Ngày hôm ấy sự lo lắng của nó tăng lên gấp bội
Nó lo cho anh... tuy anh cố tỏ ra bình thường cười cười nói nói cho nó yên tâm nhưng nó biết... anh không ổn
Địa vị anh từ bỏ
Gia đình của anh ,anh từ bỏ
Lý tưởng của anh, anh từ bỏ
Ước mơ của anh, anh từ bỏ
Có phải nó quá ích kỷ...
-Bà xã, em sao thế? Nghĩ gì mà ngẩn người ra vậy
Vương Lãnh Nhân, mỉm cười ôm nó từ không phải phía sau. Tì cằm lên bờ vai gầy hít hà hương thơm từ người nó... chỉ cần ở cạnh nó bao nhiêu khổ anh đây cũng chịu hết
-Đâu có. Anh về lúc nào vậy? Mệt lắm à? Em bật nước nóng cho anh tắm nhé?
Nó đưa tay chạm vào khuôn mặt anh....
Vương Lãnh nhân lắc đầu
-Anh không mệt chỉ cần có em... anh cảm thấy rất tốt
Sống mũi nó cay cay. Vương Lãnh Nhân vì sao yêu nó như vậy? Vương Lãnh Nhân vì sao lại si ngốc như vậy
-Buông em ra. Người toàn mồ hôi bẩn chết
Nó nói
-Bà xã nhà anh thơm nhất. Bẩn đâu mà bẩn... yêu chết em
Anh chọt vào eo mảnh nó nhó nháy không yên
-Anh! Không được làm loạn
Nó và anh cứ như vậy bên nhau trong những tháng. Anh tốt nghiệp thi lên đại học cách trung cư cả trục cây số
Thời gian thoáng hơn vương Lãnh Nhân cũng kiếm thêm một số việc bán thời gian
Từ một tên công tử bột chỉ biết chỉ tay năm ngón sai bảo người khác anh bây giờ làm được rất nhiều việc. Thấm thía cảnh bát cơm manh áo đồng tiền của người ta
Nhưng anh vui vì bên cạnh anh luôn có một người. Một người luôn đợi....
Cảm giác có người ở nhà ngóng đợi thật là tốt
$$$$$$$$$$$$$$$
Gần năm trời nó và anh gắn bó với nhau. Vui buồn cùng nhau... hòa chung với nhau nước mắt.... hơn cả yêu thương nó và anh đồng cảm với nhau yêu thương quý trọng nhau nhiều hơn
Và!
Nó sẽ thật cảm động nếu như ngày kỉ niệm năm quen nhau của nó và anh diễn ra đầy lãng mạng... nó sẽ thật hạnh phúc khi được anh ôm trong lòng...nó sẽ cám ơn trời vì đưa anh- một thiên thần đến bên nó
Nhưng tất cả chỉ là mộng ảo....nó tự hỏi cái gì mới thực sự là hạnh phúc?
Anh -người con trai mang cho nó hơi ấm cũng chính là người bóp nát trái tim nó
Anh ra đi để lại cho nó những vết thương sâu hoắm rỉ máu không thôi...
Nó nhớ... tối hôm đó anh về nhà rất muộn khuôn mặt thường ngày luôn nở nụ cười nay đăm chiêu thấy lạ.... anh nhìn nó.... anh quỳ xuống xin lỗi nó....
Anh nói
-Hi, anh xin lỗi...
Nó hỏi anh làm sao? Có chuyện gì xảy ra vậy?
-Anh không xứng với em. Tìm người khác để yêu đi.... chúng mình chia tay
Nó giật mình
Môi run run lắp ba lắp bắp
-Tại sao?
-Anh chán em rồi. Em chẳng mang lại cho anh thứ gì... mẹ anh nói đúng. Tình yêu sẽ không nuôi sống được anh... anh không chịu được nữa mình giải thoát cho nhau, anh đi đường anh em đi đường em. Mình không còn là gì của nhau chúng ta trở về cuộc sống trước khi quen nhau
Vương Lãnh Nhân có phũ phàng nói...anh có biết từng câu nói của anh khiến tim nó đau như thế nào
Đầu nó ong ong
-Anh đùa em cũng phải không?. Giá như đó chỉ là đùa thôi
-Tuần sau anh và Ái Mỹ sẽ làm đám cưới. Anh sẽ trở về nhà. Chào em!
-anh ... đừng mà.. đừng bỏ em... anh đã hứa là ở cạnh em kia mà...
Nó khóc ...
Ôm lấy Vương Lãnh Nhân .
Nó không muốn mất anh. Dù là van xin nó cũng làm.... xin anh ở lại bên cạnh nó
Nhưng không ! Vương Lãnh Nhân phũ phàng đẩy nó ra rồi bước.... cứ như thế bỏ lại nó
...
.....
.......
Một tuần sau. Vương Lãnh Nhân tổ chức đám cưới thế kỷ cùng người mẫu teen đắt giá nhất showbiz
Rất nhiều khách khứa...
Rất long trọng
Rất hoành tráng. Cô dâu xinh chú rể đẹp... cặp đôi hòan mỹ
Bên cạnh bức ảnh cưới. Có một người con gái mặc quần jean áo phông chân đi dày thể thao đứng nhìn bức ảnh
Mái tóc dài búi đuôi ngựa gọn gàng để lộ khuôn mặt xinh đẹp thanh tú. Những đường nét hài hòa giống như thiên sứ... trong sáng thuần khiết
Không cần khoác lên người bộ quần áo đắt tiền nó vẫn thật nổi bật vẻ đẹp khiến nhiều kẻ ghen tị kể cả cô dâu của chúng ta cũng không ngoại lệ
Thứ nó có... Dương Ái Mỹ cả đời cũng chưa từng có
-Ai thế này? Khách quý. Sao em lại đứng thế. Mau ngồi xuống uống chung rượu mừng nào
-Chúc mừng!
Nó định uống thì một bàn tay nhanh hơn cướp lấy ly rượu của nó
-Cậu không nên uống. Nó không tốt cho sức khoẻ của cậu. Chúc mừng người
Tuấn uống cạn ly rượu rồi nắm tay nó
-Đừng hối tiếc về những chuyện anh đã quyết định. Tôi sẽ đưa Hi đi