- KETTTTTT!_Bánh xe ma sát với lòng đừng làm vang lên tiếng kêu khó nghe. Nam bước xuống xe, lòng như lửa đốt, nắm lấy tay Hương bước vào ngôi nhà lớn. Ngôi nhà ấy còn lớn hơn cả biệt thự của Nam nữa cơ! Chỉ có đìu, hầu như khắp căn nhà chỉ toàn màu kem sữa cổ điển với vài bóng đèn chùm như những viên pha lê đắt đỏ. Nhưng....Hương chợt nhớ ra đìu gì đó, đùi gì đó mà khiến Hương hơi sửng sốt và khó chịu. - Đi mau nào!_Nam gắt lên bực bội. Hương biết Nam k phải mắng mình nên k hề sợ mà chỉ lẽn bẽn theo sau.
- Rầm!_Nam cóc thèm mở cửa theo kiểu "con nhà quý tộc" nữa mà cứ đạp thẳng thừng mà vô thôi! Mẹ Nam nhìn cậu với ánh mắt đầy sự ngạc nhiên, trong khi đó, ba Nam lại điềm tĩnh như chả có việc gì xảy ra cả.
- Nam! Sao vậy con? Sao lại đạp cửa như vậy chứ hả?_Mẹ Nam nói
- Ba! Cho con với Hương ở nhờ đây đêm!_Nam bình tĩnh lại để nói nếu k thì chắc có hỏa hoạn quá đi thôi! (-_-). Ba Nam vẫn k có động tĩnh gì, nhẹ nhàng đặt tách trà xuống, nhìn Nam trông có vẻ tức giận và Hương thì....có lẽ rất ngạc nhiên khi nghe việc cô và Nam ở lại đây, ba nói:
- Tại sao?
- Ơ...k...tai sao cả?! Chỉ vì mún ở đây thôi!_Nam biện minh.....kiểu này ai dám tin hả trời?! Ba Nam nhếch môi lên cười rồi lại tiếp tục:
- Cả ngồi xuống. Đợi người này ra rồi hẳn nói tiếp!-Quay qua nói lớn: - Ra được rồi!_Vừa dứt lời, từ phía trong bước ra cô gái cũng khá là xinh đẹp và có nét gì đó rất giống Hương. Đúng vậy! Đó là chị cô! Hương k tin vào mắt mình nữa. Thì ra đìu mà Hương nhớ ra chính là ngôi nhà này. Chị Hương bảo cô tới căn nhà này để gặp chồng tương lai. Vậy.....Lẽ nào.....? Hương run run thốt lên:
- C-chị....Lam!
Cô gái đó mĩm cười nói nhẹ nhàng:
- Ừ! Là chị đây!
- Tại sao chị lại ở đây?
- K phải chị đã nói rồi sao?! Đây là nhà chồng của em mà!_ Lưu Kim Lam vừa nói ra thì....Hương đã....shock....shock.....shock.......và shock. Cô gượng cười nói lại:
- Chắc k phải đâu chị nhĩ?! Có lẽ mình nhầm nhà rồi chị ạ!
- K hề! Nhà chồng em đấy!_lại shock lần . Hương u sầu rũ rượi như đám mây đen mãi k hết nước vậy. Thấy chị em đối thoại "sung" quá! Nam nhảy vào hỏi câu lãng xẹt:
- Chị là ai?
k cần đắn đó, Lam liền trả lời:
- Chị của Hương! Lưu Kim Lam!
- What the Heo?_Nam kinh ngạc. gì vậy? Chị Hương đây sao? Thật k thể tin được. Thấy mọi thứ có vẻ k ổn, mẹ Nam cất tiếng:
- Được rồi! Có gì từ từ nói chuyện!
- Haizz....._Hương bây giờ chỉ biết thở dài thừn thượt.
- Vào vấn đề chính đi!_Ba Nam nói
- Chào bác! Cháu là chị của Hương! Có lẽ bác cũng biết mọi việc của năm trước đúng k ạ?_Lam điềm đạm nói. ông bà Dương khẽ gật đầu, ánh mắt có chút đau thương. Lam nói tiếp:
- cháu nhắc lại cho cả Nam và Hương cùng biết lun!......
~~~~~ năm về trước. Khi ấy, Hương mới ra đời được năm. Gia đình cô lúc ấy chính là dòng tốc họ Lưu. Chị cô-Lam lúc đó đã t nhưng mọi thứ trong suy nghĩ đã rất kĩ càng và điềm tĩnh. Gia đình cô đang sống hạnh phúc bên nhau thì đột nhiên....vào đêm, tất cả mọi người trong gia đình cô đều bị giết hết loạt. Chỉ còn người may mắn sống sót. Đó là Lam, Hương và ông quản gia cũng tức là người cha nuôi mới mất của Hương. Suốt mười mấy năm trời, ông quan gia cùng Lam và?Hương chung sống với nhau và im lặng giữ bí mất k cho Hương biết. Nhưng, ngày, khi ông quản gia lục lọi lại số đồ vật cũ mà ông chủ (cha ruột Hương và Lam) đưa trước khi khuất, quản gia đã rất ngạc nhiên khi thấy bản hôn ước cảu nhà họ Lưu với nhà họ Dương và tờ giấy kế ước tài sản về / chia cho Hương! phần còn lại để cho Lam. Tất nhiên, quản gia đã tranh thủ đến gặp ông bà Dương về lí do này và đi k trở lại. mấy năm sau dẽ cho đứa gặp nhau.~~~~~~~
- Vậy..... ông bà có đồng ý k?_Lam mĩm cười hỏi. Ông Dương cười lớn nói:
- Quả k hổ danh là con gái lớn của dòng tộc Lưu. Nói chuyện rất có khí phách!
- Ông quá khen!_Lam nói! Nam lại nhảy vào họng người lớn thêm lần nữa:
- Thế này là sao vậy? Giải thích cho con cái nào?
- Thằng này! Nảy giờ con k nghe gì sao mà còn hỏi?_Mẹ Nam mắng yêu. Đáp lại câu hỏi là cái thẳng thừng lắc đầu (xạo quá ik! biết mà dám nói k biết! -_-)
- Haizz....Cô bé vệ sĩ này chính là....vợ tương lai cảu con đấy!_Mẹ Nam mĩm cười nói! Khỏi cần nói thì cũng biết Nam đang bị....đơ. Bỗng...."thằng cha" này lại nhảy cẩng lên như thằng điên, chạy lại ôm lấy má-mì hôn "chụt" cái sâu ơi là sâu như cảm tạ "thần thánh phương" vậy!
- Thưa..... bác! Cháu nghĩ mình....nên suy nghĩ lại đi ạ!_Hương rụt rè nói! Cô đã biết được thân phận của mình nhưng về việc lấy Nam làm chồng....là đìu khó tưởng nhất!
- K phải ngày đầu khi thuê cháu, ta đã nói rồi sao?! Cháu phải đối mặt với sự thật!_ba Nam nghiêm nghị khiến cho bầu không khí trở nên nặng trĩu.
- Thôi được rồi! Cháu nói tới đây thôi! Cháu xin phép về trước! em cũng mau trở về nhà đi!_Lam đứng dậy cúi đầu chào rồi bước ra về. Thấy chị mình về, Hương cũng chào ông bà Dương rồi nhanh chóng kéo Nam về cho.....đỡ nhục.
Ra ngoài xe.
- Nè! Cậu làm gì mà hấp tấp vậy hả?_nam cười tí tửng nói. Hương bĩu môi nhìn Nam nghĩ thầm: "Đầu óc đen tối! Hừ"
- Về thôi! Tôi k mún ở đây lâu đâu....CẬU CHỦ!_Hương cối tình nhấn mạnh chữ cuối!
- Bây giờ cau đâu phải là vệ sĩ của tôi nữa đâu. Mà là hôn thê đó!_Nam cười khì, xao đầu Hương nói. Và......"Bốp" Hương đạp ngay chân Nam cái khá ư là đau rồi lại rất bình thản nói:
- Lái xe về đi!
- Hừ! Về nhà rồi biết tay!_Nam nhăn mặt lại, răng đe, ngồi vào xe cùng Hương và về biệt thự.
~~~~~~~~~~