Nuôi Mèo Xong Tôi Đi Lên Đỉnh Cao Đời Người

chương 67-1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diễn đàn kênh livestream Ái Miêu – khu trò chuyện – khu thú cưng dễ thương.

Chủ đề: Bàn luận chút chuyện mèo bệnh của tập đoàn Galaxy.

Chủ thớt: Trứng sữa đã từng là mơ ước của tôi, mềm mại ngọt ngào, khi sợ co lại thành cục bông bé tí khiến cảm xúc muốn bảo vệ bùng lên. Nay xem video mới hoảng sợ.

Dựa theo tài liệu một Weibo V công bố, mèo đã qua chỉnh sửa gien của tập đoàn Galaxy có tỉ lệ chết vì mắc bệnh về gien đến .%, nói cách khác, nếu một năm họ bán mười ngàn bé mèo con, vậy có đến một trăm bảy mươi bé chết vì mắc bệnh về gien.

Chỉ vì nhận được tiền bồi thường nên có rất nhiều người không lên tiếng.

Tiền quan hệ xã hội của tập đoàn Galaxy hàng năm có phải tốn nhiều nhất trên khoảng này hay không?

Nói thật tôi rất thích mèo đã qua chỉnh sửa gien, nhìn thôi đã thấy dễ thương rồi, tính tình còn dính người, mặc dù trứng sữa là mơ ước của tôi nhưng đuôi thỏ mới ra mắt năm nay cũng rất dễ thương. Làm tôi rất rất muốn mua.

Tôi có một người đồng nghiệp cực kì khó tính, tháng nào cũng phải xem quảng cáo sản phẩm mới, muốn mua một con tốt nhất, đẹp nhất, cuối cùng bà nội ở quê qua đời, mèo không ai chăm sóc nên chỉ đành mang về nhà nuôi, chú mèo ấy chỉ là một chú mèo Mỹ lông ngắn.

Giống mèo đã lỗi thời từ lâu, sinh tự nhiên, hoàn toàn không so sánh được với mấy con mèo bước ra từ phòng thí nghiệm, ban đầu đồng nghiệp của tôi rất không thích nó, nhưng nuôi một thời gian đã biến thành quan hốt phân chuyên nghiệp, miệng chê ỏng chê eo chứ thích muốn chết, nấu cơm cho nó mua quà vặt cho nó, đăng hình lên vòng bạn bè, nói với tôi rằng mèo mình nuôi mãi mãi độc nhất vô nhị.

Tôi không hiểu ý cổ là gì, nhưng nhìn video cuộc thi năm nay và video mèo bệnh này, tôi đã dao động.

Bất kể mấy tin đồn kia có phải thật hay không thì thống kê số lượng mèo chết hàng năm đều là thật, có phải chúng ta đã quá theo đuổi chủng loại rồi không?

Bình luận : Dài quá lười đọc, chờ người tóm tắt.

Bình luận : Đỉnh.

Bình luận : Đây để tôi tóm tắt cho! Chủ thớt nói thế này:

) Hàng năm có mấy ngàn mèo chết vì bệnh về gien.

) Đồng nghiệp lúc đầu nuôi một con mèo Mỹ lông ngắn, chê cho đã vô rồi giờ u mê không lối thoát.

) Giống mèo gì không quan trọng, nuôi lâu tự nhiên có tình cảm.

Tôi cũng đồng ý với quan điểm này, tôi cũng cảm thấy vậy đó, tôi cũng nuôi mèo Mỹ lông ngắn đây. Ý của tôi là thế này, phòng thí nghiệm của tập đoàn Galaxy nếu tập trung vào cách gây đột biến gien ở mèo thì không chừng đã thắng giải Nobel y học rồi.

Bình luận : Nhưng thời thế vậy đó, bạn nuôi mèo Mỹ lông ngắn, người ta xem thường bạn.

Bình luận : Thôi đi… mèo là công cụ khoe độ giàu của mấy người à? So thì lấy dây xích vàng to như cái bánh xe bò ra so, dù sao mèo cũng là sinh mạng, tha cho nó đi được không.

Bình luận : Trào lưu bây giờ biến thái vãi.

Bình luận : Muốn trở thành Thượng Đế chính là tật xấu thâm căn cố đế của loài người.

Bình luận : Tôi có ý kiến!!!

Giống mèo gì không quan trọng, sức khoẻ tụi nó mới là quan trọng nhất!!! Mấy người nhìn Đại Hắc đi, đẹp biết bao nhiêu!!! Chính phủ còn cắt riêng nó ra để quảng cáo sức khoẻ đó!!! Tại sao người với mèo bên cạnh Z đại ai cũng đẹp hết vậy, bởi vì Z đại cũng đẹp à!?

Bình luận : Để tôi xem nào.

Bình luận : Nhưng mà đẹp!!! Chuyên gia giám định giống mèo của nó với nhóm đàn em của nó rồi, nghe nói là họ hàng của mèo rừng Tây Nam Trung Quốc. Hai trăm năm trước là giống mèo phổ biến nhất phố lớn hẻm nhỏ, còn phèn hơn cả mèo Mỹ lông ngắn nữa.

Khi đó rất nhiều mèo hoang sống khắp nơi trong thành phố, tự do lang thang, bắt cá lục thùng rác, sau đó bị bắt vì săn quá nhiều chim sẻ…. rồi dần dần không còn thấy mèo hoang trong thành phố nữa, tôi thấy đại V nói vậy á.

Bình luận : Cũng có phải chỉ mèo hoang không đâu, mèo này có nhiều người nuôi lắm, nhặt được trên đường mang về nhà nuôi cũng có ít đâu, làm gì như bây giờ.

Bình luận : Càng nhìn càng đẹp.

Bình luận : Đại Hắc không giống mèo ta lắm.

Bình luận : Hơi giống? Không nói được… cảm giác nó hoàn hảo hơn đàn em một chút, xét tổng thể thì……. giá trị nhăn sắc tăng khá cao. Có lẽ là dòng thuần của mèo ta chăng!

Bình luận : Cũng lông xù, đệm thịt nho nhỏ, đuôi dài, chân cũng không ngắn, tại sao lại có người chê mèo ta xấu?

Bình luận : Mèo không con nào tự thấy mình xấu cả, là chọn lọc tự nhiên qua một khoảng thời gian rất dài, là tượng trưng cho khoẻ mạnh.

Bình luận : Giống càng uy tín càng khoẻ càng thông minh, Clara nổi như cồn đấy, cũng chỉ là một con Ragdoll mà thôi, nhưng vẫn lanh lợi hơn mèo trong phòng thí nghiệm ra.

Bình luận : Tôi đang nghĩ, mèo bình thường có phải đang dùng ánh mắt nhìn quái vật để nhìn mấy con mèo bước ra từ phòng thí nghiệm không? Tôi… nổi da gà rồi.

…….

Bình luận : Link luận văn nòng cốt năm ngoái đây “Chọc lọc tự nhiên” [LINK].

Viết rất hay, rất đáng đọc.

Vì dài quá nên tóm tắt cho mọi người: Vì sự can thiệp quá đà của con người, mèo phòng thí nghiệm đã dần trở thành loài khác hoàn toàn mèo Trung Quốc. Cái trước là do con người chế tạo ra nhằm thoả mãn ảo tưởng của bản thân mình, cái sau là giành giật sự sống trải qua chọn lọc tự nhiên một khoảng thời gian dài đằng đẵng, hoàn toàn ngang hàng với con người.

Con người kiêu căng ngạo mạn vẫn còn đang tự thỏa mãn chính bản thân, lúc nào cũng nói mình nâng mèo như nâng trứng hứng mèo như hứng hoa, nhưng thực tế mấy người có từng tôn trọng sinh mệnh của mấy bé mèo này ư?

….

Bình luận : Cuối cùng ngày này cũng đến, tôi đã biết thể nào cũng có ngày này mà, đây là diễn đàn thứ mấy trong ngày rồi.

Miệng thì nói mèo là cục vàng cục bạc nhà mình, tiêu một mớ tiền mua cho nó đồ đắt tiền nhất, cho bọn nó ăn uống thoải mái vô lo vô nghĩ…… cung phụng tụi nó? Rõ ràng là lồng giam tụi nó dưới cái danh cung phụng.

Bình luận : Nếu mèo có suy nghĩ chắc cũng rất đau khổ.

Bình luận : Về chủ đề của bài này đi, có phải mèo đâu mà biết mèo vui hay khổ?

Bình luận : Để tôi đi vote cho Đại Hắc với nhóm đàn em của nó, cuộc thi hoa hậu năm nay đã đến lúc phải thay đổi rồi.

Bình luận : Đổi rồi… thêm điểm của giám khảo nữa thì Đại Hắc thắng là cái chắc, trận chung kết thứ sáu bỏ phiếu tại hiện trường luôn, mọi người có tin nó sẽ khiến cả tập đoàn tan vỡ không?

Bình luận : Tôi tin!!!! Bây giờ tôi muốn nuôi một bé mèo giống Đại Hắc á!!! Eo ôi yêu thế chứ lị! Thông minh hoạt bát!! Đại Hắc có muốn kết hôn đẻ con không? Muốn bế mèo con của Đại Hắc hu hu hu……

…….

Bình luận : Trời ơi! Tập đoàn Galaxy nổi điên rồi! Mọi người xem này [LINK], bọn họ muốn mở cửa phòng thí nghiệm cho mọi người tham quan.

Bình luận : Thật hay giả vậy.

Bình luận : Chắc dọn sạch rồi chứ gì, nhưng tôi vẫn thấy vi diệu.

Bình luận : Phòng thí nghiệm không thí nghiệm mấy thí nghiệm vô nhân tính kia thì có gì không coi được? Còn khối người thích mèo lạ kia kìa. Đây chỉ là chính sách đối ngoại tầm thường mà thôi.

Bình luận : Người sở hữu cổ phiếu tập đoàn Galaxy mừng húm luôn…… tôi không quan tâm tôi chỉ cần màn sóng gió này kết thúc mà thôi! Tôi không muốn cổ phiếu rớt giá đâu tiền không đó aaaaa! Cầu phòng thí nghiệm tập đoàn Galaxy cho mọi người thấy sự quyến rũ của công nghệ kỹ thuật hàng đầu! Dù sao cũng lai mèo mấy chục năm rồi, giờ gáy đạo đức gì gì đấy có phải trễ quá rồi không!?

Điện thoại Bắc Tư Ninh vang lên một tiếng “ding”, Văn Tranh gửi thư mời cho hắn.

Hạng cuối của Đại Hắc hôm qua là chín mươi tám khiến hắn giận đến mức váng đầu, vừa nghe thứ hạng xong đã về luôn không thèm chào hỏi gì Văn Tranh, chỉ để lại phân thân của hắn trong mèo.

Tập đoàn Galaxy gửi thư cho một trăm phụ huynh của một trăm chú mèo top đầu, Văn Tranh đã giải thích cho mèo của mình rồi.

Bởi vì trời trở lạnh nên Văn Tranh mua một chiếc mền giữ ấm đặt trên sofa trong khi chính anh cứ đi chân trần vòng vòng. Bắc Tư Ninh biết đây là dành riêng cho mèo, bất kể nhà có ấm đến mức độ nào thì mèo vẫn có thói quen giấu chân dưới thân mỗi khi đông đến.

Có lẽ nhân loại này cho rằng hắn lạnh.

Bắc Tư Ninh nằm trên sofa dưới tầng hầm cửa hàng của nhóc tóc vàng, ngẩn người nhìn không trung.

Trong ngực hắn có ba con mèo đang nằm, bên chân cũng có một đám, mèo yêu xung quanh hắn dùng đủ loại tư thế khác nhau để ngủ, vì đang ở gần đại yêu cho nên con nào con nấy cũng thấy an toàn đến mức lật ngửa bụng để ngủ.

Trên đùi nặng trĩu, thỉnh thoảng Bắc Tư Ninh lại giơ tay sờ một chút.

Tham gia cuộc thi hoa hậu đã đủ để hắn hiểu thế giới này rõ hơn, nhưng càng hiểu rõ Bắc Tư Ninh càng bực dọc.

Hắn thấy được rất nhiều thứ gọi là “Miêu nô”, đối xử với mèo nhà mình còn lố hơn cả Văn Tranh đối xử với hắn, cứ như cho dù mấy con mèo ngu si kia làm chuyện gì cũng khiến bọn họ yêu bọn họ thích được.

Có con mèo ngu chỉ vì có thể đi hết quãng đường từ đầu bên này sân sang đầu bên kia sân thôi mà miêu nô nhà nó đã nước mắt nước mũi tèm lem bảo cục vàng của má giỏi quá……

Khi ấy Bắc Tư Ninh nghĩ, nhân loại dối trá, dễ gì cho đi mà không cần nhận lại chứ.

Chỉ là thứ họ muốn không có ở trên người mèo của bọn họ mà thôi.

Có mèo bề ngoài đẹp mắt, chủ nhân có thể chụp hình đăng lên mạng xã hội, lấy được hâm mộ của người khác. Có mèo quá ngu, gì cũng không làm, cũng không chạy trốn hay phản kháng, có thể cho chủ nhân tụi nó cảm giác sảng khoái. Còn có mèo chỉ để chủ nhân tụi nó “hòa mình vào xã hội”, cứ như chỉ cần nuôi mèo giống người khác, đối xử tốt với mèo là có đề tài nói chuyện với người xung quanh.

Văn Tranh thì sao?

Muốn gì từ nó?

Văn Tranh không giống mấy nhân loại tục tằng kia, anh không cảm thấy hòa mình vào xã hội là chuyện cần thiết, nếu không sẽ không nhấn mạnh trên mạng xã hội rằng mình sẽ không nuôi mèo. Cơ thể hắn cường tráng, không phải loại sinh vật nhỏ yếu có thể cho người nuôi cảm giác thành tựu. Còn khoe khoang, lúc đầu khi hắn bị thương, Văn Tranh đã bị khối người cười nhạo khi đăng Weibo tìm người nhận nuôi.

Bắc Tư Ninh nhức đầu, trong lòng lại có chút mong đợi. Có lẽ anh thật sự đặc biệt.

Có vài việc Văn Tranh rất thần bí, hắn vẫn luôn nhịn xuống không đi tìm hiểu những chuyện đó.

Trong lòng lúc nào cũng hơi bất an.

Bắc Tư Ninh ngẩn người một hồi rồi cầm điện thoại lên, phát hiện Văn Tranh đã thu hồi tin nhắn khi nãy. Sau khi hắn nhắn cho anh một dấm chấm hỏi thì đối phương nhắn lại rằng không có gì.

Không có gì là sao!? Mắc cái mớ gì mới mời xong lại rút về!

Bắc Tư Ninh khó khăn gõ gõ bàn phim, nói hắn thấy rồi, nhất định phải đi! Lần này Văn Tranh do dự . giây mới trả lời lại là được.

Bắc Tư Ninh tỉnh táo lại.

Hắn vốn định đến phòng thí nghiệm này ngay từ đầu, bởi vì hắn khó chịu.

Mặc dù trong mắt đại yêu, ngay cả đám nhóc tóc vàng cũng là động vật cấp thấp nhưng lúc đi săn vẫn sẽ tránh mặt đồng loại theo thói quen. Nhưng Bắc Tư Ninh cũng không muốn thừa nhận mớ “đồng loại” bị con người chế tạo ra này.

….hơn nữa cái đám này còn dám hạng cao hơn hắn!? Cút hết đi!

“Đại ca!” Nhóc tóc vàng hớt ha hớt hải chạy từ trên lầu xuống, mấy chú mèo nhỏ xung quanh Bắc Tư Ninh ngẩng đầu dậy.

“Tập đoàn Galaxy không phải người!” Cậu ta tức đến mức mắt đỏ bừng: “Đằng sau con phố này là tòa nhà cao tầng của bọn họ, đất rộng như vậy bọn họ chơi chưa đủ, bây giờ lại đi mua hết phần đường dành cho người đi bộ bên này! Chủ nhà nói hai tháng sau không cho tụi mình thuê được nữa, nói chúng ta đóng cửa hàng nhanh đi!”

“Cái gì!?”

“Thật hả?”

“Làm sao giờ…….”

Mèo xung quanh bàn tán xôn xao, sau đó lo lắng nhìn Bắc Tư Ninh.

“Tập đoàn Galaxy?” Bắc Tư Ninh lặp lại.

“Đúng vậy, chính là tập đoàn Galaxy đó đó!” Nhóc tóc vàng nghiến răng nghiến lợi.

“…..” Bắc Tư Ninh rũ mắt: “Ta thích căn phòng dưới đất này.”

“A?” Nhóc lông vàng nói: “Đại ca thích là được rồi…..”

“Cho nên không cho bọn họ.” Bắc Tư Ninh kiên định.

Nhóc tóc vàng nhụt chí: “Đại ca, có lẽ ngài không hiểu chuyện này, mặc dù chúng ta là yêu, nhưng dân số ít ỏi, không liều mạng với con người được đâu…… ngài không dạy bọn em vài phép thuật là bọn em coi như không biết gì cả, nếu không ngài nhìn đi, Đại Ly làm nhân viên phục vụ, A Cường lái máy xúc trong công trường, ngay cả Tiểu Băng có tiền đồ nhất trong cả đám cũng bị người đại diện chửi suốt ngày, có lần chạy show mà thức trắng ba ngày….”

Nhắc đến sự vất vả khi vào thành phố đi làm, trên sàn cũng có mèo đứng dậy: “Về quê cũng không được, năm ngoái mấy trưởng lão nghe người thành phố thích thực phẩm xanh, bèn dẫn các trưởng bối khác đi hái nấm, định phơi khô rồi bán… kết quả vừa mới đăng lên mạng đã bị báo cáo, nói nấm của chúng ta chưa kiểm định nên không được phép bán……….. tiền không kiếm được đã thế còn bị phạt một mớ, làm ông tức đến mức bệnh luôn.”

“Còn có nhị trưởng lão nữa, không từ bỏ ý định, năm ngoái mang chút nấm xuống núi, nói phải mang đi kiểm tra, ngoắc đại một chiếc xe, tiện tay biến hai chiếc lá thành hai miếng vàng trả tiền, đối phương không nhận, ngài đánh luôn người ta, cuối cùng vào đồn ăn bánh uống trà.”

“Vàng của nhị trưởng lão chỉ có thể cầm cự được ba tiếng, vừa vào đồn là đã biến thành lá, cảnh sát nói ông lừa gạt, bắt giam ông mười lăm ngày.”

“Sau đó nhị trưởng lão bỏ chạy, cũng không dám xuống núi nữa….”

Bắc Tư Ninh: “…….”

Hắn đỡ cái đầu nhức tưng tưng của mình nói: “Mỗi lần một đứa nói thôi, đừng có nhao nhao lên như vậy, nói ta nghe thử xem.”

Nghe xong Bắc Tư Ninh chỉ có một cảm nghĩ duy nhất: cho dù không có cái tập đoàn Galaxy gì gì đó, đám đàn em mèo không có đầu óc này cũng không làm chuyện gì nên hồn nữa, Bắc Tư Ninh nghĩ một chút, tha cho bọn nó vậy, dù sao tụi nó cũng không phải mèo Tư Mệnh, không tính là đồng tộc, bà con xa đần tí cũng không có gì, số tiền kia coi như đóng……. thuế IQ?

“Đừng lo, không dọn đi đâu.” Bắc Tư Ninh nói: “Tập đoàn Galaxy đúng không, ta giải quyết.”

“!!??” Chúng mèo hết hồn meo meo.

“Đại ca đại ca, làm sao dạ?”

“Tập đoàn Galaxy lớn lắm á, lúc mới xuống núi Tiểu Băng có xin vào công ty bọn họ làm, ai dè rớt từ vòng gửi xe luôn!”

“Đại ca đừng kích động, mặt ngài đẹp, nếu…….”

Bắc Tư Ninh nhẹ nhàng phất tay, kẹp hai miếng vàng lá trên ngón tay.

“Cái này, dù là một ngàn năm cũng không biến lại như cũ, ta bảo nó là thật thì nó là thật.”

Đám mèo nhỏ bỗng nhớ cái hôm mình bị uy áp đại yêu đè. Đại ca không giống bọn nó, ngài là đại yêu siêu mạnh!

Bắc Tư Ninh đuổi đám mèo đi rồi cứng ngắc đi về sofa, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Hình ảnh được một đám yêu quái trông đợi nhìn hắn này quen thuộc biết bao nhiêu. Đã từng ở núi Bắc Diêu, trong căn phòng ngủ rộng rãi của hắn, thường có tiểu yêu đến núp sau mành giường, sau gương đồng, trên xà nhà……. nghe nói hắn không hung dữ như Yêu vương trước nên đến tìm hắn chơi.

Bắc Tư Ninh chưa bao giờ thấy mình dễ tính, hắn rất thường nổi nóng, chỉ là hắn không thường ra tay mà thôi.

Lần ra tay gần nhất chính là lần giết Yêu vương đời trước.

Sức sinh sản loài người mạnh, con sinh ra có trí khôn, có thể tu luyện. Cứ mỗi trăm năm là lại xuất hiện một nhóm tu sĩ xuất sắc, người phàm sinh sản còn nhanh hơn đám thỏ trong núi, bọn họ cứ chiếm từng ngọn núi từng cánh rừng qua tháng năm.

Yêu tộc suy thoái, chỉ sau năm trăm năm, tất cả đều lui về núi Bắc Diêu, cũng không có màn nội đấu mày ăn tao tao thịt mày.

Yêu vương khi ấy bị tu sĩ loài người dọa sợ mất mật, bất lực nói tốt nhất là nên tránh mặt bọn họ, tránh được càng lâu càng tốt.

Khi đó Bắc Tư Ninh trẻ tuổi hăng máu, cầm một cây kiếm vô danh, toàn thân mặc đồ đen xông vào đại diện vắng tanh, ghim thẳng đầu con gấu già kia lên ngai vàng.

Mèo Tư Mệnh vốn đã mạnh, từ da lông đến máu xương đều là bảo vật quý giá trong mắt tu sĩ. Mà Bắc Tư Ninh là mèo Tư Mệnh mạnh nhất tộc, vô cùng nổi bật.

Trong điện mờ tối, dạ minh châu khảm trên mặt đất tạo nên một con đường ánh sáng.

Thanh niên đạp lên ánh sáng, bóng đen trải dài trên đất, hắn vứt xác con gấu kia sang một bên, lạnh lùng ngồi lên ngai vàng.

“Tư Ninh.”

Khổng tước lo lắng chùi vết máu bắn lên mặt hắn.

“Sau này ngươi cực khổ rồi… núi Bắc Diêu… chúng ta chỉ còn mỗi núi Bắc Diêu thôi…”

“Ừ.” Gương mặt mèo yêu Tư Mệnh vẫn còn nét ngây thơ nhưng đã thấp thoáng chút phong tình, hắn nhỏ giọng nói: “Ta nhớ kỹ rồi. Từ hôm nay ta tên Bắc Tư Ninh.”

- -----oOo------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio