Editor: Thơ Thơ
Chỉ thấy……
Mấy trăm mét vuông trong phòng đặt chính là một mớ giá trưng bày.
Có giá trưng bày các loại danh biểu; có giá trưng bày các loại bút máy; còn có giá trưng bày triển lãm đủ loại kiểu dáng quân dụng súng ống, giá trưng bày kính viễn vọng; cũng có giá trưng bày danh họa, đồ cổ, đồ chơi văn hoá, châu báu vân vân, quả thực là rực rỡ muôn màu.
Ngay cả Tuyết Vi không phải loại người tham mộ vàng son, nhìn đến cảnh tượng long trọng chưa từng có như vậy đều muốn rống to một câu, cô phải gả cho Hoàng Phủ Minh, có thể thấy được…… hình ảnh trong căn phòng này có bao nhiêu chấn động nhân tâm. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Muốn nói trong phòng tràn đầy trân bảo, đặc biệt hấp dẫn tròng mắt Tuyết Vi vẫn là một giá trưng bày mô hình, đặt đủ loại kiểu dáng không còn xuất bản nữa.
Bản thân Tuyết Vi chính là người mê mô hình, trong nhà cô cũng có không ít mô hình sưu tập từ các nơi, chỉ là so sánh với Hoàng Phủ Minh thu tàng phẩm quả thực là gặp sư phụ.
Chậm rãi cầm lấy một chiếc xe mô hình đồ cổ, Tuyết Vi xem say mê.
“A, cô thật đúng là biết hàng, cái mô hình này, toàn thế giới chỉ có một cái, là một năm trước anh hai tôi hộc máu từ hội đấu giá chụp được.”
Giá trị cái mô hình này, chỉ có 220 đồng, hậu kỳ bị tăng tới 2000 đồng rồi.
Anh năm trước trong hội đấu giá, giá bắt đầu là 2000, Hoàng Phủ Minh trực tiếp khai ra giá một vạn, chính là có người cố tình cùng anh đối nghịch, liều chết lên ào ào giá trị cái mô hình này, làm cho mô hình vốn dĩ không đáng giá tiền, vậy mà bị nâng tới hơn 200 vạn, ước chừng cao hơn 100 lần, còn không phải là hộc máu mua, là cái gì đây?
“Cái mô hình này, thật đáng khen!!” Thật lâu sau, Tuyết Vi tán thưởng đã mở miệng, một đôi mắt say mê chậm rãi nhìn về phía Hoàng Phủ Nguyệt bên cạnh.
Lúc này cô mới phát hiện, mặt Hoàng Phủ Nguyệt cách mình gần như vậy!!
Lúc quay đầu lại trong một cái chớp mắt, môi cô suýt nữa liền phải đụng môi Hoàng Phủ Nguyệt.
Hai người xấu hổ nhìn lẫn nhau. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Giữa môi anh phun ra hơi thở nhẹ nhàng ấm áp chụp đến ở trên mặt Tuyết Vi, hương hoa hồng nhàn nhạt chậm rãi chui vào chóp mũi cô.
Đợi Tuyết Vi phản ứng lại đây, vừa muốn lui bước về phía sau.
Ai ngờ……
Mắt phượng Hoàng Phủ Nguyệt tối sầm lại, bàn tay to đột nhiên ôm eo Tuyết Vi.
Anh…… Muốn làm sao??
Trái tim co co rút nhanh lại với nhau, Tuyết Vi ngừng thở, ngẩn người nhìn Hoàng Phủ Nguyệt trước mắt.
Anh mị hoặc hai tròng mắt, vẻ không đàng hoàng dần dần trở nên ái muội lên.
Bầu không khí toàn bộ phòng chứa đầy kỳ trân dị bảo cũng thay đổi theo.
Tuyết Vi không thích Hoàng Phủ Nguyệt dùng ánh mắt như vậy đối với mình, này…… Mười phần nguy hiểm!
‘ lạch cạch ’ một tiếng, tay nhỏ buông lỏng, mô hình trong tay rơi vỡ.
Giống như là giải trừ ma chú, Hoàng Phủ Nguyệt nhanh chóng khôi phục ‘ diện mạo ’ vốn có, buông tay ra, cúi đầu nhìn mô hình rơi vỡ: “A!!! Cô xong đời rồi, vậy mà quăng vỡ mô hình của Hoàng Phủ Minh, anh ta trở về nhất định sẽ quất xác cô!!! Ha.” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Không nghiêm trọng như vậy chứ??” Tuyết Vi không thể tưởng tượng cúi đầu, lúc ngẩng đầu, Hoàng Phủ Nguyệt đã chạy ra khỏi phòng……
“Đáng chết!!” Trên hành lang, sắc mặt Hoàng Phủ Nguyệt âm trầm nắm lên nắm tay: “Làm sao lại xuất hiện cái loại cảm giác tim đập này? Tôi nhất định là…… Quá thiếu phụ nữ…… Nhất định vậy!!” Tiếng nỉ non khó hiểu rơi xuống, anh bước nhanh biến mất ở trong biệt thự ……
Lúc chạng vạng.
Hoàng Phủ Minh về nhà khi đã hơn bảy giờ tối. Vừa đẩy cửa nhà mình, trong phòng khách đã bị mùi hương đồ ăn tràn ngập.
Anh hơi nhíu mày, theo bản năng nhìn về phía vị trí phòng bếp ……
Chỉ thấy, Tuyết Vi mặc một cái tạp dề toái hoa, giống như là một con mèo gợi cảm dựa vào ở trên khung cửa: “Hoàng Phủ Quân Trường, ngài, đã trở lại?”
Nghe giọng cô nũng nịu, nhìn bộ dáng cô õng ẹo tạo dáng, Hoàng Phủ Minh lập tức liền có loại cảm giác muốn phun: “cô không sao chứ?”
“ừm hừ, người ta đang nghĩ, Hoàng Phủ Quân Trường vất vả một ngày, trở về hẳn là muốn cơm nóng hổi ăn, cho nên…… Người ta ở chỗ này đã đợi ngài thật lâu đó……” Nói xong, Tuyết Vi ái muội vứt một cái mị nhãn với anh.
Nếu có thể nói, bây giờ anh chỉ nghĩ đá cô gái này đi ra ngoài!!
Con ngươi đông lạnh quét mắt đồ ăn đầy bàn, anh lạnh lùng nói: “Tôi đã ăn rồi, không ăn!” Xoay người, an vị ở trên sô pha phòng khách.
Tuyết Vi vừa nghe, khó chịu vọt tới trước mặt anh: “này, Hoàng Phủ Minh, tôi vất vả một buổi trưa làm bữa cơm cho anh, tôi dễ dàng sao??? Cho dù anh ăn rồi, tốt xấu gì cũng nếm một ngụm đi??” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“bữa cơm này là cô vất vả một buổi trưa làm hả?!”
“Đúng vậy!! Tay tôi đều mỏi chết.” Tuyết Vi ủy khuất lắc lắc cổ tay mình.
Tức khắc chọc Hoàng Phủ Minh gân xanh bạo khởi: “Như vậy lần sau, thỉnh cô sau khi nhận cơm hộp, trước xé sạch sẽ mã hóa đầu bếp dán ở bên cạnh mâm, rồi nói cô vất vả một buổi trưa làm bữa cơm cho tôi!!!”
“hả……” Nói dối bị vô tình vạch trần, Sắc mặt Tuyết Vi trắng bệch chạy tới phòng bếp.
Nhìn một mâm đồ ăn trên bàn cơm, quả thực!!
Trong đó có một cái mâm bên cạnh dán mã hóa đầu bếp cô quên xé rớt!!
Thật là không thể tưởng tượng, cẩu nương nào dưỡng người đàn ông này, đôi mắt lại độc như vậy?? Cô cẩn thận mấy cũng có sai sót mà thôi, đã bị anh bắt được?!
“Được rồi, tôi thừa nhận, những cái đó đều là cơm hộp tôi gọi tới. Nhưng anh ngẫm lại đi, bây giờ tôi mang cái bụng, làm sao nấu cơm cho anh??!”
Shit!!!
Hoàng Phủ Minh thật muốn biết, rốt cuộc cô không biết xấu hổ bao nhiêu, cũng dám nói ra lời dõng dạc như vậy??? Thơ_Thơ_diendanlequydon
Cô mang thai hay không mang thai, chẳng lẽ chính cô không biết sao?!!
Thấy Hoàng Phủ Minh không nói một lời, một khuôn mặt đen, Tuyết Vi lập tức bày ra một vẻ nhu tình vạn chủng tươi cười: “Minh, anh vất vả một ngày, có mệt hay không? Muốn hay không, tôi mát xa cho anh một chút?”
“hoặc là, anh yêu cầu tôi vì anh làm cái gì đi? Không quan hệ, anh có thể cứ việc nói. Hả? Hả??”
Hoàng Phủ Minh khinh thường liếc cô một cái, giọng lạnh lùng nói: “Có việc cầu tôi sao?!”
“Ai da, nhìn xem anh nói gì vậy? Tuyết Vi tôi là cái loại có việc cầu người, mới đối tốt với người sao?”
Không phải mới là lạ! “Nếu nói như vậy, tôi đây nghỉ ngơi trước đi.” Nói xong, Hoàng Phủ Minh đứng dậy liền phải rời đi.
Thời cơ sắp qua đi, Tuyết Vi hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, nhanh chóng nói: “Minh, đúng …… Thực xin lỗi, hôm nay tôi không cẩn thận, không cẩn thận, đánh vỡ một cái…… Một cái mô hình……”
Bước chân đi trước yên lặng, Hoàng Phủ Minh đột nhiên quay đầu lại: “Cái nào?!!!” Thơ_Thơ_diendanlequydon
Xong rồi!
Xong rồi!
Còn chưa nói là cái nào đâu, đôi mắt anh liền phải bốc hỏa, nếu mà nói, xem ra anh thật muốn chuẩn bị quất roi.
“Chính là……” Sắc mặt trắng bệch ngồi xổm xuống, Tuyết Vi phiền não từ phía dưới bàn trà móc ra cái mô hình bị quăng vỡ nát bấy, nhắm mắt lại nói: “cái này!!!”