Với hắn mà nói, có phải cuộc đời mình như một ván bạc không thắng sao mà lại khó khăn vậy? Cho nên hắn muốn cám ơn.
Còn nhiều điều nữa không nói hết, chỉ muốn qua nụ hôn ôn nhu này nói hết, Gia Các Mộ Quy có thể hiểu hết được lòng nàng.
Nhẹ nhàng thở dài, hắn ôm nàng, “ Lúc này ta cảm thấy rất hạnh phúc”.
“ Ta cũng vậy”. Nàng cười đến ngọt ngào.
“ Biết Tiểu Nhiên có một tỷ tỷ nữa, ta rất muốn tìm hiểu nguyên nhân, nếu có khả năng, ta hi vọng nam nhân của Trăng Non không phải chịu sự gò bó này”.
“ Trách không được tiểu Vương gia lại vui vẻ chạy đi như vậy, hóa ra là biết chàng muốn thực hiện nguyện vọng đó”.
Kỳ thật hắn nói rất đúng, chuyện này không phải là chuyện không tốt.
Hạ Noãn Ngôn nhớ tới cái ngày rơi xuống cổ đại, nếu không dọa cho nữ nhân kia sợ đến hôn mê, không biết hậu quả………….
Nữ nhân đó cùng với mẹ Gia Các Mộ Quy cũng đều có chủ ý như nhau.
Ý nguyện kia mong hắn thực hiện cho nhanh, đứa con của hắn sau này sẽ không giống hắn nữa.
Gia Các Mộ Quy nhẹ nhàng vuốt tóc nàng, cười nói, “ Tiểu Nhiên cao hứng quá rồi”.
“ Tỷ tỷ của hắn nghĩ không muốn cho chàng biết sao?”
“ Tỷ tỷ của hắn tên là Tư Đồ Dĩnh, nàng nói nàng có điều kiện nhưng chưa nghĩ ra”.
Điều kiện?
Nghĩ đến biểu hiện của Tư Đồ Dĩnh, nàng thấy lo lắng.
Nàng muốn trao đổi bằng điều kiện…………
Không phải là muốn Gia Các Mộ Quy chứ?
Chuyện của Tư Đồ Dĩnh làm nàng có chút lo lắng, chính nàng không nghĩ tới, có một chuyện còn làm nàng lo lắng hơn.
Thiên kim Triệu Yên con gái Tả tướng muốn gặp nàng.
Muốn gặp nàng làm gì vậy?
Vừa vào cửa, Triệu tiểu thư đã cho người ra ngoài hết, vào thẳng vấn đề, “ Hạ cô nương có nghe thấy không? Mấy hôm trước hoàng thượng ở Ngự Thiện Phòng cùng với một cô nương áo trắng”.
“ Có nghe qua”.
Chuyện này sớm đã truyền hết trong cung, thông tin ra ngoài rất nhanh, đã tái bản thứ n lần.