Sáng hôm sau…
Hôm nay lại là một ngày đẹp trời chỉ đối với Ella thôi vì khi yêu thì thấy gì cũng màu hồng hết nên giờ có sấm sét pã cũng gọi là đẹp trời, còn đối với Nana và Hebe thì đang đúng là một cực hình. Tình hình là sáng giờ Ella cứ ngồi hát, ko hát thì chạy qua đây chạy qua kia, có khi chạy ra đường lớn báo hại Nana và Hebe nhìu phen hú vía, đã vậy còn bị người đi đường chỉ chỉ trỏ trỏ nữa chứ, phải nói là tâm trạng của ss này đang bực ơi là bực…
Tại lớp học…
Vẫn đông đúc như ngày nào, nếu ko nói là nghẹt cứng cả cửa ra vào vì có các hotgirl và hotboy đang học ở lớp này, “sao từ khi có A.H.K thì tâm trạng mình mỗi lúc một bực mình nhỉ?” Hebe nghĩ rồi kéo Nana vào Ella vào lớp…
Hàng đống nam sinh bắt đầu tấn công S.H.E bằng những lời nói ngọt ngào và những món quà to đùng….
_Hebe nhận quà của tớ nha!
_Nana cậu dễ thương quá!
_Ella cậu đáng yêu thế mà đó giờ tớ ko biết!
.........................................
Hebe bực bội hét lên:
_Đã bảo là tụi tớ có bạn trai rồi! Hãy để tụi tớ yên nghe ko nào!
Nana ngạc nhiên quay sang nhìn Hebe:
_Thôi nào! Ngồi xuống nào cậu! Hạ hoả!
Lại một buổi học buồn tẻ trôi qua đối với Hebe, cô ko hiểu sao càng ngày cô càng chán cái cuộc sống này. Nhìn ra cửa sổ, ngắm những tia nắng đang nhảy múa, cơn gió nhè nhẹ làm Hebe chợt khao khát một điều ước, cô ước rằng cô sẽ ko dính vào những cuộc truy tìm này, cô ước gì cô là một nữ sinh bình thường, cô ước cô là một người có thể tìm kiếm và nắm bắt được tình yêu của mình, cô ước cô chẳng phải gánh trọng trách quá lớn như thế. Nhưng điều ước cũng chỉ là ước vì chính lúc này cô là thánh nữ của Magic World, cô có nhiệm vụ phải truy tìm báu vật, cô phải đối đầu với thế giới ma quỷ và cô ko thể và ko có quyền yêu bởi cái trọng trách thánh nữ đang đè lên vai cô. Cô cảm thấy mệt mỏi, thật sự mệt mỏi, đôi vai nhỏ bé khẽ run lên. Cô khóc chăng? Không! Cô ko thể khóc, nếu như cô gục ngã thì thế giới ma quỷ sẽ tìm được báu vật nhanh hơn cô. Cô sẽ làm Joe và Ariel thất vọng. Cô giơ tay lau một giọt nước mắt đang rơi xuống, rồi cô ngồi dậy, mỉm cười để khuyến khích bản thân…
Nana nãy giờ đang loay hoay, cô đang bực mình vì Kimi cứ hỏi bài Jiro mà ngặt nỗi Jiro lại quá tận tình, cô đang bực bội Jiro, rõ ràng là nói thích Hebe mà sao cứ thân mật với con gái khác thế. Cô ngồi cứ xoay qua bên này, nhìn qua bên kia tới nỗi thầy giáo đang giảng bài cũng phải bực mình:
_Nana! Em có chuyện gì vậy? Ngồi im cho tui coi!
Nana vẫn còn đang trong tình trạng suy nghĩ miên man, chỉ đến khi Ella đánh nhẹ vào người thì cô mới choàng tỉnh và đứng dậy:
_Dạ em xin lỗi thầy ạ!
Rồi cô lại ngồi xuống, lại tiếp tục loay hoay, suy nghĩ, đầu óc của cô sắp nổ tung lên, càng nhìn cô càng bực, “rõ ràng nói thích Hebe mà! Sao giờ lại vậy chứ?”. Tức quá cô chịu ko nổi, cô xoay sang nói với Hebe – cũng đang suy nghĩ đâu đâu đó…
Nana huých tay Hebe làm cô giật mình:
_Có chuyện gì vậy Nana?
Nana nhăn nhó hất mặt sang Kimi và Jiro:
_Cậu xem kìa…
Hebe nhìn Jiro rồi nhìn Kimi:
_Thì có gì đâu! Nhưng mà sao Jiro lại thân với Kimi vậy? Chẳng phải tớ đã nhắc rồi sao?
Nana nhìn Hebe:
_Um…thì đó! Tức quá đi mà!
Hebe ko nói gì chỉ im lặng gục mặt xuống bàn, cô cảm nhận được Kimi là người xấu, Kimi ko hề thích Jiro mà sao cứ làm như thế với Jiro. Cái cảm giác lạ lại len lỏi trong người cô, khắp trái tim cô, cái cảm giác này khác cảm giác những lần trước, nó gần giống như cảm giác khi thấy Aaron đi cùng người ấy, nhưng nó ko giống hoàn toàn, nó làm cho Hebe cảm thấy bực mình, hơi bực tức, hơi khó chịu, cô ghét Kimi, ghét cả Jiro, chính người đã mang đến cái cảm giác này cho cô, “ko lẽ mình ghen!!” Hebe lắc đầu xua đi cái suy nghĩ vớ vẩn đó. Rồi cô đứng bật dậy, nói nhỏ gì đó với thầy rồi cô xách cặp đi…về (sao mí ss này thích về nhỉ? Mà trường này cũng dễ ước gì trường pn như thế haha[Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế). Cô quay sang nhìn Nana và Ella nói nhỏ:
_Tớ có chuyện gấp! Gặp lại ở nhà!
Sau khi nói xong, cô đi về, cô ko phóng nhanh như Ella mà từ từ bước đi. Thả mình dọc theo con đường mà cô cũng ko biết mình đang đi đến đâu. Đi mãi đi mãi cô chợt dừng chân ở một cái công viên nho nhỏ. Cô ngồi xuống chiếc xích đu gần đó. Suy nghĩ về cái cảm giác lúc nãy của mình. Rõ ràng người cô yêu là Aaron, ko phải Jiro, sao cô lại có cái cảm giác đó chứ? Chắc chỉ là những cái suy nghĩ vớ vẩn của mình thôi. Cô ôm đầu, “thôi ko suy nghĩ nữa nhức đầu quá”, rồi cô lại đứng dậy và bước đi. Đi được quãng đường thì có một chàng trai đang hối hả chạy đến và dúi vào tay cô cái bóp tiền. Cô đực mặt ra ko hiểu gì thì chàng trai đó mỉm cười đầy ẩn ý. Một lát sau cô nghe tiếng la lối từ sau lưng cô…
_Này đồ ăn trộm đừng chạy ta bắt được ngươi là chết đấy!!!
Cô nghe và hiểu mọi chuyện, ko còn cách khác, cô đành cắm đầu cắm cổ chạy, ko lẽ đứng lại cho bị đánh sao. Cứ thế cô chạy lên cùng chàng trai kia, chàng trai đó mỉm cười nắm tay cô kéo đi. Chạy được quãng khá xa, chàng trai buông tay cô ra, Hebe thở hồng hộc, cô quăng cái bóp sang cho chàng trai đó, đứng chống nạnh:
_Sao lại có cái người mà đi vu oan cho người khác nhỉ?
Chàng trai đó mỉm cười đắc ý:
_Thì tại tui thấy em ngồi một mình buồn quá nên kiếm chuyện cho em làm!
Hebe tỏ ra ko hiểu:
_Gì cơ…
Cô chưa kịp nói xong thì cô lại bị chàng trai đó lôi đi (ông nào mà mạnh bạo dữ chài[Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế), nơi cô được anh chàng này đưa đến là một cây thông rất to. Cô thắc mắc ko hiểu:
_Chưa tới Giáng Sinh anh đưa tui đến đây làm gì?
Chàng trai ấy lại mỉm cười - nụ cười có thể làm gục ngã bất cứ ai (nhưng ss em thì chưa gục keke[Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế):
_Em có thích xem ảo thuật ko nào? Thích xem đom đóm vào ban ngày ko?
Hebe ngạc nhiên nhưng lại xua tay:
_Làm gì có thể chứ?
Chàng trai ấy nói với giọng chắc nịch:
_Em ko tin sao? Em nhắm mắt lại thử xem…
s s s trôi qua, chàng trai ấy búng tay ra hiệu cho Hebe mở mắt…
Vừa mở mắt, thì một cảnh tượng mà cô chưa hề nghĩ sẽ có đã xuất hiện trước mặt cô, đom đóm ban ngày, một đàn đom đóm toả sang lập loè, thật là huyền ảo và thơ mộng. Hebe chạy vòng vòng cái cây thông to tướng ấy, reo lên thích thú:
_Đom đóm! Wow! Anh tài thật! Đom đóm ban ngày! Đẹp quá!
Khuôn mặt đáng yêu với mái tóc ngắn thanh thoát ôm lấy gương mặt, đôi môi hồng chúm chím cùng với nụ cười tươi tắn làm cô nay đã xinh lại càng xinh hơn, trong mắt anh chàng bây giờ, cô như một thiên thần đang vui đùa, anh ko thể nào rời mắt khỏi cô. Anh thầm nghĩ:
_Đúng là thánh nữ của Magic World!
Cô chạy đến bên anh chàng, nụ cười vẫn đang trên môi:
_Anh ko thấy đẹp lắm sao?
Anh chàng mỉm cười nhìn cô:
_Em thích là được rồi!
Cứ thế người trò chuyện qua lại, họ nhanh chóng kết làm bạn vì nói chuyện rất hợp. Lần đầu tiên anh biết rung động vì con gái, thường thì chỉ có con gái rung động trước anh hôm nay lại ngược lại, cô đến với anh như một thiên thần, bên cạnh cô anh quên hết mọi phiền não của mình, nụ cười tươi tắn làm lòng anh thanh thản đến kì lạ. Ngồi nói một hồi lâu, anh đưa cô về nhà, anh tiếc nuối nhìn cô rồi lại quay về nhà mình…
Hebe bước vào nhà và mien man suy nghĩ về những con đom đóm đó, cô cảm thấy mình đã bớt đi một phần nào bực bội, chàng trai mà đã nói chuyện với cô suốt mấy tiếng qua, theo cô nhận xét anh là một chàng trai cực kỳ đẹp trai, sở hữu một khuôn mặt hoàn hảo, một dáng vóc cực chuẩn, lại có óc khôi hài, nói chuyện rất vui, ai làm bạn gái anh ta sẽ rất hạnh phúc, cô mỉm cười rồi bước vào nhà…
......................................
Lại nói về Nana, mỗi lần thấy Jiro đi cùng Kimi cô lại xen vào, cô ko thích Kimi đi chung với anh trai yêu quý của cô…
Giờ ra về…
Kimi chào tạm biệt Jiro rồi ra về, ko quên nói nhỏ với Nana:
_Em tính phá hỏng chuyện của chị à! Chưa được đâu em!
Nana bực tức lôi Jiro đi:
_Anh quá đáng lắm!
Jiro kéo Nana lại:
_Em làm gì vậy?
Nana nhìn Jiro bằng ánh mắt căm hờn:
_Anh thích Kimi sao? vậy còn Hebe? Anh quá đáng lắm! Anh làm Hebe giận đấy!
Jiro ngạc nhiên tròn xoe mắt:
_Anh ko thích Kimi! Anh thích Hebe! Nhưng anh đang mún điều tra về Kimi! Em hiểu chứ?
Nana nhìn Jiro có phần dịu xuống:
_Thật chứ?...Em ko biết! Tuỳ anh thôi! Đây là số điện thoại của Hebe, anh tự mà xin lỗi đi!
Tối hôm đó…
Hebe đang ngồi nghe nhạc và tập lại vũ đạo thì điện thoại cô reo lên…
Hebe bắt máy lên:
_Alo! Ai vậy?
Đầu dây bên kia vang lên một tiếng nói của người con trai khá quen thuộc với cô:
_Hebe hả? Jiro đây!
Nghe đến tên Jiro cô lại bực mình, cô trả lời giọng cộc lốc:
_Chuyện gì?
Jiro nói bằng một giọng khổ sở:
_Cậu đừng giận mà! Tớ ko phải thích Kimi đâu! Tớ chỉ mún điều tra thôi mà!
Nghe đến đó Hebe cũng bớt bực, chợt cô mỉm cười:
_Tớ đâu có giận! Chỉ tại tớ đã căn dặn cậu đừng đến gần cô ta! Tớ thấy cô ta ko tốt vậy thôi!
Jiro cũng mỉm cười đáp lại Hebe:
_Um…cậu ko giận là được rồi! Nãy cậu về sớm ko có gì chứ?
Hebe cảm thấy lòng vui hẳn, ko còn bực nữa:
_Um…ko sao tại có một số vấn đề tớ suy nghĩ ko ra thôi! Chứ ko có gì đâu!
Jiro cảm thấy nhẹ lòng, anh sợ Hebe sẽ có chuyện gì:
_Um…vậy thôi chúc cậu ngủ ngon hén, ông Chun gọi tớ xuống nhà bàn chuyện!
Hebe cũng mỉm cười chào Jiro:
_Um…bye cậu!
Nghe xong điện thoại, lòng Hebe cảm thấy vui hẳn, cô cũng ko biết sao lại thế. Cô cốc nhẹ vào đầu mình rồi tự nhủ thầm:
_Người mình yêu là Aaron đúng rồi Aaron!
Bỗng cảm giác lạ lại len lỏi trong cả , ko những S.H.E mà Fah đều cảm nhận được, sức mạnh thật sự to lớn. Phải chăng báu vật đang xuất hiện gần bọn họ….
End chap
Báu vật đã xuất hiện hay chưa?
A.H.K liệu là ai???
Chàng trai bí ẩn kia lại là ai?
Tất cả sẽ được hé lộ ở chap sau…