Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thương Mẫn đã xem sướng mắt các bộ phim đó tự nhiên biết nộp thuế lương thực mà Mâu Nghiêm nói là có ý gì, mặt của cô đỏ ửng, đang muốn dạy dỗ anh, lại bị Mâu Nghiêm dùng tư thái như này ôm cô lên.
Tứ chỉ của cô quấn lấy cơ thể của anh, sợ rơi xuống, nhưng những lo lẳng này ở trên người của Mâu Nghiêm là hoàn toàn không cần thiết, anh nhẹ nhàng đưa cô lên lầu, đẩy cửa phòng ngủ ra, hai người nặng nề ngả ra chiếc giường mềm mại.
“Không cần! Chuyện vừa rồi còn chưa có giải quyết đo!” Thói quen gì vậy, chỉ biết dùng loại chuyện này tới chuyển chủ đề…
Mâu Nghiêm không biết khi nào đã không còn ở đây nữa, Thương Mẫn miễn cưỡng đứng dậy, cầm điện thoại lên, bị vô số cuộc gọi bên trên dọa cho giật mình.
Toàn là của nhà họ Thương, còn có Tô Huệ Phi Đã xây ra chuyện gì?
Thương Mẫn sững người, vội vàng gọi lại cho Tô Huệ Phi.
“Tiếu Mẫn Mẫn, cậu cuối cùng cũng tỉnh rồi, cậu xem tin tức chưa, em gái cậu lên tin đầu rồi, ôi trời ạ, thật sự quá sốc, cái này cũng quá hot rồi, tớ đều sắp bị thay đối tam quan rồi” Mới vừa kết nối, Tô Huệ Phi ở đầu dây bên kia đã bản như súng liên thanh tới.
“Tin tức gì?” Thương Mẫn thấy kỳ quặc, cô ấn loa ngoài, lại ấn vào tiêu đề mà tin tức đề cử cho cô.
“Gái nhà giàu chơi lên độ cao mới, thuê phòng khách sạn cùng đàn ông chơi p?” Thương Mẫn đọc câu này, chỉ cảm thấy trong đầu giống như có thứ gì đó bị nố ra.
Cô một đường lướt xuống, mấy tấm hình bên trên đập vào mắt, thật sự chính là một cảnh nóng với chất lượng cực cao.
“Tớ đều sắp bị choáng rồi, cậu nói xe, Thương Tuyết này là nghĩ thế nào vậy.
Cô ta cho dù bị đuổi ra khỏi Đạt Phan, cũng không cần tự bạo tự diệt vậy chứ” Tô Huệ Phi còn đang ở bên kia không ngừng lải nhải, nhưng trong đầu Thương Mẫn lại rất loạn.
Tối qua, cô còn nhìn thấy Thương Tuyết và Mâu Nghiêm ở cùng nhau, chỉ trong một buổi tối, tại sao cô ta lại cho ra tin tức như này? Chuyện này… có liên quan với Mâu Nghiêm không?
“Chúng ta gặp mặt rồi nói tiếp” Thương Mẫn vội vàng cúp máy.
Tới công ty, bầu không khí của công ty cũng rất kỳ dị, Thương Mẫn cúi đầu, ở trong lời bàn tán của mọi người, nghe thấy được vài chuyện.
Đại khái chính là Thương Tuyết tới khách sạn thuê phòng, tìm ba người đàn ông cao to, kết quả vào buổi sáng, bị một đám phóng viên vây công, vì thế mà lên tin tức đầu.
“Chuyện này thật sự thay đổi tam quan của tớ” Tô Huệ Phi ở một bên lẩm bẩm: “Thương Mẫn, cậu nói xem cô ta bình thường mang dáng vẻ cao quý kiêu kỳ như vậy, tớ thế nào cũng không nhìn ra cô ta vậy mà còn có sở thích này? Hơn nữa…”
Tô Huệ Phi đề thấp giọng, ghé sát tai của Thương Mẫn: “Cô ta không phải là vừa sảy thai hay sao? Đây còn chưa được thời gian một tháng, liệu có phải quá…”
Đây cũng là chỗ Thương Mẫn cảm thấy nghỉ hoặc, Thương Tuyết tuy luôn đối đầu với cô, nhưng dù sao hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cô ta tính tình như nào, Thương Mãn vẫn biết, cô ta không có lý do gì để nố ra tin tức xấu như này vào lúc này.
Thương Mẫn cả buổi sáng đều đang mất hồn, điện thoại của nhà họ Thương cứ gọi mãi không ngừng, không cần đoán, cô ta đã biết ý đồ của bên phía bọn ho.
Cảm thấy bất lực, Thương Mẫn trốn ở chỗ cầu thang bộ nghe điện thoại, sau đó khi cuộc gọi vừa kết nối, tiếng mảng ở đầu dây bên kia liền truyền tới.
“Thương Mắn! Tao còn tưởng mày chết rồi chứ? Tao gọi cho mày bao nhiêu cuộc hả? Mày ở đâu? Mày bây giờ cút về đây cho tao! Mày hại em gái mày thành ra như này, tao nhất định phải lột da của mày!” Nhìn dáng vẻ Thương Liên Thành là tức điên rồi, giọng nói của ông ta khàn đặc, Thương Mẫn đã có thể tưởng tượng tới bộ dạng đủng đùng như sấm sét của anh ta.
“Tôi hại cô ta?” Thương Mẫn nhíu mày: “Tôi cũng là vừa mới biết chuyện này, thế nào lại trở thành tôi hại cô ta rồi?”
“Mày đừng giả bộ nữa, mày có cái tính gì tao còn không rõ sao? Mày sao có thể ác độc như vậy? Thương Tuyết là làm chuyện có lỗi với mày, nhưng mày vậy mà tìm người làm nhục nó? Đó là em gái ruột của mày, mày cũng là con gái của nhà họ Thương, mày phá hỏng danh tiếng của nhà hộ Thương, đối với mày có chỗ tốt gì chứ?”
Thương Mẫn day trán.
Thương Mẫn mới vừa cúp máy thì nhìn thấy tiền sảnh của tầng ba huyên náo một trận.
Cô vếnh tai, nghe ra giọng nói quen thuộc đó.
“Thương Mẫn, tiện nhân, cút ra đây cho tao!” Triệu Nhã Liên gào lên, giọng của bà ta to tới mức cả tầng lầu đang nghe thấy tiếng mảng chửi của bà ta.
Trái tìm của Thương Mẫn thắt lại, Triệu Nhã Liên sao lại tìm tới đây?
“Bác gái, nơi này là công ty, bác làm lại làm loạn ở đây chứ?” Tô Huệ Phi vội vàng đứng ra “Cô im miệng cho tôi!” Triệu Nhã Liên quát Tô Huệ Phi một trận, chỉ nhăm nhăm xông vào văn phòng, hùng hổ đi tìm bóng dáng của Thương Mẫn: “Thương Mắn, mày đừng làm rùa rụt cổ nữa, mày có bản lĩnh làm thì có bản lĩnh nhận, mày hại Tuyết Tuyết nhà tao thành gì rồi? Cái con hạ lưu vô sỉ này!”
Tất cả mọi người đều bị hành vi đột ngột xông vào của Triệu Nhã Liên làm phiền, lũ lượt buông công việc xuống, đều tới xem kịch.
“Bản thân mày không quản nổi đàn ông, cứ phải để lồi lên người Tuyết Tuyết nhà tao, còn vì một bản thảo thiết kế rách nát mà đuổi Tuyết Tuyết nhà tao ra khỏi Đạt Phan, những chuyện này chúng tao đều không tính toán, nhưng tao không ngờ mày vậy mà dùng thủ đoạn như này, cô gái trong sạch như Tuyết Tuyết nhà tao, mày làm như vậy là muốn mạng của nó!” Triệu Nhã Liên tìm không được Thương Mẫn, dứt khoát ngồi phịch trên đất, lớn tiếng rít gào.
Thương Mẫn đứng ở khu cầu thang bộ, cô thở dài một hơi, đi về phía văn phòng.
Bà nếu như còn tiếp tục gây sự thì tôi gọi bảo vệ”
“Ha?” Triệu Nhã Liên cười lạnh: “Công ty thì làm sao? Mày sợ những chuyện khuất tất mà mày làm bị người khác biết được sao?”
Nói rồi, Triệu Nhã Liên nhìn sang những người ở xung quanh, lớn tiếng kế: “Các vị, tôi là mẹ của Thương Tuyết, cũng là mẹ kế của Thương Mắn.
Thương Mẫn không để tôi nói ở đây thì tôi cứ muốn nói, Thương Mẫn chính là một tiện nhân mất hết tính người.
Tuyết Tuyết nhà tôi ưu tú hơn nó, nó sinh lòng đố ky, phá hỏng hôn sự của Tuyết Tuyết, sau đó lại tính kế hại Tuyết Tuyết mất đi công việc”.