Máu chảy lênh láng xuống sàn nhưng Thiên Di vẫn khuôn mặt không cảm xúc đó. Thiên Hạo chạy lại nâng tay cô lên. Triệu Giã tiếp tay rút con dao đang đâm xuyên tay cô ra rồi đi lấy hộp y tế sơ cứu cho cô
-Thiên Di à sao em lại làm như vậy chứ
-Sơ cứu đi
-Kiều An
Kiều An vội chạy lên thì thấy cảnh đó liền chạy lại
-Điện chúa bị gì vậy???
-Mau sơ cứu đi
Kiều An đi lại sơ cứu cho Thiên Di, máu chảy rất nhiều nhưng cô vẫn không tỏ ra là đau đớn gì cả. Xong xuôi họ dắt Thiên Di lên giường ngồi xuống
-Thiên Di à em làm sao vậy??? Sao em lại tự làm tổn thương mình như vậy
-Cuộc sống này còn gì để em luyến tiếc hả, người quan trong nhất cuộc đời em lại lừa em suốt bao lâu và bây giờ em lại trở thành một ma cà rồng, một thứ đã giết mẹ em. Và chính nó làm em trở nên kinh tởm, ngay cả người bạn thân nhất của em cũng ruồng bỏ em, cậu ấy kinh tởm chính em và tránh mặt em, trên đời này giờ còn gì cho em đâu chứ
Triệu Giã nghe vậy khuôn mặt thoáng buồn quay lưng bước ra khỏi phòng
-Em thật ngốc, em thử nghĩ xem thân phận em bây giờ là gì, bây giờ em là điện chúa của một Vương Triều rồi, một cuộc mới, một thận phận mới... em hãy sống khác đi
-Không, em chư hề nghĩ đến chuyện này, em chưa hề nghĩ đến chuyện mình sẽ trở thành một điện chúa như thế này, em chỉ muốn được sống như một con người, sống hạnh phúc với người mình yêu thương mà thôi
Thiên Di đã khốc rồi, khuôn mặt cô bây giờ mới có chút cảm xúc. Thiên Hạo ôm cô vào lòng. Dường như đã bao đêm không ngủ, Thiên Di đã thiếp bgay trên vai Thiên Hạo. Triệu Giã bước xuống dưới
-Điện hạ à Thiên Di sao rồi- Vừa thấy bóng Triệu Giã Nhan Hạ đã tức tốc hỏi ngay
-Cô ấy... muốn tự tử- Anh ngồi xuống ghế
-Cái gì???
Thiên Hạo và Kiều An cũng từ trên đi xuống
-Điện chúa sao rồi điện gia-Nam đằng hỏi
-Thiên Di ngủ rồi
Không gian chìm trong im lặng rồi cũng tách nhau về. Tối đến, trước khi đi ngủ Thiên Hạo không quên nhìn vào xem tình hình Thiên Di. Yên tâm mới đi ngủ. Sau khi cánh cửa đóng lại Thiên Di mở mắt ra
Sáng hôm sau, cuối cũng Thiên Di cũng chịu thay đồ xuống đi học, ba người họ ai cũng vui trong lòng cả nhưng không bộc lộ ra bên ngoài. Và họ cùng đến trường. Hôm nay Thiên Di vào lớp một mình, cô không cần Kiều An dắt vào như mọi hôm nữa. Cô nhìn lớp vào miểm cười. Mọi người thấy tâm trạng của cô đã tốt hơn nên cũng vui lên đôi chút. Hôm nay cô xõa tóc, mái tóc bay trong gió phưởng phất mùi hương bay đi khắp lớp. Cô ngồi xuống bên cạnh Triệu Giã lấy ách vở ra pon bài vì đã gần đến ngày thi rồi. Cô tỏa ra một sự quý phái gì đó. Một lúc sau thì thầy giáo bước vào
-Trước khi vào học, thầy muốn giới thiệu với các em người này, mặc dù đã gần thi nhưng vì một số lí do nên người này mới chuyển đến đây. Các em hãy hòa đồng với em ấy nhá, chào mừng học sinh mới đi
-Hả!!?? Chuyện gì mà phải chuyển đến đây vào thời điểm này chứ- Một người đặc ra câu hỏi
Lộc cộc lộc cộc... Một cô gái từ bên ngoài bước vào, mái tóc dài búi cao, chiếc váy ngắn ngang gối, mặt âu phục của Hắc Vương Triều. Ánh mắt lóe lên màu đỏ của máu
-Là ma cà rồng sao??- Mọi người liên tục đặt ra câu hỏi
Ai cũng đưa ra nghi vấn về người này nhưng chỉ có suy nhất ba người là ngạc nhiên đến tột cùng, hị trợn mắt nhìn người con gái
-Mong mọi người chiếu cố giúp đỡ- Cô gái cúi đầu nói nhưng chỉ hướng về Triệu Giã rồi nhìn sang Thiên Di cười
-"Mục tiêu của mình đây sao, xinh đẹp đó"
-Em xuống chỗ trống kia ngồi đi- Thầy chỉ vào chỗ trước kia của Nhan Hạ
-Vâng ạ
Cô gái bước xuống ngồi, chỗ của Nhan Hạ, sau Nhan và Hạo. Cô ung dung đan hai tay vào nhau chóng cằm nhìn thẳng lên Thiên Di. Biết nhưng cô không quan tâm, cứ cuối mặt xuống học bài. Còn bên cạnh, một người tức muốn đỏ mặt, anh phải nói chuyện rõ ràng với Hoàng Vương mới được. Về phía Nhan và Hạo, hai người lộ rõ khuôn mặt bối rối. Không biết nên ngăn hay thuận theo mệnh lệnh đây. Vì hai người này biết rõ cô ta đến đây làm gì kể cả Triệu Giã và có lẽ đến anh là điện hạ cũng sẽ không làm gì được cô ta