Viên Soái trong mặt sinh hoạt tuyệt đối là một người theo chủ nghĩa hưởng lạc, từ bồn tắm siêu lớn trong nhà cùng đủ loại muối tắ, là có thể nhìn ra được.
Giang Quân cố sức đẩy vuốt sói trên người ra, chỉ vào mũi Viên Soái hỏi "Lúc trước anh mua bồn tắm lớn như vậy là chuẩn bị cùng với ai tắm uyên ương hả?"
"Em đó, không phát hiện sao? Kích cỡ vừa vặn với em, ngực mà lớn hơn chút nữa, ngâm một chút sẽ không che được nữa" Anh rất nghiêm túc chụp lấy ngực cô, cẩn thận đo lường.
"Đồ lưu manh nhà anh" Cô tức giận cùng anh đánh nhau thành một đoàn, ép anh phải xin tha mới thở phì phì nói "Bà đây còn đang phát triển nhé, anh chờ đó, không chừng ngày nào đó sẽ trở thành một cái sieu to khổng lồ"
"Anh cảm thấy xác suất anh thành siêu to khổng lồ so với em còn cao hơn, chỉ chít xíu như vậy, tương lai còn chúng ta phỏng chừng phải thành dân đói rồi"
"Nói hươu nói vượn" Cô bất mãn trả lời "Cài này cùng với kích cỡ không liên quan có được không, phải xem sản lượng"
Viên Soái nghi ngờ nhìn cô: "Nhưng dung tích quá nhỏ rồi, sản lượng có nhiều cũng vô dụng nha, lẽ nào lấy chậu đựng?"
"Cút, thích ngực to thì đi tìm ngực to đi, ai sinh con với anh"
"Con của anh, mẹ nó chỉ có thể là em" Anh dung sức hôn cô một cái, "Có điều nói đi phải nói lại, một đồng nghiệp của bọn anh mới vừa sinh con xong đi làm lại, bộ ngực lớn hơn thấy rõ…"
Cô dùng sức nhéo đùi anh "Anh thật sự là thiếu đạo đức nha, người ta cũng có con rồi, anh còn nhìn chằm chằm ngực người ta"
"Mọi người đều nhìn mà, nói thật, anh cảm thấy với kích cỡ của em hiện giờ, nếu cũng sinh một đứa, chắc chắn vừa đẹp, lại sẽ không xệ xuống"
"Vậy thành ra em sinh con chính là vì bộ ngực à?"
"Nhất cử lưỡng tiện nha, em xem, em từ lúc bị cái bệnh xui xẻo kia thì không uống thuốc nữa, lại qua mấy tháng, chúng ta sinh một đứa bé ra chơi đùa có được không?"
Giang Quân mở ngón tay Viên Soái ra nghịch "Anh cho rằng hai chúng ta thật sự kết hôn rồi sao? Còn chưa có đăng kí đâu, chưa gì đã có một đứa nhỏ, ngay cả giấy khai sinh cũng không có, không hộ khẩu, đứa nhỏ sẽ là đứa con không hợp pháo, có hiểu pháp luật hay không hả?"
"Không phải chỉ là một cái dấu sao? Ngày mai bảo bọn họ đóng... Không, hai chúng ta tới cục dân chính nhận đi, sáng sớm mai đi liền, thành thành thật thật xếp hàng."
"Ngày mai? Anh điên rồi hả?"
"Làm sao vậy?"
"Còn chưa bàn bạc với trong nhà đâu"
Viên Soái hếch cằm lên "Bàn bạc cái gì chứ, bọn họ ước gì hai chúng ta mau chóng tiến hành, hơn nữa, ai dám cản anh làm bố, anh liềng mạng với người đó"
"Thần kinh" Giang Quân không để ý tới anh, một mình chơi gáo hồ lô
"Ngày mai chúng ta đi đi, anh đi tra ngày một chút" Anh thật sự là nói gió chính là mưa, nhảy như bay ra khỏi bồn tắm, chân trần chạy vào phòng sách, dấu chân ướt nhẹp in một đường.
Viên Soái tràn trề sức sống chạy về, tựa lên thành bồn nói "Ngày mai ngày , mười chín âm lịch, ngày lành nha, , , đều có đủ, ông trời cũng giúp chúng ta nha, đi thôi, nha"
"Chịu không nổi anh rồi" Giang Quân xoay đầu qua: "Bao lớn rồi, còn cỡi truồng, thật sự có con còn không cười chết anh"
"Nó dám, ai là bố chứ?" Anh làm tư thế đánh người
Giang Quân lấy khăn quất anh một cái: "Em nói cho anh làm bố à?"
Viên Soái cướp lấy khăn, giúp Giang Quân lau tóc "Đừng nói nhiều nữa, mau đi ngủ, ngày mai phải làm chú rễ rồi, anh phải ngũ bồi dưỡng nhan sắc"