Nương Nương, Thỉnh Thăng Cấp!

chương 4: xuất môn gặp công tử bạc liêu (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

(): Công tử Bạc Liêu: người coi tiền như rác

"Này, rốt cuộc ngươi có phải côn trùng hay không?" Nghiên cứu xong, Bạch Tiểu Du lại trở về bên cạnh bàn, nghiêng đầu đánh giá số đang bay giữa không trung.

"Nhắc lại lần nữa: ta là số mười tám, mặc dù có ngoại hình côn trùng nhưng mà ta có suy nghĩ của tiểu tinh linh" Số bay quanh Bạch Tiểu Du hai vòng, đậu trên vai nàng.

"Được rồi được rồi, ta biết ngươi gọi là số mười tám nhưng vẫn thấy côn trùng dễ gọi hơn. Ngươi muốn đi ngủ sao? Sẽ không nằm bên cạnh để ta đè ? "

Đôi mắt Bạch Tiểu Du trừng lớn nhìn số , nếu mỗi ngày tỉnh lại phát hiện bản thân đè côn trùng mềm mềm…. Phốc! Nàng sẽ chết mất!

" Sau này số mười tám sẽ đứng ở khe hở đầu giường, tướng ngủ của ngươi rất bạo lực, dù ta là tiểu tinh linh công nghệ cao cũng rất có thể hỏng hóc "

Ạch, tướng ngủ của nàng rất — bạo — lực! Bạch Tiểu Du liền nổi giận, chỉ vì thế nó nhận định tướng ngủ nang bạo lực, chỉ là trở mình một cái thôi mà gọi là tướng ngủ bạo lực! Ta phi!

" Tướng ngủ ta bạo lực chỗ nào, chỉ là trở mình không cẩn thận đè ngươi thôi! Ai tỉnh ngủ mà không trở mình hả? "

"…." Số không nói, lẳng lặng nhìn Bạch Tiểu Du, hồi lâu mới nói một câu: " Tỉnh lại không cần trở mình, có thể mở mắt ra"

Bốp! Đầu Bạch Tiểu Du đập vào bàn. Côn trùng này đột nhiên muốn đấu với nàng sao? Quên đi, nàng rộng lượng không chấp một con côn trùng.

Ngoài cửa vang lên một hồi tiếng đập.

" Vào đi " Bạch Tiểu Du hô một tiếng.

Người tiến vào là Hương Lăng, trên tay còn cầm một cái khay

“Chủ tử, đến giờ cơm, đây là bữa tối ngự thiện phòng đưa tới, mời ngài dùng bữa”

Bạch Tiểu Du nhìn thức ăn đặt trên bàn, nháy mắt cảm thấy hơi chán. Hoàng cung này rất nghèo sao? Cho phi tử hoàng đế ăn lại có thể là củ cái và cháo trắng, không thấy một miếng thịt… Muốn loại người chủ nghĩ yêu thích thịt như nàng phải sống thế nào?

Khóe miệng không nhịn được rút hai cái, Bạch Tiểu Du hỏi: “Mỗi ngày ngự thiện phòng làm cái này cho phi tử ăn? Mỗi ngày ta cũng ăn những thứ này?”

“ Sao có thể, ngự thiện phòng đều làm tinh xảo nhưng kia đều cho nhóm phi tần nương nương được sủng ái. Chủ tử ngài tiến cung cũng chưa được triệu kiến, ngự thiện phòng đưa như vậy là đúng rồi. Phi tử không được sủng trong cung cũng không giống thế này, như trong lãnh cung đều là thức ăn từ đêm qua”

Sặc! Cái này gọi là đúng? Hoàng cung quả nhiên là địa phương ăn thịt người, nơi nơi đều nham hiểm, khiến người ta ghét bỏ! Đầu bếp ngự thiện phòng này cũng không tốt, nếu có một ngày đầu bếp kia làm thức ăn cho nàng, nàng nhất định cho hắn mấy cái tát! (Trúc: ngươi suy nghĩ nhiều quá, đồ ăn của ngươi đều do học việc làm…)

Trong bụng Bạch Tiểu Du hung ác mắng đầu bếp ngự thiện phòng một lần mới cầm đôi đũa, gắp củ cải vào bát cháo, uống cạn.

Giải quyết vấn đề cơm tối, Bạch Tiểu Du liền nhàm chán ngồi nhìn Hương Lăng thu dọn đồ đạc. Ôi, thật sự rất nhàm chán, cổ đại nào có TV, lẽ nào nàng phải đi ngủ thế này? Nhưng nàng là con cú, không đến rạng sáng thì không ngủ được, hiện tại bên ngoài trời còn chưa tối, như thế nào ngủ được!

“Thật nhàm chán!” Càng nghĩ Bạch Tiểu Du càng buồn bực, không nhịn được rống lớn một tiếng.

Hương Lăng đang thu dọn đồ đạc bên cạnh bị hoảng sợ, qua một hồi lâu mới nói: “Nếu ngài không có việc gì làm thì có thể ra ngoài đi dạo một chút”

“ Ừ, cũng được” Bạch Tiểu Du nghe Hương Lăng nói xong cũng đột nhiên rất tò mò hoàng cung là cái dạng gì liền quyết định ra ngoài đi dạo. Vừa định đứng dậy đi ra ngoài thì phát hiện trên người vẫn mặc áo lót bèn gọi Hương Lăng.

“Hương Lăng, đi lấy bộ quần áo cho ta!”

“Dạ”

Một lát sau, Hương Lăng cầm bộ cung trang màu vàng nhạt đi ra, thay cho Bạch Tiểu Du, thuật tiện sơ búi tóc cho nàng. Tóc như mực đều bị búi lên, một vài sợi rũ xuống, rõ ràng là kiểu tóc thiếu nữ, toàn bộ cái trán trơn bóng đều lộ ra ngoài làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm động lòng người. Làn da nàng vốn trắng lại mặc thêm quần áo màu vàng nhạt, cả người giống như tỏa sáng.

Trang điểm xong, Bạch Tiểu Du hài lòng sờ sờ búi tóc trên đầu: “Hương Lăng ngươi sơ cho ta kiểu gì? Cũng rất đẹp mắt”

“Đây là kiểu tóc thiếu nữ Lưu Vân kế, tuy rằng chủ tử đã là phi tử nhưng suy cho cùng còn chưa thị tẩm nên có thể sơ kiểu tóc như vậy”

“Hóa ra là Lưu Vân kế” Bạch Tiểu Du nói thầm, sau đó vui vẻ nhấc váy đi ra ngoài.

“Chủ tử, chờ Hương Lăng một chút” Hương Lăng thấy Bạch Tiểu Du đi một mình vội đuổi theo sau. Bạch Tiểu Du cũng không quay đầu lại mà chỉ vẫy tay, ý bảo nàng ta đi sát theo.

Đi đến sân bên ngoài, nhìn bảng hiệu sân, Bạch Tiểu Du mới biết hóa ra bản thân đang ở chỗ gọi là Di Hương uyển. Tiếp đó nàng lại rối rắm, tên này sao lại quen tai thế? sao giống như… tên kĩ viện !!!

Vừa nghĩ tới bản thân ở chỗ tương đối giống tên kĩ viện, tâm trạng vui vẻ bay đi hết. Buồn bực tiếp tục tiến lên phía trước, nhân tiện dọc đường đánh giá hoàng cung. Chỉ thấy các cung điện gác cao xa xa, mái hiên hình răng cưa, ngói đỏ ngói xanh, cột khắc bằng ngọc, nhìn gần, ven đường nhỏ tĩnh lặng lộ ra sắc màu rực rỡ, cây cỏ trải dài, bướm kết thành đôi. Có bố cục không kém TV là bao nhiêu, chẳng qua nơi này là cung vàng điện ngọc thật sự, nguy nga hơn trong phim truyền hình. Song, một hoàng cung như thế này có phải quá lãng phí hay không? Phải cướp đoạt bao nhiêu mồ hôi nước mắt nhân dân mới có thể tu thành hoàng cung? Hoàng đế này cũng quá xa xỉ rồi!

Một mặt Bạch Tiểu Du cảm thán hoàng cung xa hoa, một mặt lại thầm mắng hoàng đế rất xa xỉ dưới đáy lòng, bất tri bất giác đi tới một hồ hoa sen nhỏ.

Hiện đang là mùa hè, đúng dịp hoa trong hồ nở, ở giữa đám lá xanh rậm rạp giống như một đám mĩ nhân má hồng, xấu hổ, ngượng ngùng.

Đang nhàn nhã thưởng thức hoa sen trước đình, Bạch Tiểu Du chợt nghe thấy tiếng cười đùa cách đó không xa, tò mò ngoảnh lại nhìn thì thấy hai phi tử xinh đẹp ăn mặc diễm lệ đang cùng nhau đi về phía này.

Sao lại xui xẻo như vậy, tùy tiện ra ngoài cũng có thể gặp nữ nhân hoàng đế! Bạch Tiểu Du thầm mắng một tiếng, vừa định túm Hương Lăng len lén lẻn đi, chợt nghe có người gọi tên nàng.

“A, đây không phải Bạch muội muội sao? Trùng hợp vậy, ngươi cũng ở nơi này thưởng sen?”

Bạch Tiểu Du vừa định chuồn, rất không muốn xoay qua chỗ hai nữ nhân nọ. Nhưng lúc này, Hương Lăng bên cạnh đã hành lễ.

“Nô tì Hương Lăng tham kiến Trang mỹ nhân, Thiện mỹ nhân”

Nói xong Hương Lăng còn kéo tay áo Bạch Tiểu Du, nhẹ gióng nói: “Hương Lăng biết người rất chán ghét họ nhưng các nàng là mỹ nhân, cấp cao hơn ngài, không thể đắc tội”

Bạch Tiểu Du biết không tránh khỏi, lúc này mới bĩu môi xoay người lại, nháy mắt trên mặt giơ lên nụ cười giả dối: “À, ra là hai vị mỹ nhân tỷ tỷ! Lúc nãy mắt không tốt, không nhìn thấy, thực sự có lỗi. Hai vị tỷ tỷ cũng đến đây thưởng hà sao?” Hừ! Xem nhiều cung đấu như vậy, còn không giả bộ được hả? Chính là nói chuyện như thế thật khó chịu.

Hai nữ nhân nọ thấy Bạch Tiểu Du dừng lại, còn tưởng rằng lại giống như trước đây, kiệm lời không để ý họ chứ, không ngờ khuôn mặt nàng tươi cười đón chào, lại có thể còn gọi các tỷ tỷ? Hai người nhất thời đều sửng sốt.

Qua hồi lâu, nữ tử cung trang hồng y mới miễn cưỡng cười nói: “Ừ, không phải hoa sen rất đẹp sao? Cho nên chúng ta lại đây ngắm. Không nghĩ tới lại gặp muội muội”

Lúc này, tử y nữ tử cũng cười bước đến, che miệng nói có thâm ý khác: “ Đây chính là duyên phận, nhớ ngày đó Bạch muội muội, Thiện tỷ tỷ và ta, ba người chúng ta còn cùng nhau vào cung tuyển tú, chỉ là không nghĩ tới cuối cùng Bạch muội muội chỉ được thải nữ, thật là đáng tiếc. nếu không ba người tỷ muội chúng ta có thể cùng nhau hầu hạ hoàng thượng rồi”

Đây chính là nói vòng vo bảo nàng không có bản lĩnh, chỉ có thể làm thải nữ thấp nhất sao?

Trong cung đúng là không có người tốt, chỉ cao hơn lão nương hai cấp mà thôi, rất giỏi sao?

“Các tỷ tỷ nói đùa, là Tiểu Du không xuất chúng mà thôi, hai vị tỷ tỷ có thể làm mỹ nhân nhưng cũng chả là gì so với năng lực của tần phi quý phi!” Mỹ nhân đều là phần bia đỡ đạn, các ngươi cho rằng mình sống tốt đến lúc nào chứ, cũng chỉ là một phi tử thấp hèn, kiêu ngạo như vậy, cẩn thận chết vô cùng thê thảm. Trên mặt Bạch Tiểu Du cười nhẹ nhàng nhưng trong lòng lại mắng hai nữ nhân này gần chết.

Hai mỹ nhân nghe vậy, sắc mặt đều khó coi. Ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Du lại thêm vài phần ác độc: “Mỹ nhân cũng có chỗ tốt của mĩ nhân, thế nào chúng ta cũng đã hầu hạ hoàng thượng. Muội muội cần phải nắm chắc chút, như thế này sẽ thật không ổn, sau này sẽ giống hoa cúc tàn lụi không người thương tiếc” Thiện mỹ nhân cười, sắc bén nói.

Nói nàng như thế? Ngươi mới là hoa cúc, cả nhà ngươi là hoa cúc! Thiện mỹ nhân đúng không, cho ngươi những lời này: lão nương nhất định thăng cấp, đá ngươi một cước xuống dưới! Hơn nữa, Trang mỹ nhân kia cũng không phải đồ tốt, sớm muộn cũng thu thập ngươi.

Bạch Tiểu Du muốn trút cơn tức nhưng cuối cùng vẫn nhịn được, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “ Đa tạ hai vị tỷ tỷ quan tâm, nhất định Tiểu Du sẽ cố gắng làm hoàng thượng vui vẻ”

Hứ, ai muốn làm ngựa đực vui? Nhưng muốn thăng cấp hình như chỉ có thể dựa vào ngựa đực, hazzii, muốn điên quá!

“Khụ khụ, Bạch muội muội lĩnh ngộ được điều này thì tốt rồi, hoàng thượng cũng có thể thêm người hầu hạ” Trang mỹ nhân thành thật nói nhưng nụ cười trên mặt vô cùng giả dối.

“A, muội muội chợt nhớ tới một sự tình chưa làm xong, không làm phiền hai vị tỷ tỷ, Tiểu Du cáo lui” Bạch Tiểu Du không dám nghĩ nhiều, sợ bản thân sẽ không nhịn được đập hai nữ nhân kia một chút. Vì phòng ngừa hòa bình giả bị phá hư, quyết định đi trước vẫn là tuyệt vời.

“Chúng ta cũng không ở đây lâu” Hai mỹ nhân rõ ràng cũng không nghĩ gặp Bạch Tiểu Du, liền nói tùy ý.

Bạch Tiểu Du được hai người thả đi, lập tức kéo Hương Lăng trốn chạy.Trở lại sân chính mình, Bạch Tiểu Du ngồi một mình trút giận.

“Chủ tử, ngài đừng tức giận. Ngài đã sớm nói với ta Thiện mỹ nhân và Trang mỹ nhân kia vào thời gian tuyển tú liền cùng ngài ngồi không đúng bàn, còn cố ý đổ cho người, hại người chút nữa thì rớt tuyển, chỉ là thải nữ. Ngài không cần để cho loại người này làm cho tức giận”

Hừ! Nàng đang khó hiểu, bộ dạng nàng không kém làm sao chỉ có thể làm thải nữ thấp nhất? Hóa ra là bị hai nữ nhân kia hãm hại! Thiện mỹ nhân, Trang mỹ nhân, chúng ta kết thù lớn!

Bạch Tiểu Du lại ngồi một hồi lâu, mới bớt giận.

Ban đêm nằm ở trên giường, Bạch Tiểu Du không nhịn được lại cầm lấy côn trùng hỏi một lần, có đúng là phải nhất định thăng cấp mới có thể về nhà không? Sau khi chiếm được câu trả lời khẳng định của côn trùng mới quyết định muốn phấn đấu thăng cấp, phải về nhà thật nhanh!

Người ngu mới muốn ở lại hậu cung này!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio