn nữa đối với kiếm pháp phải có lĩnh ngộ cao, bằng không, mặc kệ linh căn tốt đến đâu, cũng sẽ khó lên Kim Đan, càng đừng nói phi thăng thành tiên." Lạc Hoằng nhìn chằm chằm Chỉ Dao, cảm thấy nha đầu này có lẽ biết rất ít về kiếm Dao đứng thẳng dậy, nhìn thẳng vào mắt Lạc Hoằng, nghiêm túc đáp lại: "Những thứ này đệ tử đã nói rõ với phụ thân, đệ tử thực sự muốn trở thành một kiếm tu, cũng không phải nhất thời xúc động!"Mắt thấy tiểu nha đầu vẫn cố chấp kiên trì, Lạc Hoằng cảm thấy nội tâm có chút xúc động.
Biết rõ con đường phía trước gian nan nguy hiểm nhưng nàng vẫn lựa chọn kiên trì, tinh thần này là phẩm chất cơ bản cần có cho việc tu luyện kiếm thuật, không thể nói trước nha đầu này thật sự có thể đạt được thành tựu trên con đường kiếm Hoằng nhìn về phía Dạ Phong, Dạ Phong nhìn cơ thể thẳng đứng của Thập Thất với ánh mắt mong đợi, nhớ tới sự kiên trì của nàng, cuối cùng gật đầu với Lạc Lạc Hoằng nhận được câu trả lời của Dạ Phong, trong mắt hắn ta thoáng chốc xuất hiện nụ cười.
Lại nhìn tiểu cô nương trước mặt, càng nhìn càng thích.“Nếu ngươi nhất định muốn gia nhập Vạn Kiếm Tông của ta, ta làm sao có thể không thu nhận?” Lạc Hoằng nói, xoa xoa cái đầu nhỏ của Chỉ cùng cũng đạt được mục đích của mình, Chỉ Dao vui mừng khôn xiết, sau đó hành lễ "Dạ Chỉ Dao bái kiến tông chủ!"Lạc Hoằng hài lòng gật đầu: “Ngươi hãy cùng phụ thân ngươi nói lời tạm biệt trước đi, trong thời gian ngắn e là sẽ không gặp được hắn.” Sau đó hắn xoay người trở lại bệ đã đến nước này, Lâm Vân và Diệp Tu chỉ có thể từ bỏ và cùng nhau quay trở lại bệ đá.
Chỉ là ánh mắt nhìn về phía Chỉ Dao đều tràn đầy đáng tiếc, dù sao linh căn tốt như vậy, một khi trở thành kiếm tu, sẽ không còn bao nhiêu ưu điểm.
Nếu cô trở thành pháp tu, có thể còn yêu nghiệt hơn cả Thượng Quan Tiềm cũng hoàn hồn trước trò hề trước mặt, có chút đáng tiếc nhìn Chỉ Dao.“Kế tiếp, đã đến lúc mọi người lựa chọn môn phái của mình, muốn chọn môn phái nào, cứ việc đi vào khu vực đã được phân chia." Lý Tiềm vừa dứt lời, đám trẻ phía dưới đã không kịp chờ đợi bắt đầu chọn Phong bế Chỉ Dao lên, nàng không đành lòng chui vào trong ngực của cha mình và có chút hơi buồn.
Vài ngày trước, mẹ cô đã bế quan, bây giờ cô sắp bắt đầu sự nghiệp tu luyện của mình.
Trong kiếp này, Chỉ Dao có thể cùng cha mẹ trải qua năm năm hạnh phúc, nàng đã thấy đến số phận của cha mẹ cô và Dạ gia, cô liền cảm thấy khẩn trương.
Kiếp này, ta sẽ không bao giờ để Dạ gia đi theo con đường cũ trong nguyên tác.“Con! Ta không biết nên nói cái gì với con nữa.
Nhưng mà Thập Thất, nếu con đã lựa chọn kiếm tu, cho dù sau này có chuyện gì xảy ra, cũng không hối hận, biết không?" .“Cha, nếu Thập Thất đã lựa chọn, nhất định sẽ không bao giờ hối hận!” Chỉ Dao trịnh trọng nhìn lại cha, trong mắt tràn đầy nghiêm túc..