Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tháng Sau
Vẫn là buổi sáng như bao ngày, Rin vẫn đang trên đường đến học viện cùng với chị em kia. Bộ đồ nay cô mặc.
Đang đi đến gần cầu thang đi lên, thì trước bỗng trời đổi gió, con khổng tước cùng con ngựa xuất hiện trên trời, Rin quay qua nhìn lên. Cả con vật đều đáp xuống, Thiên Lang cùng vị trưởng lão xuất hiện chắn trước Rin và cô bé kia. Hắc Dạ cũng nhanh chóng đi xuống đứng cạnh Rin. Rin đưa giọng
- Mau đưa các học viên trở lại vào lớp đi.
- Vâng, sư phụ.
Rồi thoắt cái cậu ta biến mất, Thiên Lang đi đến nói.
- Không biết ngài lại tới đây làm gì, White Tenshi.
Cậu thanh niên tóc vàng đi đến chĩa súng vào Thiên Lang hằng giọng.
- Hỗn xược, tên của ngài là để cho ngươi muốn gọi là gọi sao.
- Được rồi, Karui.
Thanh niên tóc bạch kim - White Tenshi đưa giọng nhắc nhở. Rồi quay qua phía Thiên Lang nói.
- Ngươi đã biết ý ta rồi đấy, Thiên Lang. Giao cô bé Nguyệt Nhi đó ra đây, con bé là mầm mống của tai hoạ cần phải diệt trừ để chấm dứt cuộc chiến này.
Hàn La giận dữ nói.
- Ngài nói vậy là, ngài muốn giết con bé sao. Sao ngài có thể nói vậy.
Tenshi nói.
- Vậy thì ngươi đợi đến khi phong ấn con bé bị phá vỡ thì sao, con bé còn quá yếu đợi đến khi tập được cách khống chế thì cũng đã muộn rồi. Nếu không ngăn cản bây giờ thì sẽ còn hàng ngàn người chết. Các ngươi muốn hi sinh hết tất cả các học viên của trường này hay sao.
Vương An đi lên trước.
- Cho dù vậy, cũng không thể giết em ấy, ngài nên nhớ trận chiến năm trước dù sao cũng nhờ Nisshoku và Shoku ngăn chặn được. Ngài không thể giết con họ được, chính ngài đã hứa.
Không im lặng hồi, từ trong tay của Tenshi xuất hiện trượng ánh sáng, đưa ánh mắt quét hết vị trưởng lão.
- Nghe đây, ta nhất định phải loại bỏ mối hiểm hoạ này, đừng cản ta, nếu không ta sẽ không nương tay đâu, Karui.
- Vâng.
Tạo nước phóng luồn ra sau vị trưởng lão bắt lấy Nguyệt Nhi kéo cô bé đi, Nguyệt Vy bắt tay cô bé kéo lại.
- Thả em tôi ra.
- Chị.
Cả vị trưởng lão bị Tenshi nhốt trong quả cầu vô hiệu hoá sức mạnh, không thể cử động được. Hạ Linh nhìn Tenshi.
- Không được, ngài không được đụng đến cô bé.
Bàn tay Nguyệt Vy đang giữ lấy em mình bị vụt ra, Nguyệt Vy ngã nhưng may thay Rin đỡ được, Nguyệt Vy quay qua nhìn Rin với ánh mắt van xin.
- Xin người, cứu em ấy.
- Ta biết.bg-ssp-{height:px}
Rin đứng dậy, phóng đến bắt lấy Nguyệt Nhi, theo đó từ trong tay cô hiện ra thanh kiếm đen, cô cầm lấy chém phăng cái luồn nước đi. Tay kia ôm lấy cô bé đáp xuống đất an toàn, Nguyệt Nhi quay qua cười nhẹ, mắt ngấn nước.
- Rin-sensei.
Do cô còn đội nón choàng, nên cả tên kia chưa thấy được cô, cô đứng dậy dùng kiếm chém vào quả cầu đang giam giữ vị trưởng lão, lập tức quả cầu bị tách ra làm , các vị trưởng lão đi đến phía sau yểm trợ cho cô. Nguyệt Vy nhanh chóng đi lại đỡ em mình ra phía sau, Rin lên tiếng.
- Từ khi nào mà ngươi lại quan tâm đến chuyện này nhiều như vậy hả, Tenshi. Theo như ta biết cho dù chiến tranh có xảy ra thêm lần nữa, thì ngừoi của ngươi cũng đâu bị liên luỵ, ngưoi từ trước giờ vốn có bao giờ can dự vào cuộc chiến này đâu. Tại sao giờ lại quan tâm đến nó nhiều như vậy.
Tenshi ngạc nhiên, đưa ánh mắt bất ngờ đó nhìn cô.
- Giọng nói này, cô là...
Gió nổi lên, làm nón choàng bị thổi bay để lộ gương mặt tuyệt mĩ cùng mái tóc tím dài quen thuộc. Cô đưa ánh mắt lạnh nhìn Tenshi, Karui khi nhìn thấy cô vội cúi chào cung kính. Rin nói.
- Đứng lên đi, không cần lễ nghi rườm rà như vậy đâu.
Tenshi nhìn cô, ánh mắt có chút nhớ thương cùng sự vui vẻ lâu ngày gặp lại.
- Sao nàng lại ở đây.
Rin nhún vai.
- Ta có việc nên sẽ ở đây thời gian. Nhưng cái ta thắc mắc tại sao ngươi lo chuyện bao đồng như thế.
Tenshi nghiêm nghị nhìn cô, giọng lạnh hẳn đi.
- Rin, nàng phải hiểu, sức mạnh trong phong ấn đó rất mạnh, nếu không diệt trừ bây giờ thì sẽ rất nguy hiểm. Hắn đang nhắm vào con bé đó, nàng có biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu hắn có được thứ sức mạnh đó hay không.
Rin chống hông nhìn Tenshi, rồi quay phắt đi.
- Ta nghĩ ta và ngươi cần có cuộc nói chuyện nghiêm túc. Đi theo ta.
Rin quay đi, Thiên Lang nhìn theo, cô quay qua nói với cậu.
- Cho học viên tiếp tục việc học đi.
Tại Thư Phòng Của Rin
Rin và Tenshi ngồi đối diện nhau, sau khi lên cô đã kể hết cho anh ta nghe. Tenshi thở phào nhẹ nhõm nhìn người mà lâu nay anh luôn thầm thương trộm nhớ.
- Nếu nàng đã có dự tính của mình thì ta sẽ không xen vào nữa.
Rin trầm ngâm nhìn ra phía cửa sổ, đưa giọng.
- Ta chỉ mong nó sớm kết thúc đi.
Tenshi đứng dậy nhìn cô, vòng qua ngồi cạnh cô vòng tay ôm lấy cô, giọng ôn nhu.
- Nàng vẫn vậy, Rin. Nàng có biết ta đã chờ nàng biết bao lâu nay không.
Rin đưa tay cốc mạnh vào đầu tên dê sòm kia, Tenshi ôm đầu la oai oái. Cô đứng dậy mặt hăm doạ.
- Ta và ngươi mới không gặp nhau có tháng, ngươi đã bị gì va đập vào đầu rồi à. Vậy không phiền khi ta giúp ngươi nhớ lại chứ.