" trò.......gì"
" hợp đồng thân xác, luật chơi rất đơn giản chỉ cần Mạt tiểu thư có thể làm tôi vui vẻ tôi sẽ nói cho cô nghe một thông tin " anh vừa nói vừa đừng dậy đi đến chỗ cô nâng khuôn mặt đang trắng dần của cô
" tôi..........tôi.........."
"Không cần trả lời luôn tiểu thư cô cứ từ từ suy nghĩ, dù sao cô cũng không còn chỗ nào để đi đúng không? "
Anh buôn cằm cô ra rùi trở về chỗ ngồi uống caphe như chưa chuyện gì sảy ra. Cô nhìn anh, anh nói đúng cô không còn nào để đi, không thể quay về Mạt gia vời hai bằng tay trắng vì cô hiều điều có nghĩa là cô đã hết giá trị lợi dụng hắn sẽ không cần cô nữa, cô sẽ không thể ở bên cạnh hắn, yêu thương hắn, chăm sóc hắn nữa cô sẽ giống như những ảnh tình nhân của hắn khi hết giá trị lợi dùng nếu không ở trong hội đêm tiếp khách thì nhất đị sẽ ở nhà thổ để mặc cho lũ nam nhân hạ đẳng ngoài kia dày vò trong khi đó nếu cô ở lại đây chịu tủi nhục lại có thể giút hắn biết đâu được hắn sẽ nghĩ đến sự hi sinh cô mà yêu cô nếu không ít ra cũng để cô ở bên cạnh hắn ( quá ngây thơ rùi chị hai ạ).
" được tôi làm "
Giọng cô vang lên làm anh suýt chút nữa làm rơi cốc caphe, đúng vậy anh đã đạt được mục đích của mình dụ dỗ cô ở cạnh mình thành công nhưng nó không làm anh vui mà cảm vô cùng khó chịu, cô yêu hắn nhiều vậy sao, có thể bán sự tôn nghiêm của mình sao, cô có biết mình vừa leo lên lưng hổ không, có biết cái gì đang đợi chờ mình không? Dương nhiên là cô biết nhưng cô vẫn ngốc nghếch làm vì cô yêu hắn vì hắn mà hi sinh trong lòng anh nổi lên cơn tức giận anh có thể đánh bại hắn trong vòng tiềng đồ hồ mà không mất công sức gì nhưng sao anh lại không làm là gì cô, vì hắn đã nhận nuôi người con gái anh yêu lên anh mời để hắn lộng hành đền giờ, anh nhìn cô cười nhạo cô ngốc cũng cười chính mình anh cũng ngốc tình yêu làm chúng ta trở thành những kẻ ngốc vì một ai đó mà không màng đến bản thân mình.
" hợp tác vui vẻ "
Sau đó anh đừng dậy tức giận bỏ ra ngoài để mình cô ngồi trên bàn ăn trong căn biệt tự rộng lớn