Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chiều Hôm Đó
Yu ngồi trên ghế phía sau là vị tướng, đối diện là White Tenshi, Dark Shi, phía sau họ là vị trưởng lão của học viện. Ngoài ra còn có Hắc Dạ, Nguyệt Vy, Nguyệt Nhi, Liên Hoa, Hàn Bân và Vương Du. Tất cả tập hợp trong phòng, Yu và vị tướng đã nghe lại lời kể từ White Tenshi.
Bản thân họ cũng khá ngạc nhiên đấy chứ, nhưng cái ngạc nhiên nhất vẫn là tại sao "hắn" lại có thể xuất hiện ở đây. Yu bắt chéo chân ngồi ngẫm nghĩ nói.
- Thật kì lạ, "hắn" vốn đã biến mất từ lâu nay sao lại xuất hiện, lại còn muốn cấu kết cùng vua để thống trị thế giới.
Dark Shi tựa đầu lên tay, nghiêm giọng.
- Thêm nữa, đây vốn không phải là tính cách của "hắn". "Hắn" sẽ không để phí thời gian vào việc này.
White Tenshi nhìn qua Dark Shi bằng ánh mắt khinh thường.
- Ngươi nói thì hay lắm, "hắn" vốn đã mưu mô khó đoán từ nhỏ rồi kìa. Bản thân ta và ngươi cũng bị "hắn" dần cho mấy trận từ nhỏ rồi. Ngươi còn lạ gì "hắn".
Đầu Dark Shi nhanh chóng nổi chữ thập .
- Con chin trắng nhà ngươi, ta mượn ngươi nhắc chắc.
Phía White Tenshi bùng lửa xung quanh lia mắt tia lửa qua Dark Shi.
- Ngươi nói ai chim trắng hả, chó mực.
Cả bắt đầu lườm nhau đến té lửa, tia sét bắn muốn bỏng da. Yu nhìn quanh rồi lại đứng dậy nói tiếp.
- Về việc này thật không thể giúp được.
Nguyệt Vy đi đến đối diện nói.
- Sao có thể.
Yu nhìn qua lạnh lùng.
- Bọn ta là người của vương quốc hắn ám, mọi việc bọn ta đều tuân theo nữ vương. Việc không liên quan bọn ta sẽ không xen vào, chúng ta đi thôi.
Nói rồi, luồng gió thổi mạnh vào phòng, bao trùm lấy người rồi biến mất. Vương Du đấm mạnh vào tường nói.
- Chết tiệt, sao họ có thể vô tâm đến vậy.
Nguyệt Nhi quay qua nói với vị kia.
- Thưa, có thể cho bọn tôi biết tại sao các ngài không thể xen vào trận chiến này không?
White Tenshi nói.
- Không. Ta có thể xen vào trận chiến này. Nhưng riêng phe hắc ám thì không.
Liên Hoa khó hiểu nói.
- Tại sao?
Dark Shi nói.
- Đó là lời hứa lâu đời của phe hắc ám, bọn ta chỉ có thể diệt chứ không cứu. Thế nên, mấy ngàn năm trước ta và nàng đã chọn cách là rút lui không xen vào trận chiến của phù thuỷ.
Nguyệt Vy bước đến đưa giọng.
- Nhưng không lẽ chỉ vì vậy mà các ngài cũng không thể ra tay giúp sao.bg-ssp-{height:px}
Thiên Lang lúc nào mới lên tiếng.
- Không phải đâu Nguyệt Vy, em đã hiểu lầm rồi. Đây không phải là lý do, mà nếu họ ra tay giúp đỡ, họ sẽ phải chấp nhận việc bị biến mất khỏi thế giới này mãi mãi. Và hơn thế nữa đó cũng là lúc thế giới này sụp đổ.
Câu nói của Thiên Lang làm cho tất cả đám im lặng, không thể thốt lời nào. Nguyệt Nhi cúi đầu, cả thân người run lên vì tức giận. Dark Shi nhìn xa xăm, không biết phải nói gì ngay lúc này. Trong lòng chỉ biết thì thầm mình ngẫm nghĩ.
- Sắp đến rồi, Rin.
Vương Quốc Hắc Ám - Phòng Của Rin
Phép vô hiệu hoá phép thuật của Rin đã được tháo gỡ, Rin đang khoát trên người bộ váy đen huyền đơn giản, mái tóc tím được xoã dài lê lết trên mặt đất. Do đã trở về bên lãnh thổ hắc ám, nên ánh mắt tím hồng dần pha lẫn chút đen, Rin quay qua phía cửa sổ nhìn xa xăm, từ phía sau Yu cùng với vị tướng hiện ra quỳ dưới chân Rin, Yu đưa giọng cung kính.
- Nữ vương.
Rin nói giọng lơ đểnh.
- Đã sắp xếp ổn thoả.
- Vâng.
Yu gật nhẹ, Rin chống tay lên thành cửa sổ, môi cong lên thành hình bán nguyệt.
- Yu. Ngươi nghĩ chuyện gì thú vị sẽ xảy ra đây.
Yu có chút ngạc nhiên nhưng cũng nhẹ nhàng đứng dậy, trong tay xuất hiện ra cuốn sách cấm, nở giọng cười hiền hoà.
- Chắc chắn sẽ không để cho nữ vương thất vọng.
Tiếng cười bí ẩn của Rin vang lên khắp phòng, làm cho người khác vừa lo vừa sợ vừa có chút gì đó ghê rợn vừa có chút gì đó ớn lạnh.
Qua Hôm Sau
Ngay trong phòng nữ vương, Rin khoác lên bộ đồ của nữ vương hắc ám.
Mái tóc tím hiện lên vài lọn tóc màu đen, xoã dài kéo lê trên đất, vẻ đẹp quyến rũ, mê hoặc lòng người. Yu cúi đầu nói.
- Nữ vương, đều đã chuẩn bị xong.
- Đi thôi.
Rin cùng quan tư tế của mình đi đến đại sảnh của Yoru. Ngay trên sảnh, Yoru ngồi đó, ngay dưới bậc được trang trí bằng cái ghế được lót bằng bộ lông êm màu đen huyền. Từ ngoài Rin đi vào, vẻ đẹp gần như lấn át hết cả bọn mĩ nữ kia, tất cả bọn quỷ đều quỳ rạp hết dưới chân cô.
Rin không quan tâm, bước chân lạnh lùng lướt ngang qua mọi thứ, thần thái ung dung, thờ ơ xem thường mọi thứ, bước lên từng bục thang nằm ườn lên chiếc ghế được đặt sẵn dành cho riêng mình. Tay chống lên cằm chán nản, đưa giọng.
- Ngươi đây là muốn ta làm gì đây, anh trai.
Yoru cười nhẹ.
- Em cứ nằm đó, ta sẽ giao việc cho em sau.
- Hừm.
Rin quay đi, mặc kệ tên anh trai kia muốn làm gì thì làm, cũng chẳng quan tâm nhiều, hắn ngồi bàn việc bản thân cô cũng ngồi đó nghe hắn và bọn quỷ đó bàn giao chính sự. Cảm thấy tẻ nhạt nhưng chợt trong đầu cô nghĩ ra được trò mới, tiếc là sẽ hi sinh vài đôi chút.