Hôm nay là ngày đầu tiên nó đi học, là ngày khai giảng của trường Hoàng Lãnh. Đã được một tuần nó về Việt Nam. Một tuần qua nó đã đi thăm được rất nhiều nơi ở Sài Gòn. Nó đến thăm nhà chú Năm, ăn lại bát bún năm xưa, mùi vị không thay đổi, vẫn một mùi đặc trưng miền Nam không thể lẫn vào đâu được. Cả ngày hôm đó nó rất vui, trò chuyện với chú Năm và gia đình của chú. Sau đó nó chuyển về nhà riêng của nó và anh, vì lý do là muốn tự lập. Bố mẹ nó cũng đồng ý vì gia đình nó cũng thoáng về chuyện nhà ở. Vì qua bên Việt hơi lệch múi giờ nên nó vẫn thấy chưa thích nghi được, nhưng mà nhờ có con gà nhân tạo mới nên nó không bị trễ giờ.
:am, Sài Gòn
Ánh sang yếu ớt kẽ xuyên qua một căn phòng màu lam của trời xanh, được thiết kế theo hơi hướng biển cả, cách bài trí căn phòng vô cùng tự nhiên và phóng khoáng,bên cạnh cửa ra vào có một cột phóng phi tiêu, ắt hẳn chủ nhân của căn phòng là người khá ưa cảm giác mạnh. Trên chiếc giường màu xanh nước biển, có một cục bông tròn tròn đang lăn qua lăn lại trên giường. Tiếng của con gà nhân tạo đó vang lên, từ trong cục bông, có một cánh tay trắng sứ vươn ra, tìm con gà và tắt nó đi. phút sau, cục bông bật dậy và tung chăn ngồi thẳng dậy.Nó dụi dụi con mắt, lững thững đi vào phòng tắm. Đây là phòng của nó, ở trên tầng . Ngôi nhà mới của nó không to lắm nhưng vẫn rất hiện đại và tiện nghi. Phòng nó đối diện phòng Trương Vũ. phút sau, nó thay bộ đồng phục trường Hoàng Lãnh. Nghe bố mẹ nói, đây là trường học viện danh giá, điều kiện đều rất tốt, thế nên đồng phục của trường có thiết kế khác biệt cũng không có điều gì khó hiểu. Bộ đồng phục nữ là sự kết hợp hài hòa giữ tông màu trắng xám, cái áo màu trắng có hàng nút đính chéo, bên ngoài có chiếc áo khoác màu xám có ghi tên từng học sinh trên một chiếc túi nhỏ, váy có màu cùng với màu áo khóac, đường xếp ly xa nhau tạo một nên một vẻ phóng khoáng và thoải mái cho học sinh. Nhìn mình trước gương, xoay xoay vài vòng, nó lấy cặp xách đi ra khỏi phòng. Xuống nhà thấy anh nó đang ăn sáng, chạy tới ngồi đối diện, nó nói:
- Bello anh hai, hôm nay dậy sớm thế không cần em đạp sập cửa mà dậy rồi.
- Tùy lúc chớ, hôm nay là ngày đầu tiên hot boy Trương Vũ này nhập học nên phải giữ hình tượng lịch lãm hiểu không?
Anh vừa nói vừa hất mái tóc màu nâu đỏ. Điệu bộ ra dáng một tên.............hách dịch.Anh nó mặc cùng đồng phục như nó, chỉ khác là nam mang quần màu xám và thắt cavat còn nữ sẽ đeo nơ màu xám nốt
- Anh ơi, xuống xuống, nhanh lên hai, coi chừng té đó.
Nó nhìn lên trần nhà, vẫy vẫy như kêu anh xuống thật vậy.
- Hầy, để anh bay chút không được hả, ăn đi rồi đi học.
- Vâng
Cả hai anh em nói đủ thứ trên trời dưới đất, dự tính hôm nay sẽ là ngày nhập học đầy bất ngờ.
---- Cùng lúc đó tại biệt thự Hoàng Kim----
- Đại thiếu gia, nhị thiếu gia mời hai vị xuống ăn sáng rồi đi học ạ.
Quản gia Lê ra ngoài phòng khách mời người con trai đang ngồi trên sofa. Người con trai có mái tóc màu vàng lên tiếng.
- Cảm ơn chú Lê, chúng cháu vô ngay đây.
Rồi quay qua bên người con trai có mái tóc màu đen tuyền.
- Huy vào ăn sáng nào.
Người bên cạnh không nói gì, chỉ lẳng lặng bỏ tờ báo xuống và bước vào phòng bếp.Người con trai có tóc màu vàng đó chính là Nguyễn Trịnh Bảo Khôi, anh trai ruột của hắn, lớn hơn hắn một tuổi, cũng sẽ chuyển vào trường Hoàng Lãnh vào ngày hôm nay.Dù là hai anh em nhưng tính cách của cả hai đều khác nhau hoàn toàn. Bảo Khôi thì rất thân thiện, vui vẻ với mọi người, còn Bảo Huy thì lạnh lùng, không bao giờ mở lời trước bất kỳ ai trừ Bảo Khôi và người con gái mà hắn treo bức tranh đầu giường.Tuy trái ngược nhau là vậy, nhưng cả hai đều rất yêu thương nhau và hiểu nhau. Chỉ cần nhìn vào mắt của đối phương thì đã hiểu họ nghĩ gì. Nếu mắt hắn là màu nâu sữa mị hoặc thì Bảo Khôi lại có mắt màu nâu cafe hiền hòa. Cả hai anh em ăn uống trong im lặng để tới trường.
:am, tại trường THPT Hoàng Lãnh
Sân trường đầy ắp học sinh ra vào tấp nập. Học sinh tụ năm, tụ bảy tám chuyện sau khi xa nhau tháng hè.Nó và anh nó vừa bước vào cổng thì lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người.Lời xì xầm bàn tán nổi lên
- Học sinh mới kìa. HS
- Trông anh ấy đẹp trai quá . HS
- Nhóc đi bên cạnh anh đó là ai thế nhỉ?? HS
- Anh kia lạnh lùng quá. HS
...... Vân vân và mây mây . Nó nghe mà thấy hơi bị là lạ. Anh nó lạnh lùng ư? Nhìn sang mặt anh, nó ngạc nhiên, đúng là lạnh lùng thật, thằng anh nhí nhố ở nhà bay đâu mất tiêu, giờ đứng trước mặt nó là "Hot boy Trương Vũ lạnh lùng". Nó huých tay anh nó, nói nhỏ.
- Anh hai, sao cái mặt lạnh như đưa đám thế, nhìn thấy ớn ớn.
- Đang ở ngoài mà, hình tượng là quan trọng, quan trọng., quan trọng lắm , hiểu chưa??
Anh thì thầm vào tai nó, môi vừa vặn vẽ nên một đường cong hoàn hảo
- Nó và anh nó lên tìm lên phòng hiệu trưởng. Trường gì đâu vừa rộng vừa dài, đi cả phút mới thấy xa xa ở phía kia dãy nhà hiệu bộ. Vào phòng hiệu trưởng, anh và nó lễ phép.
- Chúng em chào thầy, thầy cho em hỏi lớp a và a ở đâu ạ.?
Thầy hiệu trưởng đẩy gọng kính lên nhìn vào anh và nó, nói ôn tồn.
- Các em là Trần Trương Vũ và Trần Bảo Hảo Nhi đúng không? Lớp a nằm ở tầng lớp cuối ở dãy phía Tây, lớp a nằm ở tầng lớp cuối cũng ở dãy phía Tây. Các em có thể đi nhận lớp.
- Chúng em chào thầy.
Anh nó và nó đi ra khỏi phòng hiệu trưởng và bắt đầu đi tìm lớp. Trường được chia thành dãy, vì đây là trường liên cấp và đại học nên dãy phía Tây và phía Bắc dành cho học sinh cấp , còn dãy phía Đông và dãy phía Nam dành cho sinh viên đại học. Lớp của nó và anh nó là lớp chọn, học sinh ở trong hai lớp này đều có một não bộ rất sáng, cho nên lớp này khá được ưu ái.Tầng và của dãy nhà phía Tây đều là những lớp và có học lực xuất sắc phân thành lớp và lớp . Sau một hồi chen lấn vì phải vượt qua cả đám nữ sinh bu bám theo anh, cuối cùng nó và anh nó cũng tìm được lớp. Đến cầu thang của dãy lớp , anh nói với nó.
- Tí nữa ăn trưa chờ anh nha.
- Okay anh, bye bye
Nó chào tạm biệt anh và đi vào lớp . Lúc nó tới thì cũng đã gặp một người con gái khoảng tuổi, có mái tóc hạt dẻ uốn xoăn tự nhiên, cô nhìn thấy nó thì cười.
- Em là Hảo Nhi phải không? Cô là Nguyệt Nga, chủ nhiệm của a , cô đợi em nãy giờ đấy.
Nó thấy ngượng khi mới đầu năm học mà phải để cô giáo phải chờ , nó lúng túng trả lời.
- Em xin lỗi cô ạ, tại em mới chuyển trường nên chưa biết rõ về trường ạ.
- Hì hì , không sao, thôi cô trò mình vào lớp nhé.
Cô nhìn nó cười tươi, rồi nháy mắt với nó. Nó cảm thấy năm học mới của mình có lẽ sẽ rất vui đây.
Vừa vào lớp thì học sinh đã ồ lên, trầm trồ khen ngợi
- Cô Nga kìa, năm này vui rồi nha.
- Cô Nga ơi, cho em xin số nha.
- Có học sinh mới kìa..
Bla bla, giống hệt cái cảnh hồi sáng khi nó vừa bước vào cổng. Cô gõ thước xuống bàn để giữ im lặng, cất giọng.
- Các em in lặng nào, tí nữa cô sẽ cho số điện thoại cho cả lớp nha. Đây là học sinh mới. Em giới thiệu với các bạn đi nào.
- Vâng ạ. Xin chào, mình tên là Trần Bảo hảo Nhi, vừa mới chuyển từ Hàn Quốc về, nên còn nhiều điều chưa biết, các bạn giúp đỡ mình.
Nó cười tươi rồi cúi gập người thay cho lời chào. Mọi người trong lớp đều rất thân thiện, niềm nở đón chào nó. Cô xếp nó ngồi cạnh một cô bạn tóc tết xinh xắn, khuôn mặt bầu bĩnh trong rất dễ thương, chổ ngồi của nó gần cuối tổ . Thấy nó ngồi cạnh mình, cô bạn lên tiếng.
- Chào cậu nha, mình tên là Thoại Thư, Nguyễn Thoại Thư. Mình làm bạn nha.
- Hi Thư, làm bạn nha. Mà chúng mình xưng mày tao được không.? Thế nó mới thân.
Nó nhìn Thư nháy mắt cười .
- Okay okay.
Nhỏ Thư cũng cười tươi đáp lại. Cùng lúc đó bên ngoài có một sự hỗn loạn.
End chap
Mọi người ủng hộ nha. Thank you so much.