Editor: Thơ Thơ
Làm không được.
Cô thật sự làm không được.
Nếu cô không phải người Nhà họ Tuyết, cho dù cùng ‘ Mộ Thần Hiên ’ xảy ra quan hệ, cũng coi như là chuyện xảy ra có nguyên nhân, cứu một mạng người, hết thảy còn có thể miễn cưỡng nói qua.
Nhưng……
Cô là Người nhà họ Tuyết, thân phận lại là vị hôn thê dự khuyết của Hoàng Phủ Minh, những người đó căn bản sẽ không để ý tới cô là xuất phát từ nguyên nhân gì đã xảy ra quan hệ cùng ‘ Mộ Thần Hiên ’, càng thêm sẽ không quản cô cứu người hay không cứu người.
Kết quả là chỉ biết thông qua chuyện này một mặt đi làm khó dễ cô, thêm tội với cô, tình cảnh tương lai như thế nào nghĩ đều có thể nghĩ tới rồi!
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi Mộ Thần Hiên, thực xin lỗi……” tiếng áy náy nỉ non rơi xuống, Tuyết Vi che lại hai lỗ tai bước nhanh chạy ra sân.
‘ mau đi ra!!! ’
‘ hả…… Vậy anh……’
‘ đừng động vào tôi, đi ra ngoài!!! ’
Đứng ở dưới trời đầy sao, bên tai Tuyết Vi không ngừng quanh quẩn lời Hoàng Phủ Minh nói khi dược lực phát tác.
“Thật là rõ ràng đối lập. Đối lập giữa quân tử và tiểu nhân, tôi quả nhiên là một tiểu nhân ích kỷ. Thử nghĩ một chút, nếu không phải Mộ Thần Hiên đã cứu tôi, như vậy người trúng độc …… Chính là tôi, không phải sao? A, ha hả……”
Tiếng cười tự giễu một tiếng tiếp một tiếng phát ra, đôi tay nhỏ của Tuyết Vi gắt gao nắm thành nắm tay. ThoTho_diendanlequydon
Kéo ra cửa xe, cô nhanh chóng ngồi ở vị trí ghế phụ. Vừa vặn ngồi lên là cd kia đã mất mà tìm lại được.
Chậm rãi rút ra từ dưới thân, Tuyết Vi lẳng lặng nhìn vết máu mặt trên cd kia đã khô cạn ……
‘ lần sau, đừng đánh mất. ’
‘ anh là ngu ngốc sao? Chỉ vì một cái đĩa cd, liền chạy về nơi nguy hiểm như vậy?!!!’
‘không phải cô thực để ý cái đĩa cd này sao?! ’
‘Đúng vậy, tôi là thực để ý cái cd này, nhưng mà, so với cái cd này, tôi càng thêm để ý ……’
“Tôi càng thêm để ý chính là anh!!” Leng keng hữu lực rơi xuống, móng tay Tuyết Vi nắm chặt cd dần dần nổi lên xanh.
‘ đừng sợ, có tôi ở đây……’
Ký ức trở lại gian hắc điếm kia. Nếu, người đàn ông kia không có xuất hiện đúng lúc, trong sạch của cô đã sớm không còn.
Không……
Phải nói, trong sạch của cô đã sớm theo khách sạn kia không thể thấy nữa.
“Tuyết Vi, hiện tại cô còn đang để ý cái gì? Cô còn chú ý chính là cái gì? Người ta một lần lại một lần giúp cô, cứu cô, hiện tại yêu cầu cô lúc còn ân tình, vì sao cô làm việc không để ý tới?? Vì sao?!!! Vì sao!!!”
Đôi tay hơi hơi phát run.
Cô để ý, cô chú ý, đáp án kỳ thật đã sớm sinh ra ở trong lòng ……
“Mẹ, mẹ yên tâm đi, cho dù con không thể gả cho Hoàng Phủ Minh, chỉ cần con còn sống, còn có một hơi thở, con cũng nhất định sẽ không để mẹ chịu khổ!!” Dứt lời, Tuyết Vi buông cái đĩa cd trong tay ra, liền đi tới nơi phòng Hoàng Phủ Minh …… ThoTho_diendanlequydon
‘ ken két ’
Đẩy cửa phòng nhà tranh ra.
Ánh vào mi mắt chính là đầy đất hỗn độn, tầm mắt Tuyết Vi dần dần dời về phía Hoàng Phủ Minh cách đó không xa, một nụ cười bi thương lại áy náy không khỏi xẹt qua khóe miệng……
Giây tiếp theo.
Hoàng Phủ Minh liền giống như một con sói đói nóng nảy, ngang ngược áp đảo Tuyết Vi ở trên giường.
Hôn như mưa rền gió dữ, xen lẫn động tác người đàn ông kia thô lỗ nghênh diện đánh úp lại.
Quần áo trên người Tuyết Vi bị Hoàng Phủ Minh kéo ra từng cái.
Không có bất luận cái gì dạo đầu, không có bất luận cái gì **, tên đã trên dây, người đàn ông giống như một con dã thú hung mãnh, đấu đá lung tung.
Thân thể của cô gần như bị xé nát thành hai nửa, càng thêm đau đớn so với lần đầu tiên không biết nhiều ít mấy lần.
Tuyết Vi liền ẩn nhẫn như vậy. Không rên một tiếng, gắt gao cắn mu bàn tay mình tùy ý người đàn ông phát tiết dục vọng, cho đến……
Người đau đớn ngất xỉu đi mới thôi, cô mới dần dần thoát khỏi phân thống khổ tra tấn này ……
Mà Hoàng Phủ Minh giống như là không biết mỏi mệt, một lần lại một lần cướp đoạt, tàn ngược thân thể của cô.
“ưm……” Theo một tiếng gầm nhẹ rơi xuống, Hoàng Phủ Minh dồn dập thở hổn hển, hai tròng mắt bị đoạt lấy rốt cuộc một chút, một chút tìm về ánh sáng vốn dĩ …… ThoTho_diendanlequydon
Nhìn ở trong nhà một mảnh hỗn độn, cùng với trên giường, thân thể Tuyết Vi tuyết trắng loang lổ nhiều vết bầm tím, con ngươi Hoàng Phủ Minh nháy mắt khuếch trương: “Tuyết Vi??? Tuyết Vi?!!” Khẩn trương lay động hai lần thân thể của cô.
Tuyết Vi liền như vậy vẫn không nhúc nhích, nhắm mắt lại ngửa mặt nằm ở nơi đó.
Anh thật cẩn thận kéo tay nhỏ của cô, nhìn đến mu bàn tay hiện ra dấu răng, Hoàng Phủ Minh biết, cái này nhất định là hành vi anh đánh mất lý trí tạo thành!!
“Đáng chết, tôi đã làm cái gì!?” Tiếng tự trách nỉ non rơi xuống, anh cầm lấy chăn nhẹ nhàng đắp ở trên người Tuyết Vi.
Ngón tay thon dài xẹt qua khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, đôi mắt Hoàng Phủ Minh dần dần tối sầm xuống: “Tuyết Vi, lần đầu tiên của cô…… Cho ai?”
Cho dù mất đi lý trí, cho dù không có phát sinh sự tình vừa mới rồi, từ lâu Hoàng Phủ Minh đã biết Tuyết Vi không phải là lần đầu tiên. Đến nỗi tờ giấy báo cáo nghiệm thân tới muộn, anh, liếc mắt một cái liền nhìn ra là bịa đặt!!
Đêm, dần dần tàn.
Tuyết Vi vẫn luôn rơi vào trong hôn mê hơi hơi chớp động lông mi, chậm rãi mở hai tròng mắt.
Xem ra hết thảy…… Đều đã kết thúc đi?
Nghiêng đầu, đập vào mi mắt chính là khối cơ ngực Hoàng Phủ Minh rắn chắc.
Đây chính là vài lần, thiếu chút nữa làm Tuyết Vi biến thành sắc nữ, nhưng hiện tại thoạt nhìn……
“Hừ, lưu manh, thật không nghĩ tới, cơ bắp mặt trên anh phát triển như vậy, cơ bắp phía dưới so mặt trên còn muốn ‘ phát triển ’ hơn!!!” Ngón tay, tính trả thù chọc cơ ngực anh hai cái.
Tuyết Vi mới vừa ngồi dậy, ‘ tê……’ không khỏi hít một hơi khí lạnh. Thotho_ddl ThoTho_diendanlequydon
Cảm giác hạ thể kia bỏng cháy từng trận tác động mỗi dây thần kinh của cô.
Đau quá!!!
“Thật không biết những cô gái đó vì sao thích cùng Hoa Hồ Điệp này lên giường? Rõ ràng một chút ‘ kỹ xảo ’ đều không có!!” Một khắc kia con ngươi tràn đầy phẫn hận trừng Hoàng Phủ Minh ……
Mới phát hiện……
Đôi mắt anh thế nhưng là mở to?!
“ưm!” Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi căng thẳng, nhanh chóng kéo góc chăn che lấp thân mình.
Thật xấu hổ ……
Còn tưởng rằng anh còn ngủ, nói cách khác???
Cô vừa mới nói những lời này, anh đều……?
“anh, anh, anh vẫn luôn, đều đang tỉnh…… ưm……”
Lời nói còn chưa nói xong, hai tròng mắt Hoàng Phủ Minh chợt lóe, một tay liền ấn ngã Tuyết Vi xuống giường, xoay người đè ép lên.
Hả……
Chẳng lẽ độc trong thân thể anh còn chưa có giải sạch sẽ sao?
Tuyết Vi mờ mịt đối diện hai mắt anh.
Giây tiếp theo……
Môi Hoàng Phủ Minh liền dừng ở trên môi cô như vậy ……
Trong nháy mắt, mày Tuyết Vi cơ hồ nhíu lại, nhớ tới vừa mới rồi một màn thống khổ kia cô liền vô cùng sợ, nhưng……
Nếu đã làm người tốt, vậy cũng chỉ có thể làm đến cùng rồi!!!
Kiên trì tùy ý người đàn ông hôn chính mình.
Nhưng……
Anh vừa hôn cùng với vừa mới rồi ngang ngược hoàn toàn bất đồng.