Hôm nay là một ngày đẹp trời các bạn có thấy không kia kìa (độc giả:đâu) tui lừa đó (độc giả:rầm) a ha ha (Băng:con dở không kể về tui à Su:Ân,su quên) bên cửa sổ ai đó đó... đang cầm con dao... gọt táo (độc giả:rầm lần ) lại còn vừa hát vu vơ bài Người âm phủ vì tâm trạng tốt tại hôm nay được xuất viện ấy mờ bây giờ chỉ cần đợi hai tới đón là cô biến mất khỏi cái bệnh viện khùng này rùi (bệnh viện:con đã làm gì).Trong khi cô đang mon men trái táo đã gọt suốt cả tiếng đồng hồ không biết má đã gọt kiểu gì mà lâu thế không bít (Băng:má đây con) chàng sói ca đã tới đón cô và giờ đây cô đang được ngồi trên chiếc xe cực kì sang trọng và mắc tiền nên mắt thì tươi khỏi nói nha a hi hi sau khi chúng ta cùng nói xàm với nhau thì họ đã đến ngôi nhà của nữ phụ yêu quoái rồi (Nữ phụ:ắt xì) rồi truyện mà lị.Khi nó vừa bước xuống xe thì có một người phụ nữ chạy đến ôm thật chặt nó nhìn hành động này nó bít ngay đó là mẹ của nữ phụ nên ngay lập tức nói:
-Hí lu mẹ iu
-Hí lu con iu
Thế là họ làm lơ hai chàng soái đứng tám đủ thứ trên trời dưới đất đến cả hạt bụi cũng không tha vì bị làm lơ hai người đó đồng thanh:
-Hai người làm lơ tụi tui hể!
Nó liền trả lời:
-A hi hi đồ ngốc!
-Hể?-Tiếp tục đồng thanh
Xong bốn người cười ha ha nhưng một trong bốn người đó đã làm phá vỡ bầu không khí này:
-Bộ không ai đưa con vào nhà hử?
-Ba quên,hai đầu đưa em nó zô nhà?
-Vâng
Ở ngoài nó đã bất ngờ rồi khi được chàng soái dẫn vào nhà cô càng bất ngờ hơn về độ khang trang của nó làm nó đứng hình giây, giây, giây,.., phút và:
-Hai dẫn em đi mua sắm đi chứ trên phòng hổng có gì để mặc hết á!
-Ok,nhưng em định đi với bộ dạng này sao?
-Ân,để em nên coi có gì để mặc không-Xong cô bước được bước như đã nhớ ra điều gì cô liền quay lại:
-Hai dẫn em đi
-Giờ mới nhớ à-Nó gật đầu lia lịa
Sau khi được hai dẫn vô phòng khi cô nhìn căn phòng thì cô đánh giá là khá ổn nhưng khi mở tủ quần áo ra cô kết luận nó chả ổn chút nào một đống đồ hở hang,giày cao gót gì đâu mà tận phân mới ghê chứ sau một hồi tìm kiếm cuối cùng cô cũng thấy một chiếc áo sơ mi,một chiếc quần jean,đôi giầy bata chưa được mang lần nào cô thầm cảm thán "mình kiên trì thật"....
-------------------------------hết chương----------------------------------------------------------
cho tui cái ý kiến coi T^T