ngày sau kể từ khi Liễu Nhược Phi vào cung.
Lam Hoa Cung, bao gồm có điện, trong đó Liễu Đào Điện là điện chính của cung. Chỉ thấy, trước sân của Liễu Đào Điện, có hai cây hoa anh đào đứng sừng sững ở hai bên đường, xung quanh còn trồng các loài hoa dại, mang màu sắc khác nhau, như, hồng, tím, vàng và trắng, giữa sân được đặt bộ bàn đá tinh xảo.
Lúc này, Liễu Nhược Phi đang ngồi nhàn nhã trên ghế đá, vừa ngắm cảnh, vừa thưởng thức trà ngon. Trên môi, luôn treo nụ cười ôn nhu mà lạnh nhạt.
Bên cạnh còn có cung nữ và tiểu thái giám hầu hạ. cung nữ tên là Thúy Hoa, cô có khuôn mặt thanh tú, ưa nhìn, mặc cung y màu xanh lam đơn giản, ở bên ngực trái có thêu bông hoa đào màu hồng tinh xảo, là đại cung nữ đã hầu hạ Liễu Nhược Phi từ khi còn trong phủ thừa tướng, tính tình thì ôn hòa dễ hòa đồng phụ trách pha trà.
Người cung nữ còn lại tên là Thúy Cúc, gương mặt tương đối bình thường mặc y phục cũng giống như Thúy Hoa nhưng bên ngực trái chỉ thêu bông hoa đào, là nhị cung nữ, do chính tay Liễu Nhược Phi chọn lựa khi bước vào cung, phụ trách đấm bóp.
người thái giám đằng sau, theo thứ tự tên là Tiểu Cát Tử và Tiểu Cát Đai, mặc y phục màu xanh đậm, bên ngực trái thêu bông hoa đào, phụ trách quạt mát và che nắng.
Trong hậu cung này, mỗi điện sẽ có tên của loài hoa, vì vậy cung nhân của các điện sẽ thêu hoa văn của loài hoa đó bên ngực trái của mình. Cấp bậc địa vị của từng cung nữ và thái giám cũng khác nhau, được thể hiện qua số lượng bông hoa bên ngực trái.
Dưới sự phục vụ tận tình của họ, Liễu Nhược Phi không khỏi thở dài cho sự nhàn hạ của bản thân. Hôm nay, nàng mặc chiếc váy liền màu xanh lam nhạt không dây, kéo qua khỏi ngực và dùng một sợi vải buộc màu xanh đậm gút ở dưới ngực., bên ngoài thì khoát cái áo mỏng màu trắng, dài đến mắc cá chân, có viền áo màu vàng óng ánh, với họa tiết hình hoa sen tinh xảo, nhìn qua giống như tiên tử dạo chơi dưới trần gia, chớ người xâm phạm
Bởi vì, Liễu Nhược Phi chưa được gọi thị tẩm, nên nàng cũng không cần phải đến vấn an Hoàng Quý Phi gì cả, nên mới có tình cảnh nhàn nhã như thế này.
Từ sáng đến giờ, các phi tần lần lượt đến "chào hỏi" nàng không dứt, nhưng nàng cứ lấy lí do mệt mỏi do thu dọn đồ đạc nên không tiếp được, mà từng người cứ thế ra về với tâm trạng bực bội. Dù vậy nàng cũng chả quan tâm, dù gì, mục đích của bọn họ đến đây cũng chỉ nịnh bờ nàng mà thôi.
À suýt nữa thì quên, Liễu Nhược Phi có cấp bậc cao nhất trong lần tuyển tú này, người cao thứ đó là Đỗ Doanh Doanh được phong làm Thục Nghi, là con của Thiếu Đô Đốc.
______Đường phân cách tuyến_________
Tại Ngự Thư Phong
nam tử khoát trên người bộ trường bào màu trắng, đang ngồi yên lặng trên bàn, mà phê duyệt tấu chương, gương mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm vào tờ tấu chương trên bàn, đôi tay cũng không rãnh rỗi, tay thì đè lên tờ tấu chương, tay còn lại thì điền chỉ.
Cuối cùng người trên bàn cũng ngước mặt lên. Lão thái giám cũng đồng thời ngước mặt lên, thấy rõ dung nhan của người trước mặt, phút ngu người.
Bỗng nhiên, ông cảm thấy cả người lạnh toát, lúc này ông mới tỉnh lại, nhìn ánh mắt lạnh như băng của người trước mặt, trên trán toát vài hột mồ hôi to bằng hạt đậu, trong lòng không khỏi than khổ. Sao ngài cứ phải bày ra gương mặt chết người kia trước mặt nô tài thế a.
Khụ, để thay đổi không khí, lão thái giám đành đi tìm chủ đề.
Ông lấy ra thẻ bài của các phi tần bày trên bàn
" Hoàng thượng có lật thẻ bài của ai không ạ" Lão thái giám nhìn chằm chằm vào đế giày của mình, giọng nói đầy cung kính.
Hoàng thượng Lăng Kỳ Phong nhìn lão thái giám trước mặt cái thật sâu, rồi di dời tầm mắt lên bàn, nhìn lượt. Ánh mắt dừng lại ở tấm thẻ, rồi di dời đi chỗ khác, vì cảm thấy khó chọn, y đưa tay chọn đại, tay kiên định bỏ xuống, không nhìn mà đưa trực tiếp cho lão thái giám, rồi phất tay, xoay người rời khỏi ngự thư phòng.