Nương Tử Đừng Nghịch Nữa

chương 144: lãnh dịch hạo đến rồi!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lãnh Dịch Hạo đến rồi!

Thanh Loan Điện trước đây vốn là điện Văn Hoa, là nơi nằm giữa ngự thư phòng và tẩm cung của hoàng đế, vì muốn để Úc Phi Tuyết ở gần mình hơn nên mới đổi thành Thanh Loan Điện. Lúc này, tuy rằng đêm khuya nhưng trong Thanh Loan Điện đèn đuốc vẫn sáng trưng.

"Như thế này sao?" Úc Phi Tuyết loay hoay nghịch món đồ chơi trẻ con.

Đây là thứ Lãnh Dịch Khánh cố ý tìm ở bên ngoài cung đem về cho nàng.

Sau khi Úc Phi Tuyết tiến cung, Lãnh Dịch Khánh cố gắng dùng mọi cách để cho nàng vui.

Chỉ trong một ngày, hắn đem toàn bộ tất cả những món Úc Phi Tuyết thích ăn, thích chơi vào Thanh Loan Điện,còn ban lệnh cấm, không được hắn cho phép thì bất cứ ai cũng không được phép một mình tiến vào Thanh Loan Điện. Rõ ràng hắn đã xây dựng một tòa thế ngoại đào nguyên ở ngay trong cung cũng vì Úc Phi Tuyết.

Lãnh Dịch Khánh biết những đồ chơi bình thường, Úc Phi Tuyết chơi một lúc nhất định sẽ chán, nên cố ý tìm một số loại đồ chơi đáng yêu, khi chơi phải hao tốn một chút công sức, cần phải động não mới có thể chơi hay được (lời editor: theo như từ ngữ hiện đại là món đồ chơi phát triển trí tuệ).

Úc Phi Tuyết gảy hạt châu nhỏ ở trước mặt, làm cách nào mà chỉ trong vòng ba lần có thể xếp những hạt châu nhỏ lộn xộn kia thành một hàng?

Lãnh Dịch Khánh mỉm cười nhìn dáng vẻ nhíu mày suy nghĩ của Úc Phi Tuyết, dáng vẻ này của Tiểu Tuyết thật là đẹp, ngắm hoài vẫn không thấy chán! Cho dù phải vất vả, mệt mỏi bao nhiêu, chỉ cần hắn trở lại Thanh Loan Điện, nhìn thấy Úc Phi Tuyết, những sự mệt mỏi liền không cánh mà bay.

Hàng đêm hắn ngủ lại đây chỉ vì muốn ngắm dung nhan của nàng. Lúc Úc Phi Tuyết mệt mỏi, hắn sẽ tự giác rời đi. Đợi đến lúc Úc Phi Tuyết ngủ, hắn lại quay về Thanh Loan Điện, ngủ trên chiếc giường nhỏ mềm mại ở phía ngoài điện.

Chỉ cần nghĩ đến việc hắn và Úc Phi Tuyết cùng ở chung dưới một mái hiên, hắn liền vô cùng an tâm.

Đang lúc ở hai người cùng chơi trò chơi, một tiểu thái giám xuất hiện ở ngoài cửa, Lãnh Dịch Khánh quay sang yên lặng nháy mắt rồi quay đầu lại nói với Úc Phi Tuyết: "Tiểu Tuyết, nàng chơi trước đi, trẫm đi một chút sẽ trở lại."

Úc Phi Tuyết vẫn chăm chú khám phá món đồ chơi trong tay, gật đầu theo phản xạ.

Lãnh Dịch Khánh đứng dậy đi ra ngoài điện, tiểu thái giám lập tức đến sát bên người hắn thì thầm nói: "Thuận Vương gia đã vào cung, sẽ đến Thanh Loan Điện ngay bây giờ."

Lãnh Dịch Hạo?

Lãnh Dịch Khánh nhíu mày suy nghĩ một chút, nhẹ giọng dặn dò tiểu thái giám, tiểu thái giám gật đầu hiểu ý, vội vã

"Tiểu Tuyết, nàng thử đoán xem trẫm chuẩn bị cho nàng món quà gì?" Lãnh Dịch Khánh quay vào điện với mặt mày hớn hở.

Úc Phi Tuyết nghi hoặc lắc đầu.

"Đợi một lát nàng sẽ biết, nhưng trước tiên nàng phải nhận lời trẫm một chuyện, lát nữa nàng phải nhắm mắt lại, bao giờ trẫm cho phép nàng mới được mở mắt ra."

Úc Phi Tuyết đảo mắt suy nghĩ rồi gật đầu đáp ứng.

Đúng lúc này, ngoài điện truyền đến một tiếng báo: "Hoàng thượng, Thuận Vương gia đã đến Thanh Loan Điện. Lúc này đang ở ngoài điện chờ."

Ba chữ Lãnh Dịch Hạo khiến Úc Phi Tuyết nắm chặt bàn tay nhỏ bé, hắn tới rồi! Sao bây giờ hắn lại đến đây? Sao giờ này hắn mới đến! Hắn đến nơi này làm gì?

Một đống câu hỏi như những bong bóng bay lên từ đáy lòng, cuối cùng bị Úc Phi Tuyết một mực ném đi. Bây giờ Lãnh Dịch Hạo đã không còn quan hệ gì với nàng nữa rồi.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Úc Phi Tuyết trong nháy mắt trở nên tối sầm, Lãnh Dịch Khánh quan tâm hỏi: "Muốn gặp hắn không?"

"Không muốn." Úc Phi Tuyết trả lời rất thẳng thắn. Nếu đã không còn quan hệ, cần gì phải gặp lại.

"Vậy trẫm đi gặp hắn một chút." Lãnh Dịch Khánh đứng dậy bước ra cửa, nét ôn nhu trên mặt hầu như biến mất, trên khuôn mặt ngay ngắn cương nghị hiện lên vẻ giận dữ.

Lãnh Dịch Hạo tiến cung vào giờ này, ý đồ rất rõ ràng!

Ở phía sau Lãnh Dịch Khánh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Úc Phi Tuyết tiếp tục toát lên vẻ thê lương. Trái tim nhỏ bé đập mạnh nơi lồng ngực, một lát sau mới lấy lại bình thường.

Trong bóng đêm yên lặng một thân áo trắng đứng trước đại điện sơn son thiếp vàng có vài phần cô đơn. Lông mày dài khẽ nhíu lại, mắt sâu như biển, trên khuôn mặt lạnh lùng hiện rõ sự tức giận.

"Tiểu Tuyết đang ở đâu?" Giọng nói của Lãnh Dịch Hạo còn lạnh lùng hơn khuôn mặt hắn.

Lãnh Dịch Khánh thản nhiên cười cười, giờ đã khác xưa rồi. Trước đây, Úc Phi Tuyết là Vương phi của Lãnh Dịch Hạo, không phải của hắn. Nhưng bây giờ, Úc Phi Tuyết đã không phải Úc Phi Tuyết lúc trước mà là Luyến Tuyết do đích thân hoàng đế đón vào cung, là nữ nhân của hắn, không phải của Lãnh Dịch Hạo.

Đây chính là chọn lựa của Lãnh Dịch Hạo. Nếu như Lãnh Dịch Hạo không cho Ngọc Điệp tiến cung, hắn đã không có cơ hội tốt như vậy!

"Ở Thanh Loan Điện." Lãnh Dịch Khánh thong thả nói.

Lãnh Dịch Hạo bước về phía Thanh Loan Điện nhưng lại bị Lãnh Dịch Khánh ngăn cản.

Lãnh Dịch Khánh cho hạ nhân lui xuống, lúc này mới nhẹ giọng nói: "Tiểu Tuyết nói nàng ấy không muốn thấy đệ."

Đôi mắt Lãnh Dịch Hạo lạnh lùng bực bội: "Huynh nói dối."

Lãnh Dịch Khánh than nhẹ một tiếng, ngữ khí thâm trầm: "Lúc đầu trẫm chỉ muốn đón nàng vào cung chơi, thế nhưng nàng ở kinh thành, có nhà lại không thể về, Tần Thế Viễn lại sắp đón dâu. Hơn nữa người hắn định cưới là tỷ tỷ của nàng, nên trẫm mới đón nàng vào cung. Tuy rằng bây giờ Tần Thế Viễn đã từ hôn, thế nhưng không có chỗ nào có thể thoải mái hơn nơi đây. Chắc đệ cũng hiểu rõ tính tình Tiểu Tuyết, nếu như nàng không muốn ở lại chỗ này, dù trẫm có muốn cũng giữ nàng không được."

Chỉ một câu nói lại khiến trong lòng Lãnh Dịch Hạo bỗng nhiên tê rần. Đó là sự thật, với cá tính của tiểu nha đầu, hoàng cung không giữ được nàng, trừ phi nàng không muốn đi.

"A Hạo, trẫm nói thật, đều là do sai lầm của đệ. Đệ đã có Ngọc Điệp, không nên trêu chọc Tiểu Tuyết. Đệ thích Tiểu Tuyết, đừng không tin nàng ấy, hết lần này đến lần khác hiểu lầm nàng. Chúng ta đều hiểu rõ tính tình Tiểu Tuyết, nàng ấy sẽ không chia sẻ người đàn ô của mình cho bất kỳ nữ nhân nào, mà đệ... haiz!" Lãnh Dịch Khánh xoay người buông tiếng thở dài.

Lãnh Dịch Hạo biết nói đến vấn đề này, hắn hoàn toàn đuối lý, nên lặng im không lên tiếng.

"Còn nữa, trẫm đón nàng ấy vào cung đã năm ngày, năm ngày, cho tới hôm nay đệ mới đến. A Hạo, nếu như trẫm là Tiểu Tuyết, trẫm cũng rất tức giận." Lãnh Dịch Khánh nói ra điểm quan trọng nhất.

Lãnh Dịch Hạo lại lặng im lần nữa. Năm ngày này, hắn không ở kinh thành.

Lãnh Dịch Khánh nhìn dáng vẻ Lãnh Dịch Hạo, trong lòng cũng âm thầm phỏng đoán, với cá tính Lãnh Dịch Hạo, hắn không thể đợi được năm ngày, trừ phi, năm ngày này hắn không ở kinh thành.

Trong năm ngày này, rốt cuộc hắn đi làm cái gì? Còn có chuyện gì cần phiền đích thân Thuận Vương gia ra tay?

Chẳng lẽ lời thái hậu nói là thật, Lãnh Dịch Hạo muốn mưu phản?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio