Ngày thứ hai
Hạ Du Huyên nhàm chán đi trong sân trường. Bởi vì tối qua đột nhiên có tin tức của tử tinh thạch đã bị mất cách đây nhiều năm, nên hôm nay Lãnh Liệt Hàn đã quay về bang để điều tra. Chỉ còn lại một mình cô lẻ loi đi tới.
Đúng lúc nhìn thấy Thiên Tinh Tinh đang đi đến.
Hôm nay toàn thân cô mặc một bộ váy công chúa thuần trắng tinh khiết, mái tóc cũng được tạo kiểu công chúa, phối hợp với một đôi cao gót màu trắng sữa, nét mặt biểu lộ nụ cười ôn nhu. Rất giống một cô công chúa chân chính. Tuy mang trên mặt một nụ cười ôn nhu, thế nhưng sự nhảy cảm trời sinh khiến Hạ Du Huyên cảm thấy có chút khó chịu, không thể nói rõ là khó chịu ở chỗ nào.
"Bạn học Hạ Du Huyên, chúng ta có thể nói chuyện một chút không?" Mở to con mắt sạch sẽ, mong đợi nhìn Hạ Du Huyên trả lời.
Hạ Du Huyên khẽ nhăn mày, một hồi lâu sau mới gật đầu "Ừ."
Hai người đi tới một con phố không người.
Hạ Du Huyên cảm thấy sau lưng mình dường như có người nào đó, cảnh giác quay đầu lại, thế nhưng không có gì khác lạ. Thật kỳ quái, chẳng lẽ do mình quá nhạy cảm?
Thiên Tinh Tinh chú ý tới động tác của Hạ Du Huyên, ánh mắt sâu thẳm, nhẹ giọng nói "Hạ Du Huyên, cô mới tới đây mấy ngày?"
"Dựa vào cái gì thái độ của Lãnh thiếu đối với cô và những người khác lại không giống nhau?"
"Dựa vào cái gì cô lại có thể dễ dàng tiếp cận Lãnh thiếu như vậy?"
"Dựa vào cái gì cô lại có thể thân mật cùng Lãnh thiếu, mà tôi đã biết anh ấy một năm rồi, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy trái tim của tôi đã theo anh ấy mất rồi, nhưng thử hỏi tại sao từ đầu đến cuối trong mắt anh ấy không hề có tôi?"
"Đều là vì cô, vì sự xuất hiện của cô, cô đem tôi và Lãnh thiếu đi lừa gạt. Cô cái đồ nha đầu nghèo kiết xác này, cô dựa vào cái gì đòi xứng với Lãnh thiếu?" Thiên Tinh Tinh càng nói càng kích động.
Trực giác của Hạ Du Huyên là đúng, người con gái hung ác trước mắt này, làm sao có thể chỉ là đơn thuần cùng mình nói chuyện đây? Vừa nghĩ tới, xung quanh lập tức xuất hiện người mặc áo đen cường tráng.
Năm người này xem ra là vệ sĩ của Thiên Tinh Tinh.
Quả nhiên, Thiên Tinh Tinh âm ngoan nhìn Hạ Du Huyên một cái, quay lưng lại, lạnh lùng nói với vệ sĩ "Các người, đem cô ta bắt lại cho tôi."
Mặc dù công phu của Hạ Du Huyên không tệ, nhưng dù sao trước mặt cũng là năm người đàn ông to cao vạm vỡ, một mình cô làm sao đánh thắng nổi?
Một thứ mùi gay mũi xuất hiện trên lỗ mũi, hai mắt nhắm lại liền ngất đi.
Căn phòng tối đen
Cốc cốc'
"Vào." Lãnh Liệt Hàn đang vùi đầu vào tìm kiếm tin tức của tử tinh thạch đột nhiên xuất hiện lại đột nhiên biến mất.
"Báo cáo bang chủ, nhận được tin tức, Hạ tiểu thư bị bắt cóc. " Thanh Long nửa quỳ, cung kính nói.
Người đàn ông lập tức bật dậy, hai tròng mắt xuất hiện tia máu nhìn về phía trước "Là ai? Ở đâu?"
"Là thiên kim của Thiên Thị, ở trong một căn phòng nhỏ bị bỏ hoang gần học viện Lạc Anh."
Con mắt Lãnh Liệt Hàn lạnh băng, sải bước rời đi. Đồng hành còn có Thanh Long và Ngân Long. Hai người này ngoại trừ màu tóc không giống nhau ra thì chính là anh em sinh đôi, cũng chính là hai trợ thủ đắc lực của Lãnh Liệt Hàn.
Cùng lúc đó, biệt thự Hạ gia.
Quản gia lảo đảo chạy đến trước mặt Tạ Mẫn "Phu nhân, phu nhân không xong rồi, tiểu thư, tiểu thư bị bắt cóc."
Tạ Mẫn kích động đứng lên "Là ai to gan như vậy?"
"Là, là thiên kim của gia tộc Thiên Thị. Hiện giờ thiếu gia của gia tộc Lãnh Thị cũng đã chạy đi cứu tiểu thư rồi."
"Một phút, ta muốn nhìn thấy tập đoàn Thiên Thị biến mất, về phần người của gia tộc Thiên Thị. . ." Khoé miệng Tạ Mẫn nâng lên một nụ cười khát máu, dám bắt cóc con gái bảo bối của mình? Thật là không biết sợ chết là gì mà.
Quản gia gật đầu, nhanh chóng rời đi.