.
Sau năm Lam Vong Cơ mười tuổi, mỗi khi mùa đông sắp đến, Lam Hi Thần cuối cùng cũng không nhìn thấy đệ đệ mình đứng dưới tàng cây đợi người nào đó nữa.
Lam Hi Thần hỏi một câu, lại chỉ luôn nhận được một câu trả lời:
"Không sao ạ."
Lam Hi Thần lắc lắc đầu, vẫn cảm thấy tâm trạng của Lam Vong Cơ không tốt lắm, nhưng lại không tiện hỏi thẳng. Dù sao thì mỗi khi trong lòng không vui, Lam Vong Cơ cũng sẽ không muốn nói nhiều.
Tận đến năm y mười một mười hai tuổi, Ngụy Vô Tiện vì mối quan hệ mà phụ mẫu đã đặt ra khi trước, được đưa đến Vân Thâm Bất Tri Xứ chơi, đồng thời cũng hiểu thêm một bước về những chuyện liên quan đến "Khế". Cũng chính lúc đó, hắn được mọi người báo rằng, tới năm mười sáu tuổi, hắn và y phải thành thân với nhau.
Từ đó về sau, hắn và Lam Vong Cơ mỗi lần gặp mặt đều tranh chấp gay gắt, hệt như số trời đã định hai người phải trở thành một đôi oan gia vậy, không chết không dừng.
Lam Hi Thần cũng đã từng cười cười hỏi qua Lam Vong Cơ:
"Không phải trước đây mối quan hệ của hai đệ rất tốt hay sao? Đệ ấy còn thường xuyên quấn lấy đệ, nói muốn đệ chơi cùng đệ ấy nữa cơ mà."
Lam Vong Cơ nghe thấy vậy thì lập tức im lặng, một lúc lâu sau mới lắc lắc đầu, đáp:
"Không quan trọng nữa rồi."
Ngụy Vô Tiện đã có người khác chơi cùng mình.
Còn cái người tên Lam Vong Cơ, hắn cũng đã quên không còn một mảnh...
Cũng không cần "Lam nhị ca ca" của hắn nữa rồi.