Nữ Thần Trở Về

chương 40

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhận được thư mời tham gia tiệc rượu của tập đoàn Thường thị, đối với nghệ sĩ giới giải trí mà nói, cũng coi là một loại biểu tượng thể hiện thân phận. Bởi vì người bình thường dù ôm bắp đùi đại gia, cũng chưa chắc có thể vào, nhân viên Thường thị xét duyệt vô cùng nghiêm khắc.

Lúc này, nghệ sĩ công ty giải trí Cửu Cát khiến người ta hâm mộ, bởi vì công ty bọn họ có Thường thị tổng tài đầu tư, cho nên thư mời khẳng định so với bọn họ dễ dàng cầm được.

Nhưng người ở trong giới giải trí có danh tiếng rất rõ ràng, Cửu Cát đối với Thường Thời Quy mà nói, chỉ sợ Cửu Cát có nghệ sĩ nào cũng không rõ,chứ nói gì là chuyện gần quan hưởng lộc.

Cũng có nghệ sĩ vòng vèo ở người đại diện hỏi thăm tin tức, cũng không nghe được tin tức hữu dụng, về sau có tin tức truyền tới, nói là Thường thị tập đoàn gửi cho công ty bọn họ vài cái thư mời, nhưng bọn họ muốn nhìn cũng khó.

Ninh Tây hiện tại muốn đặt làm lễ phục đã không kịp, cho nên đành phải cố ý dành nửa ngày, đi chọn lễ phục may sẵn.

Ninh Tây dáng người rất tốt, eo nhỏ chân dài, dáng người cấu tạo cân xứng, làn da lại trắng, muốn tìm lễ phục thích hợp hết sức dễ dàng, nhưng muốn tìm một bộ có thể tỏa sáng lại không phải chuyện dễ.

Chọn tới chọn đi, miễn cưỡng chọn lấy một lễ phục dạ hội màu đen.

Cô nhìn mình trong gương, sờ sờ cái cổ có chút trống rỗng.

"Ninh tiểu thư làn da trắng, eo lại mảnh, chiếc váy thực xứng với cô."

Cô bán hàng mặc dù thường xuyên trợn tròn mắt mù khen người, nhưng hôm nay xác thực là thực lòng khen ngợi. Lễ phục dạ hội này thiết kế cũng không phải là đặc biệt xuất sắc, nhưng mặc trên người Ninh Tây, quả thật có một khuôn cách đặc biệt.

"Cám ơn."

Ninh Tây cười đối với lời khen nói cảm ơn, quay đầu nhìn vẻ mặt Tiểu Dương đang đần độn nhìn mình, nhịn không được cười nói:

"Cái này chỉ là hình thức, cái này còn bộ nào giống nữa không?"

"Xin cô yên tâm, nhãn hiệu này mặc dù không phải lớn, nhưng giới danh nhân yêu thích, mỗi một thiết kế cũng chỉ có một bộ, tuyệt đối sẽ không xuất hiện bộ thứ hai."

Người bán hàng trong lòng rất rõ ràng, những người có tiếng sợ nhất xuất hiện trường hợp đụng trang phục như thế.

"Tây Tây tỷ, chị mặc cái váy này rất đẹp, đúng là nữ thần có khuôn cách, "

Tiểu Dương kích động vỗ tay.

"Nhất định sẽ khiến mọi người kinh diễm."

"Em lại khen quá đi, chị cũng không vô duyên vô cớ mặc nó ra ngoài cho người nhìn, "

Ninh Tây ôn hòa cười một tiếng, nói với người bán hàng.

"Vậy làm phiền cô giúp tôi đem này chiếc váy gói lại, cám ơn."

"Cô quá khách khí, xin chờ một chút."

Nhân viên bán hàng tiếp đãi không ít nghệ sĩ, những nghệ sĩ tính cách khác nhau, sĩ diện, bắt bẻ, hoặc là mang cái cằm nhìn người, chỉ không nghĩ tới, không thấy được mấy ai lễ phép ôn hòa như Ninh Tây.

Sau khi thanh toán xong, Ninh Tây còn cùng nhân viên bán hàng chụp ảnh chung, sau đó được nhân viên bán hàng nhiệt tình tiễn ra cửa.

"Tài xế, lái xe tiệm châu báu gần đây. "

Ninh Tây sờ sờ cổ.

"Còn thiếu một dây chuyền phối hợp với bộ váy này."

Kiểu dáng lễ phục dạ hội này, phối hợp với dây chuyền kim cương hoặc là bảo thạch là phù hợp nhất.

Tiệm trang sức lung linh nơi nơi, rất nhiều thứ đều xinh đẹp khiến cho người ta không dời mắt được.

Có người nói, rất nhiều lựa chọn khó khăn căn bản là ở chỗ không đủ tiền, Ninh Tây ít nhiều có chút đồng ý với những lời này, bởi vì hiện tại cô gặp phải quẫn bách này.

Tiệc rượu Thường thị, có rất nhiều đại nhân vật đầu tư xuất hiện, cho nên đối với nghệ sĩ mà nói, đây là một cơ hội rất tốt để lộ mặt, cũng vô tình hướng người ta chứng minh thân phận của mình.

Cho nên ở dưới trường hợp này, cô tuyệt đối không thể quá bủn xỉn, không chỉ là đối với những người khác không tôn trọng, đồng thời cũng sẽ cho người ta có cơ hội coi thường cô.

Không có ai có thể ở cái nhìn đầu tiên có thể xuyên qua bề ngoài nhìn thấu bản chất, đối với người xa lạ mà nói, bọn họ cũng không có nhiều kiên nhẫn đi hiểu rõ tâm hồn cô có bao nhiêu cái đẹp. Cho nên muốn hấp dẫn ánh mắt nhiều người, trước hết phải đẹp.

"Tưởng tiểu thư, đây là dây chuyền cô đặt làm, cô xem xem có cần sửa chữa gì nữa không?"

"Không cần."

Người đáp lời tỏ ra không đếm xỉa tới.

Ninh Tây quay đầu nhìn lại, người nói chuyện là một cô gái rất trẻ tuổi, nhìn cỡ hơn hai mươi tuổi, tỏ ra hết sức ngạo mạn, không kiên nhẫn.

"Tiểu thư, cô xem cái này như thế nào?"

Nhân viên bán hàng đưa cho Ninh Tây sợi dây chuyền bằng bảo thạch chế tác bằng công nghệ kém hơn cái cô xem vừa nãy, nhưng giá cả bằng một phần ba.

Ninh Tây cẩn thận so sánh, cắn răng, mua cái vừa nãy, đắt thì đắt đi, ít nhất là mình thích.

"Ồ, đây không phải là diễn viên trên tivi sao?"

Tưởng tiểu thư chú ý tới động tĩnh bên Ninh Tây, nhìn Ninh Tây từ trên xuống dưới đánh giá vài lần.

"Cô cũng đến mua đồ trang sức?"

Cô ta đến gần bên cạnh Ninh Tây, mắt nhìn vài cái dây chuyền bày trước mặt Ninh Tây, hơi có chút khinh miệt nói:

"Cái này bảo thạch độ bóng loáng không đủ, kiểu dáng cũ từ hai tháng trước, thế mà cũng mua cái này?"

Ninh Tây đưa tay chỉ vào trong đó một cái dây chuyền, sau đó đem thẻ tín dụng đưa cho Tiểu Dương sau lưng:

"Lấy cái này, cám ơn."

Tiểu Dương nhìn vị tiểu thư này không biết rõ từ đâu xuất hiện, không biết vì cái gì, cảm thấy vị tiểu thư tựa hồ đối với Tây Tây tỷ mang địch ý.

Nhưng nhìn Tây Tây tỷ bộ dáng bình tĩnh,lo lắng trong lòng lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng.

"Viêm màng túi, khiến cô chê cười."

Ninh Tây trên mặt không có chút nào lúng túng khi bị người khinh thị, giống như việc chỉ có thể mua dây chuyền kiểu dáng hai tháng trước, cũng không phải là sự xấu hổ gì đáng nói.

Tưởng tiểu thư cũng không nghĩ Ninh Tây căn bản không để mình bị đẩy vòng vòng, vẻ mặt đổi đi đổi lại, một hồi lâu mới nói.

"Điểm này cô ngược lại hết sức thành thực."

"Cám ơn khen ngợi."

Ninh Tây cười đến mây trôi nước chảy, giống như đối mặt không phải là một tiểu thư nhà giàu, mà là một đứa con nít cố tình gây sự, mặt mũi tràn đầy bao dung cùng bất đắc dĩ.

Theo người ngoài, vị Tưởng tiểu thư cũng có chút không giải thích được. Cô ấy trong nhà có tiền, tính mua dây chuyền ném lung tung cũng không có việc gì, chạy tới trào phúng người khác mua đồ làm gì.

Nhất là nhân viên bán hàng đề cử cho Ninh Tây mấy sợi dây chuyền, giờ phút này mặt mũi tràn đầy lúng túng, bởi vì vị Tưởng tiểu thư này mặc dù đang cười nhạo Ninh Tây mua không nổi thứ đồ tốt, nhưng từ một phương diện khác mà nói, cũng đang cười nhạo cô tư vấn đồ chưa đủ tốt.

Chỉ là vị Tưởng tiểu thư này...., ai cũng không dám đắc tội.

"Ha ha, "

Tưởng tiểu thư bị thái độ của Ninh Tây chọc giận cười.

"Cô cùng Thường ca không phải là bạn cũ sao, tới tiệm trang sức của Thường thị mua đồ, thế nhưng không có đãi ngộ giảm giá?"

Đúng lúc nhân viên bán hàng đã đem dây chuyền đóng gói, Ninh Tây cầm cái hộp, giống như cười mà như không nói:

"Chiếu cố bằng hữu làm ăn là thói quen của tôi, như thế nào có thể nhận giảm giá."

Tưởng tiểu thư cuối cùng hiểu vì cái gì mà Đường ca nhà mình nhắc tới nữ nghệ sĩ này, cơn tức lớn như vậy, bởi vì đối phương luôn nói lời nói quá chọc tức người.

Mua một cái dây chuyền thôi, cũng không biết xấu hổ nói là chiếu cố bằng hữu làm ăn?!

Thường thị tập đoàn dưới cờ bao nhiêu sản nghiệp, Thường ca cần cô ta đến chiếu cố?

Người này mặt như thế nào lại có thể dày như vậy chứ?!

Tưởng tiểu thư sắc mặt thay đổi, muốn mở miệng phát tác, liền thấy Bạch Lộ hướng bên này đi tới, vẻ mặt lập tức trở nên phức tạp, mang theo cơn tức xoay người rời đi.

Tưởng gia tiểu thư cùng Bạch gia tiểu thư quan hệ không tốt lắm, rất nhiều người cũng biết sự tình.

Bạch Lộ mới vừa vào, nhìn bóng lưng Tưởng vân rời đi, không để ý cười cười, nhìn nhân viên bên cạnh đang nghênh đón cô hỏi:

"Tôi thấy Tưởng tiểu thư sắc mặt không tốt, có phải lại cùng người ta nháo không vui?"

Nhân viên bán hàng cười cười, uyển chuyển nói:

"Tưởng tiểu thư vừa rồi cùng Ninh tiểu thư nói chuyện với nhau một hồi."

Nghe được chữ "Ninh", Bạch Lộ nhíu mày, hướng bốn phía nhìn thoáng qua, liền nhìn thấy trong góc khuất Ninh Tây đang cùng nhân viên bán hàng khác nói chuyện.

"Ninh Tây?"

Cô đối với Ninh Tây cảm tưởng vô cùng phức tạp, nói thích tựa hồ chưa tới, nhưng chỉ cần nhìn Ninh Tây lộ ra khuôn mặt tươi cười, Bạch Lộ không thể đem mặt thâm trầm đối mặt với Ninh Tây được.

Co gái này... Đại khái thật sự có độc.

"Lộ tỷ?"

Ninh Tây cũng nhìn thấy Bạch Lộ, lập tức hai mắt sáng ngời, nụ cười trên mặt rực rỡ.

"Thật là khéo."

Chính là cười như vậy, khiến người khác hoàn toàn không có sức chống cự.

Bạch Lộ không tự giác sẽ cho đối phương một nụ cười, chân cũng hướng tới chỗ Ninh Tây đi đến,

"Ninh Tây, tại sao lại ở chỗ này?"

"Đêm mai tham gia tiệc rượu, không có dây chuyền thích hợp, đến nhìn một chút."

Ninh Tây chỉ chỉ dây chuyền trước mặt.

Nghe Ninh Tây cũng muốn đi tham gia tiệc rượu đêm mai, Bạch Lộ lại không thể không biết, ngược lại cười nói.

"Cô có cái cổ vừa trắng lại dài, đeo cái gì cũ đẹp".

Lời nói này là thật,cổ Ninh Tây xác thực rất xinh đẹp lại gợi cảm, chỉ cần khẽ cúi đầu, sẽ khiến cho người có loại xúc động muốn hôn lên.

Quản lý đem dây chuyền Bạch Lộ đặt làm lấy ra, Ninh Tây nhìn thoáng qua, đây là một cái dây chuyền bằng ru-bi vô cùng đẹp.

Cô không chút nào che dấu kinh diễm trong lòng mình:

"Thật đẹp."

Bạch Lộ nhìn thấy trong mắt Ninh Tây chỉ có tán thưởng, không có ghen tị cùng nịnh nọt, trong lòng đối với Ninh Tây hảo cảm càng lớn.

"Nhiều gia tiệm trang sức, tôi cũng thích nhất đến đây mua."

Quản lý đứng ở bên cạnh vui vẻ ra mặt nói:

"Bạch tiểu thư khen trật rồi, có thể làm cho khách cũ hài lòng, chính là vinh hạnh lớn nhất của chúng tôi."

Chứng kiến nụ cười trên mặt quản lý, Ninh Tây cũng biết, cùng Bạch Lộ so sánh,vị tiểu thư Tưởng gia kia thật sự là kém quá xa. Cô đứng dậy nói với Bạch Lộ.

"Lộ tỷ, tôi đêm nay còn muốn tổ phim quay cảnh ban đêm, không làm phiền chị nữa."

"Đúng lúc cũng phải về nhà, "

Bạch Lộ đối với Ninh Tây cười cười.

"Cùng đi đi."

Nhân viên bán hàng nhìn hai người quan hệ thân mật như vậy, cảm nghĩ, khó trách Tưởng gia tiểu thư đối Ninh tiểu thư không khách khí, nguyên nhân cũng bắt nguồn từ Bạch tiểu thư.

Có lời đồn đãi nói,tiểu thư Tưởng gia thầm mến đại lão bản, nhưng đại lão bản giống như cùng Bạch tiểu thư quan hệ tốt hơn, nên Tưởng tiểu thư luôn tỏ thái độ ghét bỏ, tránh được luôn tránh, cũng không biết là thật hay giả.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio