Nữ Phụ Văn Của Anime

chương 81: phản nhẫn itachi17

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Chiaki nee-chan, chị đột nhiên ăn mặc thế này để làm gì thế?_Naruto loi choi hỏi, một câu hỏi rất đúng trọng tâm...

- Không có gì, chẳng qua là nhìn thấy người quen nhưng không muốn nhận mặt thôi._ Chiaki nhún nhún vai, cười khẽ...

Người quen? Không lẽ là những người nee-chan từng ở chung trước khi đến đây sao?

Ánh mắt Sasuke thẫm lại...

Đôi mắt sharigan hiện lên trong khoảnh khắc rồi biến mất...

Cậu sẽ không để bất cứ ai mang nee-chan rời khỏi cậu...

Nhất định...

Bình tĩnh, chính nee-chan cũng khoác áo choàng rồi, chị ấy cũng không muốn rời đi...

....................................

Chiaki đang trên đường trở về nhà, và trên tay cô là một đống nguyên liệu nấu ăn lỉnh kỉnh...

Mọi chuyện cũng sẽ chẳng có gì xảy ra nếu nửa đường cô nổi hứng ghé vào rừng để hái nấm...

Cô gái nhỏ bé, liêu xiêu xách theo mấy cái túi lớn trên vai và đang vươn người hái nấm...

Và bi kịch xuất hiện khi một cây kunai phóng qua mép túi khiến nó đứt quai, sau đó...

Chiếc túi đựng rau quả bung ra, nguyên liệu nấu ăn lăn lóc trên mặt đất...

Những quả cả chua bi nhỏ bé, lăn trên mặt đất trải đầy rêu, giống như những viên ruby nho nhỏ...

Những bắp ngô xanh mướt, mềm mại...

Từng mớ rau tươi non, đậu cove giống như những viên đá quý tinh xảo...

Ánh mắt trong suốt của Chiaki khẽ xao động...

Chậc, cô hiện tại đang cách mặt đất cả mét rưỡi đấy, may là trên mặt đất có thảm rêu không là đống đồ đó giập nát hết...

Cô gái nào đó cắn môi, tiếp tục vươn tay...

Mẹ kiếp, búi mộc nhĩ này sao lại mọc trên cao như vậy...

Ngay khi gỡ được thứ nguyên liệu nấu ăn cực đỉnh kia thì mảnh gỗ mục dưới chân Chiaki cũng long ra và cô gái nào đó rơi thẳng xuống đất...

"Chết tiệt!" Chiaki rủa thầm và nhắm tịt mắt nhưng vẫn ôm khư khư búi mộc nhĩ, cái cơ thể yếu đuối này mà rơi xuống đấy chắc gãy mẹ xương mất...

Không, điều quan trọng là cô sẽ đè lên mớ rau quả vừa mới bị rơi lúc nãy, chúng sẽ nát ngay lập tức cho xem...

Phịch...

Không có sự đau đớn như trong tưởng tượng...

Bởi vì hiện tại cô vẫn chưa chạm đất...

Chiaki ngẩn người, mở mắt...

Đôi mắt xanh trong như bầu trời chạm vào một đôi mắt trắng sữa...

Cái quái gì vậy? Sao Neji lại ở đây...

- Ừm, cảm ơn vì đã đỡ tôi, nhưng có thể thả tôi xuống được không?_ Cô chớp chớp mắt, âm thanh trong suốt mát lạnh như một dòng suốt róc rách vang lên...

Neji vẫn giữ cái bản mặt than đó, thả Chiaki xuống và bắt đầu nhặt mớ rau củ bị rơi vãi xung quanh lên...

Rõ ràng cậu cảm nhận được chakra tỏa ra từ chỗ này nên mới thử phóng kunai tới...

Kỳ lạ thật, chỉ là một cô gái bình thường thôi mà...

May là cậu đến đúng lúc nếu không chắc là cô gái này đã ngã từ trên cây xuống rồi...

- Xin lỗi, cây kunai lúc nãy là do tôi đã phóng ra._ Cậu nhìn cái túi của cô gái kia đã bị đứt quai, trầm mặc rồi cất lời...

- Tôi biết, còn hiện tại có thể giúp tôi mang chỗ này đi không?_ Ánh mắt trong suốt của Chiaki không chút dao động, cô lom khom nhặt những quả cà chua bi lên...

- Cô biết?_ Neji cau mày, chăm chú quan sát cô gái nhỏ...

- Đột nhiên quai túi của tôi bị cắt, rồi cậu xuất hiện đỡ tôi.

Chẳng có sự trùng hợp nào ở đây đâu.

Hẳn là cậu đang đi thu hồi lại cây kunai của mình nhỉ.

Này, ôm đi!_ Vừa nói, Chiaki vừa nhét vào tay Neji túi cà chua vừa nhặt xong...

Hóa ra là vậy, nếu tỉ mỉ suy nghĩ thì cũng dễ hiểu thôi...

Vì túi đã đứt quai, nên Neji đành phải làm li khuân vác cho Chiaki...

Về đến quán, chàng trai trẻ nào đó được mời ở lại ăn một bữa, và lập tức đã bị tài nấu nướng của Chiaki bắt làm tù binh...

Đây chính là lý do mà Chiaki quen biết với Neji đó...

Quán ăn của cô cần phải có nhiều ninja vào ăn một chút...

Để cô còn hóng chuyện nữa chứ...

.....................................

Đội bảy vượt qua vòng một kỳ thi chuunin và chuẩn bị cho vòng hai...

Chiaki lại một lần nữa chuẩn bị cơm nắm cho hai đứa em dễ thương của mình...

Cô biết chuyện gì sẽ diễn ra, nhưng cô không thể ngăn nó lại được...

Cô mà ngăn cản ai chết ngoại trừ mục tiêu nhiệm vụ nữa là cô sẽ mạng đổi mạng luôn đấy...

Cho nên, cô gái nào đó vô cùng thản nhiên mà sinh hoạt...

Vòng hai và vòng ba kết thúc, mọi người được nghỉ một tháng để chuẩn bị cho vòng đấu chính...

Sasuke được Kakashi mang đi tập luyện chidori, Naruto thì đi theo Jiraiya học thuật triệu hồi, Gaara thì...!thôi không cần nói đâu...

.....................................

- Tớ chọn bông này, bông hồng tình yêu._ Ino đang cầm một cành hoa hồng tuyệt đẹp lên...

- Thật thiếu tự nhiên.

Tớ chọn hoa thủy tiên cơ.

Bông hoa đáng khâm phục, luôn kiên cường trước giá rét mùa đông để mong chờ hơi ấm mùa xuân._ Sakura áp một bông thủy tiên lên má...

- Nếu là chị, chị sẽ chọn một bông hoa bất tử để tặng.

Tình cảm tôi dành cho cậu sẽ vĩnh viễn bất tử như loài hoa này...

Âm thanh nhẹ nhàng vang lên khiến cả hai người đều giật mình quay lại...

Chiaki đang đứng ở ngoài cửa, nụ cười vạn năm vẫn nhẹ nhàng như thế...

- Em chào chị.

Chị cũng đi mua hoa à?_ Sakura lập tức chân chó lấy lòng chị dâu tương lai...

- Hai đứa muốn mua hoa tặng Sasuke sao?_ Dòng tộc Uchiha đúng là đẻ giỏi thật đó...

Người nào cũng đẹp trai như vậy...

Hai cô gái nào đó đồng loạt đỏ bừng mặt...

- Được rồi, chị không hỏi nữa.

Cho chị hai bông hoa giọt tuyết đi.

Ở đây có bán tứ diệp thảo không vậy?_ Chiaki cũng không đùa nữa, vào việc chính...

- Tứ diệp thảo, không có.

Hoa giọt tuyết đây ạ._ Ino nhanh chóng gói hoa cho khách hàng của mình...

- Cảm ơn nhé!_ Cô gái nào đó cười khẽ rồi rời đi...

Và điểm đến, chính là phòng bệnh của Lee...

...........................................

Đêm nay là giữa tháng, ngày trăng tròn...

Cũng là ngày mà Nhất Vĩ rục rịch thèm khát máu tươi...

Gaara đã giải quyết xong Dosu và con quái vật bên trong cậu vẫn chưa ngừng kêu gào...

Chưa đủ, muốn thêm nữa, muốn máu tươi...

- Chào, tôi ngồi đây được chứ?_ Giọng nói vang lên đầy nhu hòa, khiến con người ta không tự chủ được mà buông lỏng cảnh giác...

Đương nhiên, Gaara không nằm trong số đó...

Cậu híp mắt nhìn người đang nhàn nhã đứng ở đầu bên kia của mái nhà...

Ánh trăng sáng rực, chiếu trên chiếc áo choàng đen và nụ cười nửa miệng kia, nhưng lại không chiếu rõ được dung mạo của người đang khoác chiếc áo ấy...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio