Editor: Thơ Thơ
‘ người phụ nữ, là yêu cầu dỗ. Cậu tốt xấu gì cũng đến theo đuổi người ta một chút, dỗ người ta một chút, chờ người ta chậm rãi tiếp thu đoạn hôn nhân này đi? ’
Anh là lo lắng thân thể Tuyết Vi mới có thể lại đây, nơi nào sẽ biết cô không thích anh như vậy? Dù cho trong lòng có bất mãn, nhưng nhớ đến lời Mộ Thần Hiên Nói, anh cũng chỉ nhịn……
“Ai…… Minh……” Cũng không biết vì sao, nhìn bóng dáng Hoàng Phủ Minh rời đi, trong lòng Tuyết Vi có chút khó chịu. Vừa định kêu anh ở lại, lời nói lại chặn ở trong cổ họng phát không ra.
Cô không phải không biết Hoàng Phủ Minh xử lý không xong chuyện, là bởi vì lo lắng cho thân thể mình mới có thể lại đây. Nhưng bây giờ cô cứ vô tình như vậy đem anh bắn đi rồi, có phải thật sự có chút quá phận hay không?
Nhưng……
“Ai!” Tuyết Vi nặng nề thở dài một hơi, như suy tư gì phát ngốc.
‘ sa sa sa, sa sa sa……’
Một trận tiếng bước chân tới gần với Tuyết Vi, cô đối mặt với mặt hồ, mắt to vừa chuyển, khóe miệng không khỏi giơ lên một độ cung đẹp.
Hừ, liền biết Hoàng Phủ Minh nhất định sẽ trở về!
“anh làm sao lại……” Tuyết Vi mặt mang mỉm cười quay đầu lại, mà khi nhìn đến bóng dáng trước mắt, nụ cười của cô lập tức biến mất không hình không bóng.
“Làm sao? Coi tôi trở thành Hoàng Phủ Quân Trường sao?” Chỉ thấy, An Tĩnh mang theo hai nữ binh mặt lộ vẻ khiêu khích đi tới Trước mặt Tuyết Vi.
Cô im lặng không lên tiếng rũ xuống mi mắt, làm bộ vừa muốn rời đi……
“cô và Hoàng Phủ Quân Trường rốt cuộc là quan hệ gì?!” Ba người phụ nữ chặn lại con đường trước mặt Tuyết Vi. Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn
Tuyết Vi lạnh lùng liếc mắt ba người kia một cái, lập tức liền ngửi được hơi thở ‘ chiến tranh ’. “Không có quan hệ gì.”
“Không có quan hệ gì?!” An Tĩnh nheo nheo mắt lạnh, đôi tay chậm rãi ôm ở trước người, chất vấn nói: “Không có quan hệ gì Hoàng Phủ Quân Trường sẽ thay cô lấy đồ ăn?! Không có quan hệ gì Hoàng Phủ Quân Trường sẽ tự mình tới đưa ăn cho cô sao?!”
“A, nếu các người đều thấy được, vậy…… Các người tưởng chúng tôi là quan hệ gì, chính là quan hệ đó. ” Tuyết Vi thản nhiên cười.
Tính cách cô xưa nay đã như vậy, cũng không cùng người không thân nhiều lời bất luận cái gì vô nghĩa. “Tránh ra!” Hai chữ lạnh băng rơi xuống.
Ba nữ binh lại không có một chút ý tứ nhường đường, như cũ gắt gao ‘ phong tỏa con đường’đi trước.
Sắc mặt Tuyết Vi nháy mắt trầm xuống: “Các người rốt cuộc muốn thế nào?!”
“Không có gì, chính là xem cô khó chịu mà thôi.”
“Đúng vậy, chúng tôi đã sớm xem cô khó chịu. Cả ngày đôi mắt ở trên đầu đỉnh, ai cũng xem thường, tôi thật muốn biết rốt cuộc cô có cái gì kiêu ngạo?”
“Các vị, các người đừng nói như vậy, không thấy Mộ tướng quân nhà chúng ta cũng đặc biệt với cô ta. Nói không chừng người ta chính là vậy.”
“Ai da, như thế có khả năng. Này, Tuyết Vi, rốt cuộc cô đã cùng vài người ngủ qua sao?”
Ba nữ binh ở kia thay phiên chửi bậy, Tuyết Vi hoàn toàn bày ra bộ dáng không có nghe thấy, mặt mang mỉm cười nhìn các cô.
Sau khi một nữ binh trong đó hỏi ra vấn đề cực vũ nhục, cô nghịch ngợm chuyển động hạ thân, đôi tay vây quanh trước người, mỉm cười ngọt ngào nói: “tôi tưởng, tôi ngủ qua người đàn ông hẳn là các người không có ngủ quá nhiều.”
“cô!” Một nữ binh tức khắc bị tức giận đến nắm chặt nắm tay. Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn
An Tĩnh một gương mặt đẹp cũng gục xuống: “Tuyết Vi, cô nói lời này là có ý tứ gì? Muốn đánh nhau sao?!” Tay nhỏ dùng sức xô đẩy vai Tuyết Vi một chút.
Cô lảo đảo lui hai bước về phía sau.
Ai ngờ, một cái không cẩn thận, sau lưng vừa vặn vướng ở trên tảng đá, cả người cô ‘ bùm ’ một tiếng rơi vào trong dòng suối nhỏ.
“Ha ha ha ha, xứng đáng.” Tức khắc, ba nữ binh liền lộ ra nụ cười vui sướng khi người gặp họa.
Nửa thân mình Tuyết Vi xâm nhập ở trong dòng suối lạnh băng, cô vốn có chút sốt nhẹ, ở nước lạnh bị một kích như vậy, lạnh một trận đến xương bức cô không khỏi rùng mình.
Không khỏi tại đây mất mặt trước mặt ba người phụ nữ, cô cường trang bình tĩnh đứng lên từ dòng suối.
Đúng lúc này……
Ba nữ binh không hẹn mà cùng thu hồi nụ cười trên mặt, đầy mặt sợ hãi nhìn về phía Tuyết Vi ……
Kỳ quái, phát sinh chuyện gì? Vì cái gì các cô sẽ lộ ra ánh mắt như vậy?
Còn đang nghi hoặc.
Ba nữ binh không khỏi phân trần quay đầu liền chạy đi rồi.
Trong lòng Tuyết Vi căng thẳng, lập tức đã nhận ra không ổn, theo bản năng xoay người……
Chỉ thấy, đối diện dòng suối nhỏ không quá rộng, đứng hai mươi mấy người hắc y nhân mặc y phục dạ hành, ở trên người bọn họ phát ra chính là hơi thở sắc bén giống như sói. Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn
‘ bùm, bùm……’
Trái tim vì khẩn trương kịch liệt nhảy lên. Tròng mắt Tuyết Vi không tồi một chút cùng tầm mắt những người đó giao lưu. Giác quan thứ sáu nói cho cô, mục tiêu nhóm người này đúng là cô!
Tay nhỏ chậm rãi, chậm rãi duỗi vào trong túi tiền.
Giây tiếp theo……
Đôi mắt Tuyết Vi chợt lóe, cất bước liền phải chạy.
‘ cốp cốp cốp……’ chỉ nghe, phía sau truyền đến từng trận tiếng bước chân dẫm đạp dòng nước, nối gót tới chính là càng thêm tiếng bước chân tới gần phía sau.
“ưm……” trong khoảnh khắc chạy vào cây cối, Tuyết Vi vướng vào lùm cây, cả người nghiêng ngả lảo đảo té văng ra xa hai mét.
“cô không chạy thoát được đâu.” Hai mươi mấy hắc y nhân chậm lại bước chân bao vây Tuyết Vi.
Nửa người cô ngã xuống đất, khủng hoảng nhìn hơn hai mươi đôi mắt tràn ngập sát khí. “Các người…… Các người là ai?”
“không quan hệ với cô!”
“Đối phương…… Đối phương cho các người bao nhiêu tiền, tôi có thể ra gấp đôi!” Tuyết Vi tận lực khắc chế khủng hoảng của mình cùng địch nhân giao lưu.
Hắc y nhân hiển nhiên không nghĩ cùng cô vô nghĩa thêm, một người trong đó mưu phong chợt lóe, bước nhanh liền vọt tới trước mặt cô, vung chân liền phải đi đá bụng Tuyết Vi.
Mày cô căng thẳng, nhanh nhạy quay cuồng một cái, tránh thoát người nọ công kích.
Lúc một hắc y nhân khác ý đồ tiến lên, con ngươi Tuyết Vi thủy linh chợt lóe, gầm nhẹ nói: “Lập tức vây nhóm người này cho tôi!”
Trong nháy mắt, hắc y nhân vẫn không nhúc nhích nhìn chung quanh.
Mượn thời cơ này, Tuyết Vi nhanh chóng đứng lên, xoay người liền phải chạy trốn. Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn
Nhưng những sát thủ đó không có một ai ăn chay, làm sao sẽ kêu cô dễ dàng chạy thoát như vậy?!
“Dám chơi chúng ta!?” Một hắc y nhân phản ứng nhanh nhạy bắt được cánh tay Tuyết Vi.
Cô dùng sức cắn răng, ý đồ ném tay người nọ ra: “tôi có chơi các người hay không, một lát các người liền biết. Quân Trường đại nhân chúng tôi đã sớm biết có người đối với tôi bất lợi, cho nên đã âm thầm phái người tới bảo hộ tôi. Tôi có thể thực phụ trách nói cho các người, nếu các người dám tổn thương tôi một hào, Quân Trường đại nhân sẽ không buông tha các người!”
“A. Đã lâu như vậy, những người đó bảo hộ cô làm sao còn không có xuất hiện?”
“Thực mau…… Bọn họ thực mau liền đến!” Tuyết Vi bình tĩnh khơi mào khóe môi, trong mưu phong kia lập loè chính là vô cùng tự tin và khí phách.