Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

chương 157: c157: hôn cô

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Làm ông chủ, ít nhiều sẽ có một ít bệnh vặt này.

Tân Lãng nghe vậy, lơ đễnh mỉm cười.

Trên người hắn có hệ thống kỹ năng, sao có thể lo lắng việc này?

"Yên tâm đi! Thi Hàm, trình độ câu cá của anh cũng không tồi!" Tân Lãng rất tự tin nói.

Tô Thi Hàm cười cười không nói chuyện, đối với chuyện Tân Lãng biết câu cá cô cũng không ngạc nhiên. Con trai mà, từ nhỏ đã thích câu cá rất bình thường, thế nhưng Tãn Lãng ít tuối hơn ba cô nhiều, kinh nghiệm chắc chắn không bằng ông được.

Nhưng mà Tân Lãng có chuẩn bị tâm lý, làm cho Tô Thi Hàm yên tâm hơn một chút

Tô Thi Hàm ngồi một lát, nhớ đến chuyện nghỉ. ngơi buổi tối, cô lập tức nói với Tân Lãng: "Tân Lãng, tối nay... Tối nay chúng ta ngủ như thế nào đây? Ở nhà em, chắc chắn cha mẹ em sẽ không cho anh ngủ ở phòng của em đâu."

Tân Lãng đã sớm nghĩ đến điểm này, lần đầu đến nhà đã trực tiếp ngủ cùng nhau chắc chắn là không thể. Thế là hẳn giơ cổ tay lên, nhìn vòng tay bên trên, nói: Không sợ, chúng ta có cái này, em quên à?"

Tô Thi Hàm thấy vòng tay của hắn, lại cúi đầu nhìn cổ tay của mình.

Cô rất lâu rồi không dùng đến chiếc vòng tay này, dù sao gần đây cô và Tăn Lãng đều ngủ trong phòng. ngủ chính. Nhưng nhớ đến những chuyện khi dùng vòng tay, trong lòng cô lại có chút ngọt ngào và chờ. mong.

Tiểu biệt thẳng tân hôn, thỉnh thoảng tách ra ngủ riêng cũng không phải chuyện xấu. Dù sao thời điểm vòng tay tình lữ này phát huy tác dụng cũng không nhiều,

Trong lòng Tô Thi Hàm là một trận ngọt ngào, vội cúi đầu nhìn điện thoại.

Nhìn lợi nhuận của cổ phiếu ngày hôm nay, cô ngạc nhiên quay đầu nói với Tân Lãng: "Tân Lãng, em mua cổ phiếu kiếm được tiền rồi!"

"Trước đó em mua cổ phiếu nhưng sau đó không có chú ý tới. Bởi vì hai ngày hôm nay bận lên đuờng mà không để ý, vậy mà vừa vào xem, cổ phiếu của em đã tăng 9% rồi! Em mua tổng cộng hết 50 nghìn tệ, bây giờ đã kiếm được 4,500 tệ rồi!"

Tô Thi Hàm rất kích động, mặc dù 4,500 tệ đối với Tân Lãng không tính là nhiều. Nhưng đây là số tiền đầu tiên cô kiếm được nhờ mua cổ phiếu, cho nên cô rất kích động.

Tân Lãng nghe cô nói, trong ánh mắt của hắn cũng lộ ra thần sắc vui mừng. Nhìn điện thoại mà cô đưa tới, Tần Lãng khen ngợi: "Thi Hàm thật lợi hại, mới xem sách giáo khoa tài chính học của anh mấy ngày vậy mà đã học được đầu tư cổ phiếu. Bây giờ vừa mới bước vào thị trường chứng khoán đã kiếm được tiền, đúng là rất đáng gờm!"

Tô Thi Hàm được hắn khen, trong lòng càng cảm thấy ngọt ngào, lại tiếp tục cúi đầu xem xu hướng của cổ phiếu.

"Em cảm thấy xu hướng cổ phiếu K này, hẳn là không thể lên đến đỉnh, đẳng sau đứt quãng có khả năng vẫn còn lên xuống. Nhưng mà tổng thể thì vẫn còn tăng, em nghĩ nên chờ một chút mới ra tay.

Tân Lãng gật đầu nói: "Được! Nghe em, anh sẽ ngồi đợi học bá nhà chúng ta học bá kiếm được thùng tiền lợi nhuận đầu tiên.”

Có tín nhiệm của hẳn, trong lòng Tô Thi Hàm lập tức có cảm giác vinh dự.

Hai người trở lại khách sạn thu thập một chút hành lý, trả phòng lại, sau đó lái xe về nhà họ Tô.

Tô Thi Hàm thấy xe đã dừng, đang muốn tháo dây an toàn để xuống xe, cổ tay cô đã bị Tân Lãng nhẹ nhàng giữ lại

Tô Thi Hàm nghỉ ngờ quay đầu nhìn hẳn: "Làm sao..."

Lời còn chưa nói hết, Tăn Lãng đột nhiên nghiêng người tới, cúi đầu hôn lên môi cô.

Nụ hôn kéo dài hơn hai phút đồng hồ, đến khi mặt Tô Thi Hàm đỏ tới mang tai, hô hấp cũng trở nên khó khăn, Tân Lãng mới buông cô ra.

Hai mắt Tô Thi Hàm giống như hồ nước xinh đẹp, cổ họng có chút nhấp nhô, ánh mắt mềm mại ngượng ngùng nhìn về phía hắn.

Tân Lãng trầm giọng cười nói: "Chờ lát nữa lên nhà sẽ không thể trắng trợn thân cận với em, cho nên tạm thời hôn trước một chút."

Ngọt ngào như vậy, làm cho Tô Thi Hàm càng thêm ngượng ngùng. Nhưng mà nghĩ đến hôm nay sẽ không ngủ cùng Tân Lãng, lá gan của Tô Thi Hàm lớn hơn, ngẩng đầu hôn lên môi Tân Lãng một cái.

Nụ hôn kết thúc, Tô Thi Hàm vội vàng xuống xe, ngượng ngùng đi về sau xe chuẩn bị mở cốp.

Tân Lãng nhìn về phía sau, chợt nở nụ cười, đưa thay sờ sờ lên môi, sau đó cũng quay người xuống xe.

Trong cốp có hành lý của bọn họ, cũng không quá nặng, Tân Lãng để Tô Thi Hàm phụ trách những thứ này. Còn hẳn thì khiêng một thùng Mao Đài, một thùng quýt, thuốc lá và trà.

Tô Thi Hàm thấy hắn cầm nhiều như thế, trong tay mình chỉ có một chút đỡ, lập tức nói ra: "Tân Lãng, anh để quýt xuống đất đi, em chuyển cho."

Tổng cộng 12 bình rượu, sơ sơ một thùng đồ lớn cộng thêm một thùng quýt, cái này cũng không nhẹ.

Cô đau lòng cho Tân Lãng,

Tân Lãng lắc đầu, dễ dàng đem hai thùng lớn chồng lên ôm vào ngực, nói: "Không cần! Cứ như vậy đi, một thùng quýt này không nhẹ. Bây giờ em còn đang phải cho con bú đó, thân thể cũng chưa khôi phục hoàn toàn, không thể làm công việc nặng nhọc"

Hai người đi về thang máy, vừa tới giữa thang máy, lại gặp phải một nhà Đinh Nghệ vừa ra ngoài ăn cơm trở về.

Đinh Nghệ nhìn thấy Tô Thi Hàm, lập tức ngạc nhiên gọi: "Thi Hàm?”

Tô Thi Hàm thấy rõ người tới, nhẹ nhàng gật đầu chào hỏi: "Dì, chú, bà, con chào mọi người."

"Thật là trùng hợp! Thi Hàm, lúc nhà chúng ta ra ngoài ăn cơm, vừa vặn gặp phải cha mẹ con xuống lầu, nói là tới đón con. Không nghĩ tới đến lúc này lại có thế gặp con!" Đinh Nghệ vừa nói vừa nhìn về phía Tân Lãng,

Tình huống lúc chạng vạng tối bọn họ cũng đã nhìn ra rồi, đây là lần đầu tiên Tô Thi Hàm đưa bạn trai về nhà. Lúc ấy chắc là hai vị phụ huynh nhà họ Tô còn chưa biết gì, bọn họ thấy không khí lúc đó có chút xấu hổ. Vì vậy Đinh Nghệ cũng không tiện lưu lại bát quái

Không nghĩ tới lúc vẽ lại chạm mặt Tô Thi Hàm và Tân Lãng, bây giờ không có Tô Vĩnh Thắng và Phương Nhã Nhàn ở đây, ánh mắt Đinh Nghệ không nhịn được. nóng hơn mấy phần.

Tô Thi Hàm nhìn thấy ánh mắt của Đinh Nghệ, lập tức hào phóng giới thiệu: "Di à, đây là bạn trai con, Tần Lãng"

"Tân Lãng, đây là người một nhà của dì Đinh ở Tầng 16."

Tân Lãng lễ phép gật đầu về phía bọn họ, nói: "Chào chú dì, chào bà ạ.”

"Chào con, chào con!”

“Thi Hàm à, ánh mắt của tiểu nha đầu con coi như không tệ, tìm được một anh bạn trai đẹp trai như" vậy.” Đinh Nghệ cười nhìn Tô Thi Hàm.

Chồng của Đinh Nghệ cũng nhìn Tần Lãng, nói "Nhóc con cũng không tệ, đứng một chỗ với Thi Hàm quả thực chính là trai tài gái sắc, một đôi trời sinh!"

Đinh Nghệ bát quái mà hỏi: "Các con là thừa dịp nghỉ hè cùng nhau trở về gặp người lớn à?" Tô Thi Hàm nhẹ gật đầu.

Ánh mắt Đinh Nghệ rơi vào thùng rượu Tân Lãng. đang ôm, ánh mắt không khỏi nhiều thêm mấy phần ý. vị sâu xa, bà cười nói: "Thi Hàm, xem ra thực lực của bạn trai con rất được nha, lần đầu đến nhà đã mang theo nguyên một thùng Mao Ðài, ở Quảng Châu của chúng ta coi như là rất phải phép đấy!”

Chồng của Đinh Nghệ cũng nói: "Ông Tô thích uống rượu, người trẻ tuổi cậu đưa đúng đồ rồi đó."

Đang nói chuyện thì thang máy đã đến tầng 12, Tô Thi Hàm nói: "Chú dì, chúng con đến rồi."

"Được, các con mau trở về đi, cha mẹ con chắc chắn đang đợi hai đứa đấy!" Đinh Nghệ cười đưa mắt nhìn bọn họ đi ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio