Nó tức mình đi một mạch về nhà, mặc cho nhỏ Nhi huyên thuyên bên cạnh.
Về đến nhà, nó vứt cái cặp đến "UỲNH!" cái xuống nhà rồi tức tối leo lên cầu thang dẫm thùm thụp ( tội nghiệp cái cầu thang!)
Nó mở cửa phòng, ngã người xuống chiếc giường êm ái. Đầu thầm nhủ" Cái đồ bình hoa di dộng, đừng để tôi gặp lại anh nữa! HỪ!"
Suy nghĩ hồi, nó ngủ thiếp đi, nghĩ nhiều, nhức óc quá!!!
Ngày Hôm Sau
Hôm nay, h nó đã đến lớp. Dậy "sớm" hơn hôm qua được chút xíu nên nó thong thả đi dạo quanh trường. Mải nhìn ngắm cảnh đẹp, bỗng nó va phải người, cụ thể là con trai.
Nó té rầm cái xuống sân, miệng thầm chửi cái thằng nào dám làm nó ngã ( tự mình và vào người khác lại còn...)
Còn người con trai va phải nó thì ân cần hỏi han:
- Cậu có sao ko vậy?
Ăn cái gì mà chậm tiêu thế không biết, nó thầm nghĩ, nhưng giọng vẫn ngọt ngào:
- Mình không sao!_ Nó lừ mắt nhìn tên đó_ Bạn nghĩ thế nào?
Câu sau của nó khiến tên đó tắt ngấm nụ cười chết ruồi, ngượng ngịu:
- Mình, xin lỗi...
- Ko sao đâu, mà mình muốn cảm ơn bạn!_ Nó cười
- Vì sao? _ tên đó tròn mắt hỏi
- Vì đã giúp mình nâng cao sức chịu đựng!_ Nó gắt
Tên đó trố mắt nhìn nó như chưa từng bị con gái quát bao giờ:
- Ơ...
Nó bắt đầu giở giọng thuyết giáo:
- cậu nghĩ thế nào mà người như tớ va phải CỤC SẮT như cậu mà ko sao được hả? Cậu nghĩ tớ là đá à mà không sao?
- Thế tôi đã nói xin lỗi cô rồi còn gì!_Tên đó bắt đầu hỗn láo
Nó cũng chuyển ngôi xưng hô luôn:
- Ha...anh nói hay nhỉ? Thế giờ tôi đi giết mẹ anh rồi xin lỗi cho qua chuyện nhé?
- Cô..cô...
Nó cười mãn nguyện...đời nó không móc méo ai là nó không chịu được thì pải!
Hắn ta cười đểu, dí sát mặt vào nó, làm nó giật hết cả mình:( Biến thái nè!)
- Trò này cũ rồi, cô bé! Muốn làm bạn gái Trịnh Hạo Thiên tôi thì nói lẹ đi, còn giả bộ!
Nó choáng. Phải, choáng toàn tập luôn! Cái gì? Muốn làm bạn gái hắn ta sao? Hắn là ai cơ chứ? Tên TRịnh Hạo Thiên gì đó bị điên thật rồi!
- Cái gì? Muốn làm bạn gái anh? Anh đang mơ giữa ban ngày đấy à? Đồ biến thái?_ Nó hét lên
- Ờ.Phải! Một người hoàn hảo như tôi thì trường hợp đó làm sao có thể bỏ qua?_ hắn ta vẫn ngông cuồng đáp trả.
Nó há mồm...sao...lại có người tự kỉ như thế trên đời nhỉ?
- Cái gì? Anh về đắp chăn và mơ đi nhé đồ biến thái! Xớ nhìn lại anh xem có ra cái thể thống gì không mà còn làm phách!_ Nó
Không đợi hắn ta trả lời, nó giẫm bình bịch lên sàn nhà, bỏ đi.
Sau khi nó đi khỏi, anh chàng TRịnh Hạo thiên bèn lấy gương ra soi xem..." nhan sắc của mình đã xuống cấp rồi ư?"_ hắn tự kỉ.
Sau khi tiếng trống vào lớp đã điểm, nó hùng hổ xông vào lớp...
Bảo Nhi thấy nó nhìn như con hổ cái, bèn ra xoa dịu nỗi...tức:
- Bạn yêu, bạn làm sao vậy? Kể cho Nhi Nhi nghe đuy!_ Nhi nói giọng ngọt sớt.
Nó tức tối hỏi lại Nhi:
- Ê con kia! Mày biết trong trường này có thằng cha nào tên Trịnh Hạo Thiên gì đó không?
- Ớ...anh thiên mà mày cũng ko biết sao? Aiss con này mày thật cổ hủ mà!_) Nhi lắc đầu nói
- Thằng đó là thằng nào? _ Nó gằn lên
Nhi sợ sệt kể lại lịch sử chiến công của chàng:
- Anh Thiên cùng với anh Phong- cái anh hôm qua cãi lộn với mày í, là hotboy khối . Nổi tiếng đẹp trai, nhà giàu, học giỏi nữa, cứ đi đến đâu là gái pải đổ rầm rầm, với lại.....
Nghe Nhi huyên thuyên mà mặt nó tái xanh như đít nhái...
Nghe xong, nó nuốt nước bọt cái ực, rồi thở dài:
- Chắc tao ko yên rồi!
Nhi nhún vai, bĩu môi ra vẻ...méo care!
@$%^&&
Cuối cùng cũng hết tiết , nó mệt mỏi lê xác xuống Canteen.
Nó chọn một chiếc bàn trong góc khá yên tĩnh, gọi:
- Chị ơi!
-Chi em?_ Cô nhân viên bán đồ ăn ở canteen hỏi
- Cho em hamburger, chai Sting đỏ, bịch snack, ly kem dâu, ly kem socola, và bánh mì kẹp nha chị!_ Nó kể
Chị nhân viên sợ xanh mặt...nó là heo hay người vậy nè? Nhưng cũng chiều theo ý khách hàng.
Nhìn đống đồ ăn trước mắt, nó thích thú đưa ly kem dâu lên miệng...
"Bùm, Cành...Bành"_ Tiếng ghế và bàn đổ la liệt
Nó tò mò ngước mắt ra...
___Hết chap __