Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

chương 28: 28: trị giá 1000!!!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Khẳng định là anh nhìn nhầm rồi!” Mọi người nhất trí kết luận.“Thật sự tôi sẽ không nhìn nhầm!” Về việc này A Đại vô cùng tự tin, anh ta cảm thấy năng lực nhận thức bảo, giám bảo chưa từng sai lầm bao giờ, trình độ điêu khắc và tranh vẽ trên mặt dây làm từ hạt Thảo Quả trước mắt này hoàn toàn không thua gì đại sư Tống Thanh Phong, thậm chí còn hơn một ít.Ở đây cần nói một chút về đại sư Tống Thanh Phong.

Tống Thanh Phong là đại sư chế tạo cơ giáp nhưng trình độ nghệ thuật cũng rất cao siêu.

Có hai sự kiện khiến ông ta nổi tiếng nhất, một là chế tạo cơ giáp năm sao Caesar, hai là tâm thái đã tốt muốn tốt hơn, khi ông ta chế tác ra Caesar đã thiết kế cho Caesar bốn loại hình thái: Loài người, loài chim bay, loài thú chạy, loài thủy sinh.

Vì để đạt tới hình thái tự nhiên hoàn chỉnh nhất mà ông ta đã từng ở trên một tinh cầu xa xôi quan sát tập tính sinh hoạt của sinh vật hơn một năm trời.Về sau, khi Caesar được chế tác xong, Tống Thanh Phong cảm thấy bộ dáng của Caesar cũng không đẹp như trong tưởng tượng nên lại mất mấy năm chỉnh sửa lại ngoại hình của nó, đã tốt muốn tốt hơn được phát huy triệt để, hoa văn điêu khắc không quan trọng gì với cơ giáp ở thời đại tinh tế này cũng không hề bị làm qua loa mà chính là được thiết kế hoàn mỹ đến từng nét bút, từng ‘đường kim mũi chỉ’.

Bởi vậy khi Caesar xuất hiện mới có thể làm chấn động toàn bộ tinh tế.Đại sư Tống Thanh Phong như vậy mới đáng giá mọi người tôn kính.Nhưng ---Chính vì đại sư Tống Thanh Phong đáng giá mọi người kinh nể nên trình độ làm ra mặt dây chuyền từ hạt Thảo Quả này muốn bám theo danh tiếng của Tống Thanh Phong sao?Muốn cọ nhiệt cũng không phải cọ như vậy a?Cọ nhiệt: Lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng nhiệt độ cho mình.Không tin ~Mọi người không muốn tin tưởng một chút nào.Quả nhiên trong lúc này các khán giả bắt đầu chia làm hai phe, một phe tin tưởng vào sự phán đoán của A Đại, khẳng định anh ta sẽ không sai.

Một phe khác là fans trung thành của đại sư Tống Thanh Phong không muốn tin lời A Đại nói.Tùy tiện lấy một người ra là có thể nói trình độ của người ta bằng với đại sư Tống, chẳng phải làm đại sư Tống của bọn họ xấu mặt sao?Vì thế chỉ trong chốc lát hai bên mỗi người một ý, bắt đầu sinh ra tranh chấp.Nhìn thấy tình trạng ồn ào nhốn nháo như vậy nhưng A Đại không hề luống cuống, ngược lại còn cười hì hì nói: “Sao mọi người cứ nóng vội như thế? Về chuyện này xin nghe tôi phân tích kỹ càng nào.

Đầu tiên đắt đầu từ trên hình thái điêu khắc đi, mọi người nhìn đây, màu sắc của hoa cỏ này, độ căng đầy……”“Thứ hai……”“Thứ ba……”“Tổng hợp các yếu tố trên tôi mới có phán đoán này!” Ban đầu A Đại chỉ nghĩ ứng phó một chút nhưng theo buổi phát sóng trực tiếp đi sâu vào cùng với trình độ không bình thường làm ra sản phẩm của chủ tiệm nát nhỏ bé này thì anh ta mới chịu nghiêm túc lên, mỗi một mặt dây chuyền anh ta cầm lấy xem xét một lúc sau mới phát hiện ra trình độ điêu khắc tranh vẽ của chủ tiệm thật sự kinh người!Không ít khán giả dần dần bị A Đại thuyết phục nhưng còn một nhóm ngang ngạnh không chịu nghe lời nói của một bên bèn trực tiếp dỗi anh ta: “Nếu chú mày ba hoa chích chòe khen lấy khen để như thế vậy chú nói rốt cuộc mặt dây chuyền này đáng giá bao nhiêu tiền?”“Đúng! Tò mò quá, cái thứ này đáng giá bao nhiêu tiền vậy?”“Nói nhanh lên!”A Đại vuốt cằm ánh mắt lộ ra đầy tiếc hận: “Trình độ điêu khắc vẽ tranh của người này tuyệt đối siêu phàm, nhưng mà lại làm người ta cảm thấy tiếc hận là người này không nên chọn thứ không hề có chút giá trị nào như hạt Thảo Quả này.”“Đáng tiếc ~”“Đáng tiếc ~”Đáng tiếc quá ~”Sau khi liên tục nói đáng tiếc ba lần để biểu đạt tiếc nuối trong lòng thì A Đại lại tiếp tục nói: “Bản thân tôi cảm thấy mặt dây hạt Thảo Quả này có trị giá điểm tín dụng! Sở dĩ để giá hoàn toàn là bởi vì trình độ điêu khắc trên bề mặt của nó.”“Cắt ---”“Mất cả nửa ngày thế mà chỉ có giá trị ?”“Thất vọng quá ~”Các khản giá thực sự thất vọng nha, mỗi lần A Đại đi dạo cửa tiệm nhặt được bảo bối có cái nào giá trị thấp hơn một vạn chứ? Hạt Thảo Quả này có thể nói là ‘bảo bối’ có giá trị thấp nhất trong số những lần phát sóng trực tiếp của A Đại, khẩu vị của mọi người bị nuôi đến kén chọn, trong nhất thời có cảm giác thất vọng, dưới sự thất vọng cũng khiến sự hứng thú đối với mặt dây chuyền làm từ hạt Thảo Quả này thấp đi rất nhiều.“A Đại, nói nhiều như vậy thì anh có chịu mua hay không?”“Đúng rồi, nếu là tác phẩm nghệ thuật chỉ có thể mang về cất một chỗ thì có đáng giá lấy về hay không?”A Đại nghe xong hơi mỉm cười, không chỉ trả lời câu hỏi mà còn thuận tiện tung ra một vấn đề: “Cửa tiệm này tổng cộng bán chín mặt dây chuyền, tôi xuất phát từ sự thưởng thức trình độ điêu khắc của người này nên đồng ý ra giá mua hai mặt dây chuyền, các vị ở đây có ai đồng ý mua cùng tôi không?”Vừa nói ra thì bốn phía yên tĩnh một lần nữa.Vài giây sau làn đạn hợp thành bông tuyết đổ rào rào xuống.“Đồ niêm yết giá mà nâng lên đến sao?”“Là đồ ngốc hả?”“Nói bỏ ra mua một hạt Thảo Quả, ông đây bị con lợn nhập vào người à?”“Không mua!”“Nhất quyết không mua!”Trong chốc lát làn đạn nghiêng hẳn về một bên, đó chính là không muốn bỏ tiền ra.

Thời đại tinh tế lấy thực dụng là chủ, dù mặt dây có làm đến đẹp đẽ đoạt ánh mắt người thì cũng không ngăn được sự thật nó là hạt Thảo Quả.Cái thứ đó có gì đáng để mua chứ?A Đại nghe thấy thế cũng không bắt buộc gì, cười giải thích: “Bỏ tiền ra mua là thuận mắt, chọn lựa đồ vật cũng để ý tới cái duyên, theo ý tôi thì giá hạt Thảo Quả hoàn toàn vượt quá giá niêm yết ban đầu là , nó đáng giá điểm tín dụng mới đúng.

Tôi nguyện ý mua là muốn mua tay nghề của nó.”“Các vị ở đây đông ý mua cùng tôi xin cứ tự nhiên, không muốn cũng xin tự nhiên.

Lần này mọi người coi như là tìm niềm vui vậy đi.

Ha ha ha……”Cũng có mấy người xuất phát từ sự yêu thích A Đại nên chịu mua mặt dây chuyền; , , …… Khoảng vài giây sau, bảy chiếc vòng cổ cũng được mua hết.A Đại cười nói: “Được rồi, đến lúc tôi phải đi làm chính sự thôi, chúng ta nhanh chóng đi cửa tiệm khác xem hồn khí đó ra làm sao đi!”Ánh mắt mọi người sáng quắc: “Đúng vậy, suýt chút nữa quên mất vụ hồn khí đó đấy.”Hồn khí này qua trọng hơn hạt Thảo Quả kia nhiều.Trong chốc lát mọi người đi theo A Đại rời khỏi cửa tiệm.Vì được phát sóng trực tiếp ngoài ý muốn của A Đại mà trong nháy mắt lượt view cửa tiệm nhỏ này của Quý Dữu tăng lên chóng mặt, cũng bởi vì mấy câu nói của A Đại mà mấy vòng cổ không bán nổi của cô cũng được mua sạch.Có thể nói đáng mừng thật.Nhưng Quý Dữu không biết chuyện này nha, mấy ngày liên tục cô đều vội vội vàng vàng đi dã ngoại thu thập Thiết Lê mộc, không có thời gian rảnh online.Ngay lúc này, ngay giờ phút này --- tất cả mọi người từ A Đại chân trước rời đi đến khán giả chân sau đi theo anh ta đều coi sự gặp gỡ ngoài ý muốn này không đáng bận tâm, xét cho cùng đồ chủ tiệm bán cũng chỉ là hạt Thảo Quả mà thôi.A Đại vừa quay đầu đi khỏi là quên luôn vụ này ra sau đầu.

Cạnh cửa tiệm của Quý Dữu có bán hồn khí, tuy đó là hồn khí thật sự nhưng chỉ là hồn khí ngắn hạn mà thôi, theo phán đoán của A Đại thì nó đã bị tổn hại, nhiều nhất chỉ dùng được khoảng trên dưới nửa năm, giá trị hoàn toàn không đến .., nhiều nhất chỉ được .., fan vừa nghe được trong lòng có thất vọng thật nhưng hồn khí khó gặp được, cò kè mặc cả với chủ tiệm một lúc sau mới mua được hồn khí với giá .. điểm tín dụng..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio