Trong lớp hiện đang vang lên những tiếng xì xào dó là tiếng bàn luận vè chuyện của Thiên Di
-Không biết Thiên di giờ như thế nào rồi
-Uk đúng, lúc đó cậu ấy chảy máu quá trời luôn
-Mong là cậu ấy không sao
Họ cứ thay nhau nói, ai ai cũng lo lắng cho Thiên Di cả. Bảo Bảo từ bên ngoài vô hồn bước vào giữa lớp ngồi xuóng chỗ bục. Thầy giáo thấy vậy liền hỏi
-Bảo Bảo à, Thiên Di sao rồi
-Cậu ấy không ổn chút nào, tối đó khi cậu ấy trở vào lấy máy tính, chẳng may trên đường về gặp tụi côn đồ. Chúng lấy con dao khoảng cm đâm vào bụng trái Thiên Di làm tổn thương một quả thận. Số phận cậu ấy trớ trêu thiệt chứ
Bảo Bảo vừa kể không quên chèn một số chi tiết phụ họa vào khiến lớp vô cùng hồi hộp khi nghe
-Cậu ấy thế nào rôi, có khỏe chưa- Một học sinh hỏi
-Cậu ấy chảy rất nhiều máu và cũng rất cần người hiến máu nữa- Bảo Bảo tiếp
-Cậu ấy thuộc nhóm máu gì, mình muốn thử- Một người khác
-Đã có người hiến máu rồi
Cả lớp thở phào nhẹ nhõm. Một người khác lại hỏi
-Vậy giờ tình trạng như thế nào?
-Cậu ấy vẫn chưa khỏe nhưng cương quyết muôn về nhà vì sợ mẹ cậu ấy biết sẽ lo lắng
Bảo Bảo mới dứt câu thì bên ngoài lớp, Dõng Mạc với miếng dáng hạ sốt vẫn còn ở trên đầu chạy vào chơi một tá câu hỏi lên đầu Bảo Bảo
-Bảo Bảo à, có chuyện gì xảy ra với Thiên Di, cậu ấy đã được đưa đến bệnh viện chưa, tình hình cậu ấy như thế nào, nghe nói cậu ấy chảy máu nhiều lắm có ai hiến máu cho cậu ấy không... còn nữa, nguyên nhân vết thương ấy là gì, cậu ấy đã khỏe chưa- Dõng Mạc lay lay tay Bảo Bảo nói giọng ỏng ẹo
-THÔI!!!! Cái thằng bà này, hỏi gì thì xuống dưới mà hỏi lớp, chờ người ta nói xong rồi mới tới, canh đúng thời gian quá ha
Bảo Bảo quát lớn vào mặt Dõng Mạc, cả lớp thấy vậy cũng hơi sợ vì hình như cái bà này lây cái tính nguy hiểm từ Thiên Di rồi
-Minh... mình xin lỗi- Dõng Mạc hạ giọng
-Về chỗ- Bảo Bảo ra lệnh
Dõng Mạc cúi đầu về chỗ ngồi
-Chị Bảo Bảo nhà ta ra dáng ghê, đây là Thiên Di thứ hai rồi đấy- Một người trong lớp nói
-Thôi dẹp chuyện này qua một bên, nếu cậu ở đây thì ai chăm sóc cho Thiên Di trong đó
-Nhã Kì của lớp khác đã chăm sóc rồi
-Nhã Kì???- Cả lớp đồng thanh- Là Thiên Di tình cờ quen hả??- Một người khác hỏi
Bảo Bảo gật đầu rồi nói tiếp
-Bây giờ làm sao đây, mình lỡ hứa với Thiên Di là sẽ đến đón rồi nhưng mình không muốn đến đó một chút nào. Mình muốn để cậu ấy nghỉ ngơi
-Không, bỏ đi đừng đến, để cậu ấy nằm yên trong đó đi, tụi mình sẽ cử vài người đến đó chăm sóc mẹ cậy ấy rồi mai cả lớp ta sẽ vào thăm Thiên Di luôn nhá được không- Một người khác trong lớp nói
-Được- Cả lớp đồng thanh (Ngoại trừ Triệu Giã, Hạo và Nhan)
Trên bệnh viện, Thiên Di đã mệt giờ còn mệt hơn vì phải giảng đạo cho bốn người ở đáy biết điện thoại là gì. Họ cũng đã mua cho mình một cái để về nghe thuyết giảng. Thiên Hạo mở điện thoại lên thì thấy 'Trượt để mở khóa'
-Trượt để mở khóa- Anh nhẩm trong miệng- À biết rôi
Anh bước xuống giường, mọi người ai cũng nhìn theo xem anh làm gì. Ai ngờ anh để chiếc phone xuống đất rồi trượt nó đến cánh cửa. Nó chạm cửa rồi văng lại chỗ Thiên Hạo, Thiên Di trợn mắt, Thiên Hạo lấy nó lên thì nụ cười đang nở trên môi liền tắt
-Sao đen thui vậy nè- Anh thắc mắt
"Cạn lời với cha nội này". Thiên Di suy nghĩ
-Người làm gì vậy điện gia- Nam Đằng thắc mắt hỏi
-Trong này nó kêu trượt để mở khóa thì ta trượt ai ngờ giờ nó đen thui thế này
Thiên Di giờ như một pho tượng, mấy người cùng phòng nhờ vậy mà cười một trận đã đời
-Sao mọi người lại cười- Nhã kì hỏi
Họ ấp úng rồi lại cười. Thế là mọi người lại nhìn một hướng về Thiên Di
-Thiên Di à như vậy là sao??- Cả đồng thanh hỏi
Thiên Di vẫn chưa hết sốc. Nhã Kì lại lay lay cô mới hồi hồn
-Thiên Di
-Hả... -Cô ôm đầu- Mọi người bảo mình phải làm sao đây?? Bước đầu là đã hư một cái điện thoại rồi đó
-Hư??? Vầy là hư rồi đó hả- Thiên Hạo lơ ngơ hỏi
Thiên Di thở dài
-Kiều An à, mua ta cái khác đi- Thiên Hạo ra lệnh
-Tôi???- Kiều An chỉ vào mình- Làm sao mà tôi dám đi một mình cơ chứ
-Đi đi
Kiều An đành phải đi một mình
-Nam Đằng cho ta mượn điện thoại ngươi đi
Nam Đằng đưa phone cho Thiên Hạo Thiên Di trợn mắt liếc xéo "Chuyện gì sẽ xảy ra với cái điện thoại đây, tự nhiên mình thấy tội nó quá"