Trans: Xiêu Xiêu
Hạ Lâm nặng nề ngã lên giường, cô vươn tay ôm lấy thắt lưng anh. Mỗi một bộ phận trên cơ thể đều nhiệt tình phát ra tín hiệu mời gọi.
Dạ Tư Hàn từ trên nhìn xuống thiếu nữ dưới thân, cơ thể quả thực có phản ứng với cô. Anh đưa tay kéo lấy manh áo ngủ tơ đen trên người cô.
Mà Hạ Lâm tuy rằng lý thuyết rất phong phú, nhưng dù sao cũng là lần đầu, cô không khỏi hơi hơi lo lắng "Anh nhẹ nhàng chút, người ta là lần đầu, nghe nói sẽ rất đau"
Dạ Tư Hàn áp người xuống nắm lấy cánh tay cô đưa qua đầu, đặt lên trên thành giường thạch cao, "Thả lỏng chân ra"
Hạ Lâm nhìn anh, anh trai xử nam lần này đã đưa đến miệng, không biết có còn bay đi mất được không đây?
Đôi chân dài miên man của cô khẽ buông lỏng khỏi thắt lưng anh.
Dạ Tư Hàn cởi bỏ chướng ngại vật cuối cùng, đôi mắt đen như mực nhìn vào Hạ Lâm, "Sợ đau?"
Ánh mắt Hạ Lâm rơi trên khuôn mặt Dạ Tư Hàn, đôi môi thoáng lướt qua khuôn cằm khỏe khoắn.
Dạ Tư Hàn, "Có cần màn dạo đầu không?"
Hạ Lâm, "..."
Dạ Tư Hàn nhìn cô, thân thể lại đè xuống, "Tôi cũng là lần đầu, có thể sẽ khó khống chế nặng nhẹ. Đau, tự cô chịu lấy"
Hạ Lâm cắn cằm anh, "Ai đau hơn còn chưa biết đâu, nghe nói ma sát cũng có thể gây sưng tấy"
Dạ Tư Hàn, "Thế thử xem cô sưng trước hay là tôi sưng trước"
Anh siết chặt lấy cổ tay Hạ Lâm, vận sức chờ phát động.
Hạ Lâm, "..."
Cổ tay dường như sắp gãy đoạn, với sức lực này của anh ta, lát nữa có phải cô sẽ không xuống được giường hay không? Cũng có thể sau khi làm xong, cô sẽ trực tiếp biến thành kẻ tàn phế cũng nên.
Tên vừa chuẩn bị bắt ra khỏi cung thì chiếc điện thoại Dạ Tư Hàn để bên cạnh đột nhiên đổ chuông.
Nhạc chuông đặc chế, vừa nghe đã nhận ra là điện thoại của cha anh, Dạ Cận gọi tới. Cha rất hiếm khi chủ động gọi điện, lần này gọi đến chắc chắn đã xảy ra chuyện gì lớn.
Anh nhìn thật sâu vào đôi mắt Hạ Lâm, sau đó dịch chuyển cơ thể ngồi dậy trên giường, tay ấn nhận cuộc gọi.
Dạ Cận, "Bây giờ sang đây ngay lập tức, xảy ra chuyện khẩn cấp"
Dạ Tư Hàn vâng một tiếng liền đứng dậy bắt đầu mặc quần áo.bg-ssp-{height:px}
Hạ Lâm muốn bùng nổ, "Đến lúc này rồi mà anh còn..."
Dạ Tư Hàn nhấc chiếc quần quân trang xỏ vào đôi chân thon dài, đưa mắt nhìn Hạ Lâm, "Đói khát?"
Hạ Lâm, "..."
Giọng nói Dạ Tư Hàn hàm chứa đầy nam tính, "Về rồi cho cô ăn cũng không muộn"
Hạ Lâm, "..."
Đợi anh về ai biết là lúc nào chứ, không biết chừng lúc đó cô đã "ngủ" mất rồi!
Muốn phá giới khó như vậy sao?
Dạ Tư Hàn mặc quần xong liền với lấy thắt lưng quân dụng bên cạnh đeo vào, sau đó mặc áo lót. Mỗi một động tác đều giống như cảnh tượng sau ống kính điện ảnh, mọi quang cảnh đều trở nên mờ nhạt sau hình bóng anh.
Hạ Lâm nhìn mãi, miệng lưỡi đột nhiên khô nóng. Thân hình này quả thật không phải tốt bình thường đâu. Cơ thịt từ trên xuống dưới đều quyến rũ khó tả, cả người tỏa ra hormone giống đực chính trực khảng khái.
Dạ Tư Hàn cầm áo khoác ngoài đi ra khỏi cửa. Hạ Lâm nhìn theo bóng anh, quân hàm trên cầu vai đập vào mắt cô vô cùng rõ ràng.
Cấp hiệu có hai cạnh dọc nền viền đỏ, dọc theo nền cấp hiệu màu đỏ là bốn ngôi sao được chế từ bạch kim!
Quân hàm đại úy!
Tính đến hiện tại, Dạ Tư Lăng mới là thượng úy, mà anh ta đã lên đến đại úy!
Hơn nữa, Tam thiếu, Tứ thiếu, rõ ràng rằng Dạ Tư Lăng chính là anh trai của anh ta.
Khoan đã-------
Anh ta ở nơi này, lẽ nào chính là người kế thừa vương vị tiếp theo ư?
Dạ gia bồi dưỡng người kế vị vẫn luôn bí mật, thế giới bên ngoài không một ai hay biết. Thế cho nên, người đàn ông mà cô muốn đè lại có khả năng chính là Vương tương lai, trưởng quan quân khu tối cao của nước A?
Mẹ con Hạ Thù vẫn luôn muốn dựa thế người nhà họ Dạ, "Cho nên..., cho nên...."
Hạ Lâm lẩm bẩm, tâm tư khẽ động. Người đàn ông này, cô chắc chắn phải có được!
Có điều, người còn chưa đè được, còn châm lên mình một ngọn lửa. Hạ Lâm nắm lấy điều khiển từ xa định mở điều hòa. Tay ấn nhầm nút, chiếc TV màn hình cong treo trên chiếc tường đối diện đột nhiên sáng lên, phát lại tin tức buổi chiều tối.
"Đệ nhất công tử Hạ Lâm đến thăm cô nhi viện, thu hoạch bất ngờ được đóa hoa hồng tươi thắm từ tiểu mỹ nữ..."