Nhan Y Hàn hít thở sâu, nở nụ cười:
"Em là Y Tâm sao?"
Nhan Y Tâm vui vẻ, nắm lấy bàn tay cô:
"Chị Y Hàn, chị thì ra vẫn còn nhớ em. Vâng, em là Y Tâm. Em gái chị đây"
Cô nắm chặt bàn tay, không, cô không phải em gái Y Hàn, cô là em gái cùng cha khác mẹ của cô ấy. Cô quay mặt đi, gạt bàn tay cô ta ra, mệt mỏi nói:
"Con mệt rồi, con lên phòng nghỉ trước"
Nhan Y Hàn bước lên phòng, Lạc phu nhân và Lạc lão gia thở dài, Nhan Y Tâm buồn bã:
"Bao năm rồi, xem ra chị ấy vẫn không thích con"
Lạc phu nhân vội ôm lấy vai cô, an ủi:
"Không đâu, con bé mệt nên mới vậy thôi. Con đừng nghĩ nhiều. Tuy con không phải con gái ruột của mẹ, nhưng mẹ luôn xem con như con gái vậy, chị gái con sẽ không ghét con đâu, yên tâm đi"
Cô mỉm cười. Hy vọng là vậy.
Nhan Y Hàn đi lên phòng, cô mở cửa bước vào trong, mở cửa sổ ra, làn gió nhẹ nhàng, mang theo mùi hương hoa hồng xộc lên mũi, cô nhìn xuống dưới vườn hoa hồng đỏ đang nở rộ. Cô nhớ lúc trước, khi còn ở Hàn Quốc, Lương Thần cũng từng tặng hoa hồng cho cô. Cô phát ra tiếng thở dài nặng nề đến nhức lòng. Hai tiếng gõ cửa vang lên, Nhan Y Hàn quay ra:
"Mời vào"
Đường Hàn bước vào trong, ánh mắt tươi sáng, đầy yêu thương nhìn cô, nói:
"Y Hàn, tối nay em có rảnh không?"
Cô gật đầu:
"Có chuyện gì sao?"
"Vậy tốt quá, em đi dự tiệc cùng anh được không?"
Đi dự tiệc? Vậy cũng được, nhân cơ hội này, tiện thể nói luôn cho Đường Hàn biết sự thật. Cô gật đầu:
"Được"
Đường Hàn vui mừng, hôm nay, là ngày hắn được chính thức ra mắt nhận chức tân chủ tịch tập đoàn Đường thị. Có mặt cô, vậy thì thật tốt. Hắn vui mừng, nói:
"Vậy tối nay, anh đến đón em"
Cô gật đầu, Đường Hàn quay lưng bước đi. Nếu là dự tiệc, vậy chắc chắn Lương Thần cũng đến. Đến lúc đó, nếu như gặp anh, cô phải đối diện ra sao? Hay lạnh lùng mà bước qua, coi như không quen biết?
Nhan Y Tâm là thành viên của Đường gia, đương nhiên, cũng sẽ đến dự tiệc, cô mặc bộ đầm dài màu trắng, tóc búi cao, gương mặt nhỏ thon gọn, đôi mắt xanh dương ngây thơ. Nhẹ nhàng bước lên xe của Nhan gia. Lúc đi tới xe, Đường Hàn cũng vừa lúc đi vào, hai người cúi đầu chào nhau, sau đó, Nhan Y Tâm bước lên xe, Đường Hàn đi vào trong. Hắn ngồi dưới phòng khách chờ cô, Nhan Y Hàn vừa thay đồ xong, cô bước xuống. Trên người mặc bộ đầm bó sát màu đen. Đôi chân thon dài, tóc xoăn buông xõa màu đen mượt. Đôi mắt màu đen tựa ngọc thạch che phũ đi cảm xúc. Đường Hàn đứng dậy, nhất thời ngơ ngác, cô bước xuống:
"Chúng ta đi thôi"
Đường Hàn nhanh chóng gật đầu, đi ra mở cửa xe cho cô.
Nhan Y Tâm vừa đến bữa tiệc, cô bước xuống xe, phóng viên xúm lại chụp hình cô. Nhan Y Tâm tươi cười nhìn xung quanh.Đột nhiên cô thấy Lương Thần đang đi tới. Anh mặc bộ vest màu đen trang nhã, lạnh lùng, mà thần thái kiêu ngạo, ánh mắt kiên định đi về trước. Cô tò mò, kia chẳng phải là anh chàng hôm qua sao? Anh ấy sao cũng ở đây nhỉ? Anh ấy liệu có nhớ mình không? Cô nghĩ vậy, liền đi tới trước mặt anh, nở nụ cười xinh đẹp:
"Anh gì ơi? Anh còn nhớ em chứ?"
Lương Thần nghe giọng nói, hắn quay lại. Đột nhiên giật mình. Y Hàn? Nhưng anh chợt nhận ra, cô gái này không phải Y Hàn.Hắn hình như đã gặp ở đâu, nói:
"Em là..."
Cô mỉm cười:
"Anh không nhớ sao? Em là cô bé tối qua ở quán bar đây? Hôm đó, em đã bắt taxi đưa anh về nhà mà"
Hắn nhớ lại, ra là cô gái hôm trước hắn đã nhận lầm là Y Hàn, nhưng người này thật sự rất giống, giống đến phần. Nhưng rốt cục, cũng không phải là cô, hắn thầm cười cay đắng trong lòng, quay lại nhìn cô, nói:
"Hôm đó cảm ơn em. Anh tên Lương Thần"
Lương Thần đưa tay ra trước mặt cô. Nhan Y Tâm mỉm cười:
"Em tên Nhan Y Tâm"
Anh gật đầu. Vừa lúc đó, một chiếc ferari đi đến, thu hút mọi ánh nhìn, Ai cũng biết, đây chính là xe của thiếu gia đường thị, tân chủ tịch đường thị. Chiếc xe dừng lại. Đường Hàn bước xuống cùng cô. Phóng viên ồ ạt lại chụp hình, đay chẳng phải là tổng giám đốc đường thị và tiểu thư của nhan gia sao? Sao họ lại đi cùng nhau nhỉ? Lương Thần và Nhan Y Tâm quay ra nhìn. Anh cười lạnh trong lòng. Nhan Y Tâm thấy cô, liền gọi to:
"Chị"
Sau đó, kéo tay anh chạy lại. Lương Thần ngạc nhiên,chị? cô ấy là em gái Y Hàn? Nhan Y Tâm đi đến. Nhan Y Hàn thấy anh, liền nắm tay Đường Hàn, thật ra anh không biết, cô đau lòng như thế nào khi thấy anh. Lương Thần thấy hành động của cô, ánh mắt hắn nhìn cô sâu hơn, nhưng cô lại không thèm nhìn hắn, ánh mắt vui vẻ đầy yêu thương hướng về phía Đường Hàn, nói:
"Chúng ta đi thôi anh"
Đường Hàn cười vui vẻ gật đầu:
"Được"
Hai người đi vào trong. Lương Thần nhìn bước chân cô đi, rất kiên định, một cái quay đầu lại nhìn hắn cũng không có, từ đầu đến cuối, hóa ra tình cảm này, là do hắn tự gạt mình. Cô đau lòng, cắn chặt môi dưới, cô không ngờ lại gặp lại hắn như vậy. Lương Thần, em xin lỗi, em xin lỗi đừng tha thứ cho em.
Đường Hàn đứng trên sân khấu, cầm micro, nói:
"Qúy vị, hôm nay, ngoài truyện công bố, tôi sẽ là tân chủ tịch của Đường thị ra, tôi nhân đây, cũng định làm một chuyện. Tôi xin mời tiểu thư Nhan Y Hàn lên đây"
Cô ngạc nhiên, mọi người xôn xao. Tránh đường cho cô đi lên sân khấu. Cô bước lên, Đường Hàn vui vẻ nhìn cô, nói:
"Y Hàn, anh muốn cho em xem cái này"
Hắn vỗ tay, lập tức, trên màn hình chiếu đoạn video toàn hình ảnh của cô. Mọi người trầm trồ. Bàn tán xôn xao. Đoạn video chiếu xong, hiện lên hình ảnh trái tim lớn, Đường Hàn cầm bó hoa hồng đến trước mặt cô. Nói:
"Y Hàn, anh đã phụ em nhiều lần, bây giờ, anh muốn bù đắp cho em, dùng quãng đời còn lại, để bên em, làm vợ anh nhé"