Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Editor : Hàn
- Hahaa :)))) Bách everywhere.... Rõ ràng là ngôn, lòi ra được cặp bách Băng - Tuyết đế này :'v Nhưng mà, Tuyết đế a~ vì sao phải khác giới chớ :'
Tên truyện : Đấu la đại lục II _ Tuyệt thế đường môn (chap )
- Cơ mà, hình như không liên quan :'v, vào nội dung chính thôi nào ~
-----------------------------
"Đi ra." Hứa Hạ vừa lái xe, vừa nói với người nào đó trong quần áo.
"Ân... Không muốn... Em muốn ăn." Người nào đó rõ ràng uống say lại không an phận, còn rúc sâu vào bên trong hơn.
Hứa Hạ liếc nhìn người nào đó đã chui lên phía trên người nàng, thở dài một hơi, kìm chế bản thân muốn vứt con ma men này xuống xe, vừa vặn lúc này nàng nhìn thấy phía trước có con hẻm nhỏ, chuyển tay lái, quẹo vào hẻm nhỏ.
Đầu Mục Tiểu Phàm bị kẹt, cô làm sao cũng không thể chui lên phía trên được, nhất thời mất hứng , ôm eo nữ thần, hừ hừ nói: "Em muốn ăn, em muốn ăn, thả em ra đi, em muốn ăn."
Hứa Hạ dở khóc dở cười, cách quần áo hung hăng xoa đầu cô nói: "Đại sắc nữ."
"Em mới không phải đại sắc nữ." Mục Tiểu Phàm chui bên trái chui bên phải cũng không lên được, nhất thời tay vỗ đệm nói: "Em muốn ăn, học tỷ, thả em ra đi, em muốn ăn."
Hứa Hạ nghi ngờ cô say thật hay say giả, nàng liếc phải nhìn trái ngoài cửa xe, vừa vặn đây là một cái hẻm nhỏ hẻo lánh, tạm thời sẽ không có người xuất hiện, vì vậy từ từ cởi cúc quần áo ra.
Mục Tiểu Phàm được tự do, nhất thời vạn tuế một tiếng, sau đó thở hổn hển bò đến trên người nữ thần, leo lên trên đùi đối phương ngồi.
Hứa Hạ một bên đỡ cô không cho cô đập vào đâu, một bên để chỗ ngồi nằm ngang, nàng ngược lại muốn xem xem cái tên này có thể chơi đến loại nào trình độ.
Sau khi chỗ ngồi để nằm ngang, Hứa Hạ nằm thẳng , Mục Tiểu Phàm thì lại ngồi ở trên đùi nàng, tay không quy cũ vuốt vòng eo nữ thần lộ ra bên ngoài, miệng cười hắc hắc: "Trơn, trơn lại mềm." Vừa nói nghiêng thân ở eo Hứa Hạ hôn mấy cái thật to, âm thanh 'Bẹp' quả thực khiến Hứa Hạ đau đầu.
"Thật thơm~!" Mục Tiểu Phàm sau khi hôn xong, mục tiêu lại đặt ở trên ngực nữ thần, nhìn cái kia bị quần áo bao quanh, ngực phập phồng, nhất thời sùng bái quỳ xuống chỗ ngồ, cằm đặt trên bụng nữ thần, trơ mắt nhìn chỗ ngực nhô cao lên kia.
Hứa Hạ bị cô nhìn bằng ánh mắt này, mặt hơi đỏ lên.
Giờ khắc này ánh mắt kia vô cùng chăm chú.
Mục Tiểu Phàm từ từ đi lên, chậm rãi mở cúc áo nữ thần ra, lúc áo lót đen bao quanh ngực trắng lộ ra, cô khoa trương nuốt nước miếng.
Thanh âm này, ở trong xe yên tĩnh, rõ mồn một, khóe miệng Hứa Hạ giật giật, lập tức nàng lại cảm thấy rất vui, từ lúc nàng bắt đầu nhận thức Mục Tiểu Phàm, vẫn chưa nhìn thấy đối phương uống quá say, không nghĩ tới hôm nay có thể may mắn nhìn thấy dáng dấp cô uống rượu say.
Mục Tiểu Phàm không biết mình đang làm gì, nếu không cô nhất định có thể đập đầu tự tử.
Giờ phút này ánh mắt của cô đều là cái ngực vừa trắng vừa to kia của nữ thần, hai tay run rẩy phủ lên trên ngực nữ thần, hô hấp không tự chủ tăng nhanh, tần suất nuốt nước miếng cũng tăng nhanh , vẻ mặt hơi sốt sắng, lại có chút kích động.
Hứa Hạ cũng bị cô làm cho hô hấp không tự chủ tăng nhanh, bộ ngực cũng theo hô hấp của nàng phập phồng lên xuống.
Nhìn động tác này, ánh mắt chăm chú của Mục Tiểu Phàm dời lên trên mặt Hứa Hạ, xuyên qua đèn đường cũ nát bên ngoài, cô thấy nữ thần đỏ mặt, cô nuốt nước miếng.
"Em muốn ăn." Mục Tiểu Phàm thanh âm có chút khàn khàn.
Hứa Hạ cong khóe miệng lên, nhìn cô gái mắt sáng lấp lánh, cười nói: "Ăn cái gì?"
"Ăn hai cái bánh bao trắng lớn này." Ánh mắt Mục Tiểu Phàm chuyển hướng xuống ngực Hứa Hạ, ngón tay vô thức giật giật, nhất thời bánh bao cũng bị cô bóp bóp, mắt cô càng sáng hơn .
Hứa Hạ đỡ eo cô, tại lúc đối phương sốt ruột chờ đợi, chậm rãi nói: "Có thể."
Mục Tiểu Phàm nhất thời lại bắt đầu cười hắc hắc, hơi đè thấp thân thể, chóp mũi ở trên ngực Hứa Hạ ngửi tới ngửi lui, sau đó dùng ngón tay lặng lẽ vén một bên nội y lên, nhìn thấy nhũ hoa bên trong,cô lè lưỡi, ở phía trên kia nhanh chóng liếm một hồi.
Hứa Hạ cả người cứng đờ, không dám tin tưởng nhìn về phía người nào đó một lòng ăn vụng.
Mục Tiểu Phàm nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của nàng, nhếch môi cười nói: "Bánh bao trên có đậu đỏ, ngọt."
Hứa Hạ xưa nay đều rất bình tĩnh, cũng bị Mục Tiểu Phàm trêu chọc thành không bình tĩnh, nhìn người nào đó biểu tình đắc ý, nàng lại một lần nữa sinh ra kích động muốn một cước đem đối phương đạp xuống xe.
"Học tỷ, chị thật là lợi hại!" Mục Tiểu Phàm đột nhiên hô to.
Nhìn biểu tình cả kinh của đối phương, Hứa Hạ đau đầu xoa xoa huyệt thái dương, hỏi: "Lợi hại cái gì?"
"Chị dĩ nhiên ở trên bánh bao tô điểm thêm hai viên đậu đỏ, món ăn này thật là tuyệt, đẹp mắt lại ăn ngon." Nói lại dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía ngực Hứa Hạ.
Hứa Hạ: "..."
"Xuống!" Hứa Hạ cắn răng nghiến lợi nói.
"Nhưng em còn chưa có ăn đâu." Mục Tiểu Phàm nháy mắt to nhìn nàng.
"Không cho ăn, xuống." Hứa Hạ mặt lạnh.
Mục Tiểu Phàm bên trong viền mắt nhất thời chứa đầy nước mắt.
Hứa Hạ: "..."
"Lại làm sao?" Hứa Hạ hỏi.
Mục Tiểu Phàm hít mũi, vô cùng đáng thương nói: "Học tỷ, em muốn ăn, em chỉ vừa mới liếm đậu đỏ, bánh bao còn chưa được ăn."
Hứa Hạ: "..."
"Cút xéo!" Hứa Hạ không nhịn được , nàng có thể nghe lời một con ma men, quả thực điên rồi.
Mục Tiểu Phàm nhất thời rơi lệ , nhào vào trong ngực của nàng, mặt cọ trên ngực nàng , một bên cọ một bên khóc lóc: "Em muốn ăn, em muốn ăn, học tỷ, chị thật là hư a, không cho bảo bảo ăn, bảo bảo thương tâm , chỉ có ăn bánh bao mới có thể tốt."
"Bảo bảo? !" Hứa Hạ vẻ mặt mơ hồ, người này say thành cái dạng gì, lại xưng chính mình là bảo bảo?
"Chị mỗi lần XXX em không đều gọi em bảo bảo sao?" Mục Tiểu Phàm e thẹn nhìn nàng.
Hứa Hạ: "..." Lúc nào? Nàng làm sao không biết?
Mục Tiểu Phàm làm nũng nói: "Có chịu trách nhiệm hay không, dù sao cũng là chị kêu." Vừa nói vừa uốn éo eo, mắt đầy thỏa mãn, nuốt một ngụm nước bọt nói: "Học tỷ, chị cho em ăn mà."
Hứa Hạ: "..."
"Ăn đi." Mới vừa nói xong, đối phương liền muốn nhào lên, Hứa Hạ còn nói: "Chỉ cho ăn, không cho phép nói chuyện, nếu không, không cho ăn." Nói xong trừng cô cảnh cáo một chút.
"Nga~" Mục Tiểu Phàm ngoan ngoãn gật đầu một cái.
Sau đó nàng thật sự chỉ lo ăn không nói lời nào , nhưng âm thanh'Bẹp bẹp' này, thật sự Hứa Hạ hối hận, cuối cùng nhìn đối phương biểu tình đáng thương, nàng chỉ có thể nhịn.
Nàng tại sao lại thích một người như thế này.
Ngày thứ hai.
"Aiyo ~" Mục Tiểu Phàm 'Đùng' một tiếng, nằm trên mặt đất, nàng mê mang bò dậy, mới phát hiện mình ngủ ở trên ghế salông, nghi hoặc gãi gãi sau gáy.
"Tỉnh?" Hứa Hạ lúc này từ trong phòng ngủ đi ra, nhìn cô từ trên cao nhìn xuống.
"Học tỷ?" Mục Tiểu Phàm nghi hoặc nhìn về phía nàng, "Em làm sao ngủ ở trên ghế salông?" Nói rồi đứng lên, đi về phía Hứa Hạ bên kia.
Hứa Hạ tay khoanh trước ngực, liếc nàng một cái nói: "Tự mình nghĩ lại, em tối hôm qua đã làm cái gì."
"Tối hôm qua?" Mục Tiểu Phàm đầu óc trống rỗng, ngay sau đó trong đầu của cô thoáng hiện đoạn phim ngắn sau khi uống rượu.
Nhất thời mặt đỏ lên, hơn nữa còn càng ngày càng hồng, thậm chí không nhìn đến mặt nữ thần , vùi đầu chạy vào trong phòng tắm.
Hứa Hạ hừ lạnh một tiếng, lập tức nhíu mày lại, tay che kín ngực, lẩm bẩm một câu, "Tại sao lại giống cẩu như thế."
Người nào đó được gọi là cẩu, hiện tại đỏ mặt ngồi xổm trong phòng tắm, cô quả thực muốn điên rồi, tối hôm qua cô lại làm ra chuyện mất mặt như vậy.
Cô lại có thể sắc nữ như thế, đẩy ngã nữ thần, hơn nữa còn gọi ngực nữ thần là bánh bao, cô không thể sống.
Mục Tiểu Phàm khóc không ra nước mắt ngồi trong bồn tắm, tạm thời không muốn ra, phải nói, cô không có mặt mũi nhìn nữ thần .
Hứa Hạ làm cơm xong, người nào đó trong phòng tắm còn chưa đi ra, liền gõ cửa nói: "Còn không ra? Muốn ngâm thành bong bóng?"
"Em... em còn chưa tắm xong." Mục Tiểu Phàm cả người đều vùi vào trong nước, chỉ lộ từ lỗ mũi trở lên, miệng ở trong nước thỉnh thoảng thổi bong bóng.
"Lập tức đi ra." Hứa Hạ không để ý tới cô, nói tiếp.
"Nga~." Mục Tiểu Phàm nhất thời thành thật ngoan ngoãn từ bên trong bồn tắm lớn đi ra, quấn khăn tắm xung quanh mở cửa.
"Hiện tại biết xấu hổ ?" Hứa Hạ nói.
Mục Tiểu Phàm mặt đỏ bừng, cúi đầu.
Hứa Hạ cong khóe miệng một chút, đáy mắt chợt lóe lên ý cười, tiếp tục lạnh nhạt nói: "Còn biết xe chấn, tối hôm qua có phải là giả say?"
"Không có." Mục Tiểu Phàm vội vã ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy ánh mắt của đối phương, cô lại cúi đầu, ngượng ngùng nói: "Em không biết em sau khi uống rượu sẽ như vậy." Cô đã lâu lắm rồi không có uống rượu say, làm sao biết, chính mình sau khi uống rượu say sẽ điên như thế.
"Không biết lần tới liền uống ít lại cho chị." Hứa Hạ nói xong ra khỏi phòng ngủ.
"Bảo đảm không uống." Mục Tiểu Phàm theo sát phía sau, thề : "Nếu như lần sau em lại uống, em chính là chó con."
Hứa Hạ dừng chân, xoay người.
Mục Tiểu Phàm vội vàng dừng lại, nghiêm, đứng ngay ngắn.
"Em nhớ kỹ lời của mình, nếu như lần sau em lại uống, chị sẽ trừng phạt."
Mục Tiểu Phàm run rẩy một cái, cô tại sao có loại linh cảm không lành, nhỏ giọng nói: "Nếu như bất đắc dĩ buộc phải uống?"
"Ta sẽ tự xử." Hứa Hạ nói xong, xoay người nói: "Tới dùng cơm, buổi chiều Kevin sẽ tới, giao cho chúng ta một ít chuyện."
"Nga~" Mục Tiểu Phàm đuổi theo.
Trên bàn ăn, Mục Tiểu Phàm một bên ăn cơm một bên hỏi: "Học tỷ, có phải là muốn đi Studio ?"
"Ừm." Hứa Hạ dùng đũa gắp thức ăn bỏ vào trong chén cô, trả lời: "Kevin buổi chiều sẽ cùng em nói một số chuyện, em phải nhớ kỹ, còn có, hắn còn có thể mang theo hai trợ lý tới đây, lúc đó em phải đứng đắn cho chị, đừng để bị người ta phát hiện."
"Nga~" Mục Tiểu Phàm biết việc mình đã làm tối hôm qua, cho nên lúc này không dám loạn phát biểu ý kiến, nữ thần nói cái gì, cô liền ngoan ngoãn nghe theo.
Rất nhanh, buổi chiều Kevin mang theo hai trợ lý một nam một nữ tới, vì hai người giới thiệu.
"Đây là tiểu Trương, đây là tiểu Lý, các em có chuyện gì thì gọi bọn họ làm." Kevin nói.
"Ừm." Hứa Hạ ngồi ở trên ghế salông gật đầu một cái.
Mục Tiểu Phàm đứng ở một bên trầm mặc .
Kevin nhìn về phía cô, nhíu mày, cười hỏi: "Tiểu Phàm làm sao vậy?"
Tiểu Trương tiểu Lý cũng nhìn về phía cô, khi thấy bảo tiêu bên người nữ thần này, so với trên báo xinh đẹp hơn, mắt đều sáng lên một cái.
Mục Tiểu Phàm tiếp tục trầm mặc.
Hứa Hạ nhìn thấy vẻ mặt hai trợ lý, mặt lạnh một chút, nhàn nhạt nói: "Em ấy đang suy nghĩ về nhân sinh, anh để em ấy một mình."
Kevin thấy hai người như vậy, liền biết hai người đây là đang chiến tranh lạnh, vì vậy hắn liền không hỏi thêm nữa, sau đó bắt đầu giao nhiệm vụ cho bọn họ.
Mục Tiểu Phàm miệng muốn nói, có chút ủy khuất, nhưng lại tự trách mình tối hôm qua bắt nạt như vậy nữ thần, hiện tại nữ thần mặt lạnh đối với mình như thế, kỳ thực đã là tốt lắm rồi.
"Chị là Mục Tiểu Phàm sao?" Ngay thời điểm cô một mình ở trong góc trầm tư, lúc này nữ trợ lý gọi là tiểu Lý kia chạy tới.
Tiểu Lý ước chừng hơn hai mươi tuổi, vẻ mặt hồn nhiên ngây thơ, thấy Mục Tiểu Phàm nhìn sang, nàng lộ ra một nụ cười xán lạn.
Mục Tiểu Phàm cong khóe miệng lên, cũng tặng cho nàng một nụ cười, hỏi: "Có chuyện gì sao?"
"Không có chuyện gì, không có chuyện gì, chỉ là muốn nhìn chị bản người thật một chút xem thế nào." Tiểu Lý mặt đỏ hồng hồng nói.
"Thế, nhìn như thế nào?" Nhìn vẻ mặt này của đối phương, Mục Tiểu Phàm cảm thấy hứng thú .
"Chị người thật so với trong hình xinh đẹp hơn." Tiểu Lý nói không chút do dự.
Mục Tiểu Phàm được khen nhất thời nở nụ cười.
Bên kia Hứa Hạ cùng Kevin thảo luận nhìn qua, thấy hình ảnh hai người cười ha hả, mắt híp lại một chút.
---------------------------------------
Tác Giả có lời muốn nói: ha ha ha ha, lúc viết đến bánh bao trên có đậu đỏ, ta mắc cười, ha ha ha ha cảm tạ【_____】, 【 dạ diễm 】ném cái địa lôi, yêu yêu yêu yêu, cảm tạ các ngươi ~
Khoảng chừng khoảng mười một giờ, mọi người thấy weibo, từ then chốt, Đường Đường sẽ trí đỉnh yêu ~ tiếp tục lái xe xe, khà khà, các ngươi hiểu được!
-----------------------------
- Hàn : Tui nói~ đọc xong Tiểu Phàm tỷ làm Hàn nhớ tới Thiến Thiến.... tội Hạ nữ thần, tội Hướng Nghiên học tỷ... Cơ mà, tiểu Phàm thật khả ái >///
- Có bạn hỏi, Edit xong bộ này Hàn còn edit bộ nào khác không...
-----> Thực ra thì Hàn max lười, edit xong bộ có thể sẽ thêm bộ [Nữ chính thế nào không hành động theo kịch bản] ( còn tầm chương) nữa rồi bỏ nghiệp edit :'v....
- Lại lắp máy cho mẹ mượn... đợi đến khi sửa nhà xong mới được trả máy... thật mệt! Từ đây tới Chủ Nhật sẽ cố post thêm chương mới cho mọi người ~
- See you later~