Cố Khinh Âm khép hờ hai mắt, đôi mắt đẹp mê ly, thoáng qua vẻ lười biếng. Trong dũng đạo trào ra từng dòng xuân thủy ấm áp, có kinh nghiệm lần đầu tiên, nàng biết đó là hiệu quả của túi xuân lộ.
Nhưng, Ninh Phi Nhiên vừa nói cái gì? Trài nghiệm tốt đẹp? Chẳng lẽ không phải hắn đang cố ý đùa bỡn trêu chọc nàng sao?! Mượn việc kiểm tra và dùng thuốc chiếm tiện nghi của nàng!
"Ninh Phi Nhiên, ta thừa nhận thuốc của ngươi không tệ, nhưng ta không biết ngươi có mượn việc trị liệu để đùa giỡn ta không!" Cố Khinh Âm nghiêm mặt nói.
Trên khuôn mặt thanh tú của Ninh Phi Nhiên không có một chút áy náy hoặc bất an, đôi mắt trong suốt của hắn lẳng lặng nhìn nàng, dịu dàng nói: "Cố đại nhân, ngài hiểu lầm hạ quan rồi, hạ quan chỉ nói vậy để tìm hiểu tình trạng thân thể của Cố đại nhân. Bộ phận sinh dục của nữ tử là nơi hấp thu tinh khí vạn vật, cũng là nơi mẫn cảm nhất rất dễ nhiễm bệnh." Hắn ngừng một chút, đôi mắt như mực nhìn nàng, nói tiếp: "Chẳng lẽ vừa rồi Cố đại nhân không hấy rất thoải mái sao?"
Những lời này của Ninh Phi Nhiên dường như rất có lý, khiến Cố Khinh Âm không thể phản bác. Nàng thầm nghĩ có phải mình thật sự trách lầm hắn không, nhìn thần sắc của hắn vẫn bằng tĩnh tự nhiên, cũng không giống cố ý đùa giỡn nàng. Hơn nữa, nàng cũng rất hưởng thụ, tuy vạn phần không muốn thừa nhận, nhưng vừa rồi nàng không chỉ lên cao trào, còn dâm đãng bắn ra trước mắt hắn.
Nàng sửa sang lại quần áo, vừa ra vẻ bình tĩnh nói: "Nếu như thế, Ninh thái y định điều trị cho ta thế nào?"
"Thân thể Cố đại nhân vốn sợ lạnh sợ nóng, chuyện phòng the không nên quá độ, nhưng cũng không phải là bệnh nặng, chỉ cần kiên trì dùng túi xuân lộ điều trị, một tháng đổi một lần, chắc chắn hiệu quả." Ninh Phi Nhiên nói khá chắc chắn.
"Chỉ cần túi xuân lộ? Không cần uống thuốc khác phụ trợ?" Cố Khinh Âm tiếp tục hỏi.
"Tạm thời không cần, hạ quan sẽ định kỳ bắt mạch cho Cố đại nhân, xem tình huống rồi mới quyết định, nhưng..." Ninh Phi Nhiên nhìn nàng, hơi do dự.
"Ninh thái y cứ nói thẳng."
Ninh Phi Nhiên nói: "Cố đại nhân không cảm thấy thỉnh thoảng ngực trở nên nặng nề sao?"
Cố Khinh Âm suy nghĩ, nói: "Hiện tại thì bình thường, lúc trước quả thực có nỗi khổ riêng, vì sao??"
Ninh Phi Nhiên gật đầu, "Đây là nơi khí huyết bị ứ lại, mạch tượng và chất lỏng dưới thân của Cố đại nhân đều phản ánh khí huyết của ngài không thông thuận. Nếu hôm nay đại nhân không vội về, hạ quan có thểgiúp ngài khơi thông kinh mạch, lưu thông máu, việc này rất có ích cho việc điều trị."
Cố Khinh Âm nghe vậy, nghĩ cũng đã đến đây, thì cứ cho hắn thử xem sao?
"Ngươi định khơi thông thế nào?" Nàng hỏi.
Ninh Phi Nhiên đi đến trước hàng giá sách, lấy xuống một lọ dầu, vừa đi vừa nói: "Xoa dầu này lên người đại nhân, sau đó xoa bóp khơi thông kinh mạch."
Cố Khinh Âm nghe hắn nói như thế, trong mắt hiện lên một tia đề phòng, "Phải cởi áo?"
Ninh Phi Nhiên gật đầu, ánh mắt trong sáng, "Tất nhiên."
Cố Khinh Âm do dự một lát, vẫn chậm rãi cởi triều phục, trung y, chỉ để lại duy nhất cái yếm màu hồng cánh sen và quần lót mỏng, nằm xuống cái ghế bên cạnh cửa sổ.
"Nếu Cố đại nhân không sợ quần lót và yếm dính thuốc, thì cứ mặc cũng không sao." Ninh Phi Nhiên nói.
Cố Khinh Âm cắn răng, vòng tay tháo nút thắt, cái yếm chảy xuống, để lộ bầu ngực đầy đặn cao ngất.
Cảnh đẹp này rơi vào trong mắt hai nam nhân cả trong và ngoài phòng. Hai người đều đỏ mắt tim đập nhanh, nhưng định lực của mỗi người khác nhau, nên biểu hiện cũng không giống.
Sau khi Minh Tiểu Hạc trơ mắt nhìn thân dưới của Cố Khinh Âm trào nước, hắn giật mình ngây ngẩn cả người. Hắn vẫn còn đắm chìm trong dáng vẻ khi lên cao trào của nàng. Đôi mắt nàng long lanh nước, ánh nhìn phong tình vạn chủng, cánh môi phấn hồng, dưới thân hoàn toàn trần trụi, đóa hoa kiều mị lộ ra trước mắt hắn, mị thịt hồng hào, lông mu thưa thớt, tiểu huyệt mê người và những dòng dịch trong suốt trào ra khỏi thân thể nàng...
Hắn đã bị nữ nhân dâm đãng này mê hoặc thật sự là, thật sự là nữ nhân không biết xấu hổ, ban ngày ban mặt ngay trong thái ý viện bị nam nhân chơi đến bắn ra... và cả biểu tình say mê của nàng lúc đó nữa. Hắn nhớ tới ngày gặp nàng ở Thiên huyền các, nàng mặc triều phục, khí chất uyển chuyển hàm xúc mà ngạo nghễ, vừa thanh lệ vừa anh tuấn, hoàn toàn khác với dáng vẻ bây giờ. Rốt cuộc đâu mới là bộ mặt thật của nữ nhân này...
Minh Tiểu Hạc hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của mình, không nghe thấy Cố Khinh Âm và Ninh Phi Nhiên nói gì.
Đến khi hắn phục hồi tinh thần, lại nhìn thấy Cố Khinh Âm tự mình cởi yếm, lộ ra hai bầu ngực lớn, dục long dưới thân hắn tức thì cứng rắn, nóng rực như bàn ủi.
Thật lớn, rất đẹp, nhũ hoa vừa hồng lại vểnh cao, làm hắn rất muốn... rất muốn... cắn thật mạnh, mút mát, khiến nàng phải rên rỉ, khóc kêu dưới thân mình.