Tư Đồ Kiếm nhìn thấy thằng em trai ngốc nghếch của mình lại dám lôi vật gia truyền của dòng họ ra làm đặt cược thì giận sôi người:
- Tư Đồ Kiều! Mi dám đem "Dạ Minh Châu" ra cá cược sao? Phụ thân mà biết thì ngươi chỉ có chết!
Ai ngờ, Tư Đồ Kiều gào lên:
- Huynh sợ gì chứ? Bằng bản lĩnh của huynh chẳng lẽ lại không thắng được một kẻ còn chưa được xếp hạng vào Phong Vân Bảng hay sao?
Tư Đồ Kiếm nghe thấy vậy cũng trầm ngâm nghĩ thầm trong đầu:
- Cũng đúng.
Mình đường đường xếp trên Phong Vân Bảng chả lẽ lại thua được một tên vô danh bổ khoái chắc?
Nghĩ ngợi thông suốt, Tư Đồ Kiếm hô lớn:
- Được! Một lời đã định.
Hôm nay ta nguyện đem Dạ Minh Châu ra làm vật đặt cược cuộc so tài với Du bổ khoái.
Thế là cả hai đều đem kiện hạ phẩm linh khí của mình đưa cho Gia Cát Tiên Sinh và Lỗ trưởng lão Trường Hà Tông cầm hộ.
Một bên, Trường Hạo Tông đệ tử chân truyền Tư Đồ Kiếm thân xuyên võ phục màu nâu.
Thân hình cao lớn, tướng vẻ dữ dằn.
Trái ngược lại đối diện một bộ hắc y bổ khoái, nhẹ nhành thong dong, lạnh lùng lãnh khốc.
Tư Đồ Kiếm toát ra sát khí ngùn ngụt.
Mọi người đều cảm nhận được cuộc so đấu này hắn sẽ ra độc thủ.
Bên kia Du Băng vẻ lạnh lùng pha lẫn kiệt ngạo làm cho người khác không rét mà run.
Một đám đệ tử Trường Hạo Tông lúc này sôi nổi nghị luận:
- Sư huynh Tư Đồ Kiếm quả không hổ danh đứng thứ mười một trên Phong Vân Bảng, một thân cuồng bạo kiếm ý phóng tận trời cao!
"Tố Tâm Kiếm pháp"
Tư Đồ Kiếm hô vang một câu.
Thân pháp nhanh như chim ưng vận kiếm đâm thẳng mi tâm Du bổ khoái.
Mũi kiếm như một con rắn độc, hung hiểm vạn phần.
Thấy trường kiếm của họ Tư Đồ công tới.
Du Băng không hề hoảng loạn.
Nàng dùng khinh công "Loa Toàn Cửu Ảnh" nhẹ nhàng bay lên cao ba vòng tránh thoát.
Nhiếp tướng quân và Tiểu Long Nữ cùng Lý Mạc Sầu đều luyện "Cửu Âm Chân Kinh" nên cả ba nhìn thấy thân pháp này rất là quen thuộc.
Hai sư tỷ muội phái Cổ Mộ đều đưa ánh mắt hồ nghi về phía Nhiếp Phong.
Ở đây chỉ có ba người là biết đến "Cửu Âm Chân Kinh." Hai nàng không tiết lộ ra ngoài thì chỉ có họ Nhiếp mà thôi.
Nhiếp Phong thấy hai nàng nhìn mình bèn cười giãi bày:
- Đừng có chằm chằm vào ta như vậy.
Ta cũng thắc mắc tại sao Du bổ khoái lại biết khinh công Loa Toàn Cửu Ảnh trong "Cửu Âm Chân Kinh" như hai cô nương.
Du bổ khoái tung mình ba vòng trên cao.
Mũi chân đạp trong không khí uốn người tung một cước mạnh mẽ về đỉnh đầu Tư Đồ Kiếm.
Thấy vậy, họ Tư Đồ vội vàng cúi đầu xuống né một cước vừa rồi sau đó vung kiếm hướng thẳng lên trên:
- Thương Đoạn Trường!
Một đạo thật dài kiếm quang chia làm từng đoạn hướng lên lao thẳng vào Du Băng.
Kiếm khí nổ mạnh từng tia điện bắn về phía nàng.
Mọi người đều đứng một khoảng cách khá xa vậy mà làn da cũng cảm nhận được đau rát bới kiếm khí phát ra.
Du bổ khoái thân vẫn còn trên không trung thấy vậy đồng tử co rút lại.
Nàng xoay người xuống, phất tay tung ra một chưởng thế như thái sơn áp đỉnh.
Một chưởng này chỉ là Thiết Sa Chưởng thông dụng trong giang hồ nhưng với cảnh giới tiên thiên hậu kì của Du Băng thì nó phát ra kình lực như bài sơn đảo hải.
- Phanh!
Kiếm khí như tia lửa điện của chiêu "Thương Đoạn Trường" va chạm mãnh liệt với chưởng kình dào dạt "Thiết Sa Chưởng" của Du bổ khoái tạo ra một dòng khí lãng cường đại thổi quét đương trường.
Chỉ trong tích tắc, bụi mù bốc lên cuồn cuộn bay thẳng trời cao làm cho tất cả mọi người không thể nào nhìn thấy rõ thân ảnh của cả hai.
- Ha ha ha! Quả không hổ danh thiên kiêu trong Phong Vân Bảng.
Bằng vào một thân Tố Tâm Kiếm pháp luyện đến đăng phong tạo cực thì chiến thắng nắm chắc trong tay.
Lỗ Bân trưởng lão Trường Hạo Tông cười lớn.
Trông thấy vậy, Lý Mạc Sầu và Tiểu Long Nữ đều cau mày lo lắng.
Hai nàng tuy chỉ mới gặp Du Băng lần đầu ít tiếp xúc nhưng thấy điệu cười khả ố của Lỗ trưởng lão làm thâm tâm thập phần khó chịu.
Lãnh Huyết đi đến bên cạnh thấp giọng trấn an các nàng:
- Nhị vị cô nương yên tâm đi.
Du bổ khoái đã đạt đến một thân tu vi tiên thiên bẩm sinh há có thể thua cuộc dễ dàng.
Nghe lời này của Lãnh thần bổ Nhiếp Phong cũng thở phào một hơi bớt căng thẳng.
Thú thật với tên tuổi của Tư Đồ Kiếm quá nổi bật so với Du bổ khoái.
Ai cũng lo trận này phần thắng sẽ nghiêng về phía Trường Hạo Tông.
Gia Cát Tiên Sinh chẳng nói chẳng rằng chỉ trầm tư vuốt vuốt bộ râu của mình nhìn về phía trận đấu.
Hơn ai hết ở đây, ông có thể nhin thấu tu vi của Du Băng.
Nàng ta mới mười bảy tuổi đã đạt đến cảnh giới tiên thiên hậu kì rồi.
Ở tuổi này ông chưa chắc đã luyện được một thân bản lĩnh như vậy.
So với tên Tư Đồ Kiếm xếp hạng trên Phong Vân Bảng kia thì không đáng là gì.
Có thể đấu được với Du cô nương hiện giờ thì ngoài tứ đại danh bổ dưới trướng mình ra trên giang hồ cũng chỉ có người mạnh nhất trong phong vân bảng là may ra cùng tu vi với nàng.
Giữa sân bụi mù đã dần tan đi.
Hai người lại lao vào nhau chiến loạn một đoàn.
Tố Tâm Kiếm pháp được Tư Đồ Kiếm vận hết sức bình sinh thi triển.
Cả người hắn khí kình như liệt hỏa bốc lên chiến ý ngùn ngụt.
Vận kiếm nhanh như thiểm điện, chiêu chiêu công phạt, không hề có tính thủ thế.
Cho thấy quyết tâm muốn diệt sát họ Du của Tư Đồ Kiếm.
Ngược lại, Du Băng với Ly Mị Bộ pháp nhẹ nhàng thoắt ẩn thoắt hiện biến hóa khôn lường né tránh được chiêu kiếm của Họ Tư Đồ.
Thỉnh thoảng nàng tung ra một chưởng mạnh như bão táp làm hắn bị hất văng ra xa nửa mét.
Cuộc đấu lúc này đã dần dần bộc lộ dấu hiệu phân định thắng bại.
Càng kéo dài thì nội lực của Tư Đồ Kiếm càng xuống sức do hắn ra chiêu liên tục mà không trúng đối thủ.
Hơn nữa còn bị chưởng phong mạnh mẽ đánh úp lại.
Dần dà tốc độ ra kiếm của họ Tư Đồ bắt đầu chậm lại.
Nhìn thấy vậy, đám bổ khoái ai cũng hò reo cổ vũ Du Băng.
Tiểu Long Nữ xưa nay khuôn mặt luôn lạnh lùng không cảm xúc cũng hiện nét vui mừng.
Bất ngờ, Tư Đồ Kiếm thân pháp bỗng trở lên nhanh gấp bội.
Hắn khí thế như nước vỡ đê tràn lên, xông thẳng người về phía trước miệng hô lớn:
- Thương Đoạn Trường!
Trường kiếm trong tay như linh xà uốn lượn tung ra từng đoạn kiếm khí liên miên nối tiếp nhau không dứt hướng về phía Du Băng.
Du bổ khoái lâm trận không hề nao núng.
Nàng một thân Hạo Nhiên Chính Khí bốc lên ngùn ngụt.
Hai tay nàng kết ấn vào nhau tức thì trời đất bỗng trở lên mông lung mờ ảo.
Từng Làn sương mù xuất hiện quấn quanh thân nàng.
Miệng Du Băng vang lên thanh âm như tiếng chuông đồng vang vọng:
- Thu!
Ngay lập tức, một cảnh tượng kì lạ xảy ra, chữ "Thu" từ giọng nói của họ Du bỗng hiện hóa lên thành hình thật! Chữ "Thu" phóng to hiện lên hút hết tất cả kiếm khí của chiêu "Thương Đoạn Trường" trong Tố Tâm Kiếm quyết của Tư Đồ Kiếm vào bên trong.
Từng tiếng vang lên như sấm động.
Kiếm khí bị mãnh liệt thu lại va chạm phát ra nổ mạnh làm chấn động xung quanh.
Mặt đất xuất hiện chằng chịt vết nứt như tơ nhện đan xen.
Tư Đồ Kiếm lúc này như nỏ mạnh hết đà.
Hắn vận hết công lực vào chiêu cuối cùng vậy mà đều bị hút hết.
Trong khi đối phương không tổn hao gì.
.