- Không chết được – ba từ ngắn gọn từ anh như giải quyết tất cả mọi thứ , An Kỳ im bặt
- Tùy cậu – y nói rồi biến mất
Cơn đau đã dịu xuống anh mệt mỏi đứng dậy , tắm rửa thay quần áo rồi đi đến chính điện để thiết triều Hai ngày nữa sẽ là ngày mà anh chính thức xưng Vương , lên ngôi thống trị nơi này , bây giờ có rất nhiều việc phải chuẩn bị . Cũng vì thế mọi người nơi đây đều rất háo hức và mong chờ . Họ hy vọng rằng dưới quyền lực của vị vương tài năng này họ sẽ được sống trong ấm no . Anh chậm rãi bước vào đại điện , cơn đau lại bắt đầu , ngực anh – nơi mà tiên đan anh đã mất – lại bắt đầu thắt lại . Cơn đau khiến người anh ướt đẫm mồ hôi , tuy vậy nhưng anh vẫn giữ vẫn vẻ mặt thản nhiên bước vào bắt đầu công việc của mình
Trên thiên đường
- Tiểu Tuyết à , ta xin lỗi , ta sẽ cùng em đón sinh nhật vào lúc khác nhé , ta xin lỗi – Thiên Ân nhìn người con gái đang ngồi trước mắt cắn rứt nói
- Không sao , anh cứ đi đi mọi người đang đợi anh – người con gái ấy nhẹ nhàng nở một nụ cười
Nụ cười như tỏa nắng làm mọi thứ xung quanh như rực rỡ hơn . Ánh nắng ban mai soi rọi vào khu vườn thượng uyển , những đóa hoa đua nhau khoe sắc thắm . Hoa hồng đỏ rực , hoa ly trắng tinh khiết , hoa oải hương tím huyền bí , …. Giữa những đóa hoa ấy , có một người con gái đang ngồi đó , nàng nhìn nhắm những đóa hoa , hôm nay chính là sinh nhật nàng nhưng Thiên Ân quá bận rộn với việc triều chính , đặc biệt là vào lúc này , mọi người vẫn còn hoảng sợ về việc bị bắt ở nơi đáng kinh tởm kia . Buồn chán nàng chợt nhớ tới những gì anh đã nói với nàng
______________________________________________________________________
- Vĩ Phong , Vĩ Phong ngươi đâu rồi
- Ta đây – anh bất thình lình xuất hiện ở phía sau nàng – Sao thế ? Sau này chỉ cần gọi tên ta , ta sẽ xuất hiện , không cần phải hét ầm lên như thế đâu Tiểu Tuyết
_______________________________________________________________________
Nghĩ rằng lúc đó anh chỉ nói đùa nàng vô thức gọi nhỏ
- Vĩ Phong , Vĩ Phong , Hàn Vĩ Phong ta buồn lắm
- Ta biết – một hơi ấm phả vào cổ nàng sau đó là vòng tay quen thuộc kia ôm chặt lấy eo nàng
- Tại tại sao ngươi lại ở đây - nàng không phản kháng mà trợn mắt ngạc nhiên nhìn anh
- Chẳng phải em vừa gọi ta đấy sao – anh cười ôn nhu nhìn nàng – cho em
Trong tay anh là một cái bánh sinh nhật màu hồng hình trái tim . Bên trên còn có những miếng socola và hai quả dâu đỏ mọng dùng để trang trí . Chiếc bánh còn được quấn ruy băng màu đỏ . Thoạt nhìn trông rất bắt mắt
- Sao….sao – nàng ấp úng trước món quà này
- Sinh nhật vui vẻ - anh mỉm cười ấm áp , có thể nói điều này là rất hiếm có ở một ác quỷ , đặc biệt là người máu lạnh vô tình như anh , như hiểu được nàng muốn nói gì anh xoa đầu nàng – trên thế giới này không có chuyện gì là ta không biết , chỉ là ta có muốn hay không
Đúng lúc này Thiên Ân vô tình đi tới , phía sau anh là những trung thần và cũng là những người quan trọng trong việc bảo vệ nơi được gọi là Thiên Đường này
- Ngươi . ngươi tại sao ngươi lại ở đây – Thiên Ân hoảng sợ ra mặt nhất là khi anh đang đứng gần nàng như thế
- Thích - anh hừ lạnh một tiếng , chỉ một chữ mà anh đã khiến cho bầu không khí ở đây thêm căng thẳng rồi anh lườm Thiên Ân lười nhác nhả ra từng chữ - Ngày quan trọng của em gái mình ngươi cũng không thể cùng chúc mừng , xứng đáng làm anh trai sao
- Ta….- Thiên Ân cứng họng quả nhiên anh nói không có sai
- Chuyện của thái tử , ngươi có quyền gì xen vào , nếu ngươi không mau cút khỏi đây ta sẽ … - một thiên thần trẻ tuổi có khuôn mặt khá baby nói
Bỗng dưng một toán người chạy đến làm náo loạn cả một vùng trời
- Đứng lại , đứng lại , mau đứng lại - tiếng la hét ầm ĩ làm đôi mày phượng thanh tú của anh khẽ nhíu lại khó chịu vì anh vốn chỉ thích yên tĩnh
Một thân ảnh nữ nhân lướt vụt qua trước mặt nàng vô tình xô nàng ngã xuống bãi cỏ xanh mượt phía sau lúc này , mọi người chỉ thấy thân ảnh nữ nhân ấy .... té . Khi anh nhìn thấy nàng ngã , anh đã rất khó chịu nhưng anh nhất định phải nhẫn nhịn phần vì hôm nay là sinh nhật nàng anh không thể làm nàng mất vui được phần vì anh không muốn biến đổi trước mặt nàng , lúc này chỉ hận không thể xé xác nữ nhân kia ra thành trăm mảnh . Thế nhưng anh vẫn phải trừng phạt nữ nhân kia , vậy là anh đưa chân ra khiến nữ kia chộp ếch . Sau khi "phạm tội" anh thong thả bước tới đỡ nàng đứng dậy . Lúc bấy giờ nữ nhân kia mới phát hiện ra sự hiện diện của anh , trên mặt mọi người đều là sự kinh hoàng tột cùng . Mọi chuyện xảy ra chỉ trong vài phút nữ nhân kia đã đứng lên liền hét lớn
- Thiên Ân mau trả chồng lại cho ta , chỉ vì người nên chàng ấy mới bị lũ ác quỷ kia giết chết . Ta sẽ bắt ngươi mạng đền mạng , ta sẽ cho ngươi biết cảm giác mất người thân yêu nhất
Nói rồi ả ta bay lên trời rồi nhập vào xác nàng thế nhân chỉ vừa vào nàng ả đã bị một sức mạnh khủng kiếp hất tung ra ả ta xuống chân nàng . Quanh nàng là một luồn sáng vàng nhạt , đó chính là tiên đan của anh , nó đã và đang bảo vệ nàng . Tiên đan anh cho nàng sẽ bảo vệ nàng khỏi những người có ý định làm hại nàng và sẽ bắt người đó phải trả giá gấp ngàn lần . Tức giận nữ nhân kia liền phất tay áo , ngay lập tức một luồng gió thổi đến bao phủ lấy nàng và cô ta , khi cơn gió tàn mị người đều há hốc miệng nhìn họ , có đến hai…. hai Thiên Tuyết vậy ai là thật ai là giả
Trong lúc mọi người đang phân vân anh bước tới túm lấy một người ôm vào lòng
- Thiên Tuyết chúng ta tiếp tục ăn bánh sinh nhật
Ngay lập tức người kia quát lên
-Ngươi …ngươi làm sao
- Ngu ngốc ngươi không biết thứ vừa hất văng ngươi là gì sao – anh hất mặt khinh bỉ rồi nhìn Thiên Ân – không phải chuyện của ta
Sau đó nữ nhân kia được đưa đi , anh nhìn nàng trong lòng mỉm cười ôn nhu . Xin lỗi ta có việc , có chuyện gì hãy gọi ta ta sẽ đến bên em – anh thều thào vào tai nàng rồi nhìn Thiên Ân cố tình nói lớn – không như một số người nào đó , thật mất mặt
- Vâng thật mất mặt , cảm tạ Vĩ Phong vương đã chỉ dạy , được “một người như vương” đây chỉ dạy quả thật rất đáng quý – Thiên Ân không phản bác chỉ mỉm cười đáp lễ
- Thế thì ta hi vọng vương đây có thời gian đến dự buổi tiệc xưng vương và sắc phong vương phi hai ngày tới – anh nói tới đây lại mỉm cười nhìn nàng nữa đùa nữa thật – thế nào em muốn làm vương phi của ta chứ
Đáp lại anh chỉ là nụ cười khó xử của nàng . Thấy nàng khó xử anh cũng không muốn nói nữa chỉ mỉm cười với nàng “ ta đùa thôi ” rồi phất cánh bay đi mất
- Tiểu Tuyết …. Chúng ta vào trong thôi – Thiên Âi lên tiếng
- Ân – nàng nhẹ nhàng đứng lên lấy chiếc bánh trên bàn rồi rảo bước theo Thiên Ân vào trong lâu đài
Ánh hoàng hôn nhanh chóng biến mất sau lâu đài , mặt trăng đã lên cao ánh trăng khuyết bàng bạc chiếu ánh sáng dịu dàng vào tòa lâu đài . Nàng mệt mỏi bước vào phòng nằm xuống chiếc giường lớn , nhanh chóng đã chìm vào giấc ngủ . Trong mơ nàng lại nhìn thấy ánh mắt anh , ánh mắt sâu không đấy , không thấy rõ tâm can