.
Thế mà Ian lại thích con chim công tầm thường đó —— Tuy hắn không chịu thừa nhận. Hắn gọi phần soda và hamburger đắt tiền, người mất tập trung, mắt như treo trên người chim công.
Rõ là Ian yêu mến chim công, người minh mẫn đều nhìn ra được, tiếc thay Enoch còn chìm đắm trong thế giới của mình nên lơ đãng không nhận ra. Cậu ngồi đối diện với Ian nói liến thoắng: “Tôi biết một công viên, trong đó có một con gấu ngớ ngẩn và con khỉ linh hoạt, cho dù mình có đứng đó nhìn con khỉ hay không thì nó vẫn luôn chổng cái mông đỏ hồng của nó cho mình nhìn, buồn cười lắm! Tôi dắt hai người đi xem, mấy con khỉ đó biết tôi hết rồi, có lần chúng còn cướp bánh trong tay tôi, tôi dùng cục đá dạy dỗ bọn chúng, giờ chúng sợ tôi một phép!”
Ian uống hớp nước soda, trái cổ trượt lên xuống. Xương quai hàm của hắn thật sự đẹp kinh hồn. Enoch nhìn ngắm, lời nói ra chậm một nhịp. Berry ngồi bên thì lại chăm chú lắng nghe, cô bé giục giã: “Ôi chao, em muốn đi xem!”
Có người cổ vũ nên Enoch càng đắc chí: “Tôi còn biết một nhà hát nhỏ, ngay cả siêu sao Pan Pan cũng có ở đó! Hai người có biết Pan Pan không? Con gorilla ấy! Chủ nhật tuần nào nó cũng sẽ đến đó bắt tay với mọi người, nó thích nhất là trẻ con! Nó cũng thích tôi!” Enoch không nén được cong khóe môi.
Berry nhìn chằm chằm anh trai của cô: “Chậc, anh nhìn lâu đến vậy mà không chịu đi bắt chuyện nữa.”
Ian đỏ mặt: “Con nít con nôi biết cái gì!”
Berry: “Anh làm gì để thu hút sự chú ý của chị ấy đi!”
“Dọa cô ta chẳng hạn!” Enoch tiếp tục nói như tàu hỏa chạy, “Mẹ nuôi của tôi rõ ràng ghét tôi muốn chết mà ngày nào cũng nói gì mà Chúa trời mang tôi đến với bà ta, phải cố gắng dạy dỗ tôi… Tôi thật sự ngán không chịu nổi, vậy là tôi dọa bà ta! Sáng hôm đó tôi đi vào phòng bà ta hù bà ta muốn thăng thiên!”
“Cậu làm gì?” Ian hỏi.
Không ngờ lại là Ian lên tiếng hỏi, Enoch hào hứng, cậu chớp chớp mắt giống một con khỉ xảo trá phá phách: “Tôi đứng trước mặt bà ta mà không mặc quần! Mẹ nuôi tội nghiệp của tôi sợ đến nỗi lên cơn đau tim! Kể từ đó bà ta không còn quản giáo tôi nữa hahaha!”
Ian chợt đặt tiền lên bàn rồi bế Berry đứng dậy muốn rời đi.
Enoch hết hồn, cậu đứng dậy theo: “Sao bỗng dưng muốn về vậy?”
Berry “Suỵt” một tiếng: “Người thương của anh hai em tan ca rồi kìa…”