Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

chương 109: ngoại truyện 7: 100 câu hỏi về sự hòa hợp giữa vợ chồng (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Xin chào các cô gái, lần này khách mời của tiết mục câu hỏi về sự hòa hợp giữa vợ chồng của chúng ta là Diệp Tư Viễn và bà xã của anh ấy là Trần Kết, bọn họ vừa mới đám cưới không lâu, trước tiên chúng ta nên chúc mừng họ đã. Nhiều lời thêm vô nghĩa, bây giờ trực tiếp hỏi nào!

, Hàm Hàm: Xin hỏi tên của hai người?

Tư Viễn ( mỉm cười ): Diệp Tư Viễn.

Tiểu Kết ( mỉm cười ): Trần Kết.

, Hàm Hàm: Bao nhiêu tuổi?

Tư Viễn: .

Tiểu Kết: .

, Hàm Hàm: Giới tính là?

Tư Viễn: Nam.

Tiểu Kết: Nữ.

, Hàm Hàm: Xin hỏi tính cách của anh như thế nào?

Tư Viễn: Chuyện này... Để cho bà xã tôi nói đi.

Tiểu Kết: Anh ấy hả, rất không được tự nhiên nhưng mà bây giờ đã tốt hơn nhiều.

Hàm Hàm: Vậy còn cô thì sao?

Tiểu Kết: Tôi? Sáng sủa, hào phóng, sảng khoái, thiện lương, thông minh, hài hước, chịu khó, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở.

Tư Viễn: ...

Hàm Hàm: ...

, Hàm Hàm: Tính tình của đối phương?

Tư Viễn ( len lén nhìn Tiểu Kết một cái ): Sáng sủa, hào phóng, sảng khoái, thiện lương, thông minh, hài hước, chịu khó, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở.

Tiểu Kết ( vui mừng che miệng cười ): Ghét ghê ~~ Anh ấy rất dịu dàng, rất săn sóc, nghiêm túc chững chạc lại biết kiếm tiền ~ là người đàn ông rất tốt.

Tư Viễn ( bổ sung ): Cô ấy cũng rất tốt.

Hàm Hàm: Đủ rồi!

, Hàm Hàm: Hai người gặp nhau lúc nào? Ở đâu?

Tư Viễn: tháng , năm thứ hai đại học, buổi chiều thứ hai, tại thư viện đại học Q.

Tiểu Kết: Ai da má ơi, hai chúng ta đã quen biết nhau tám năm rồi á!

, Hàm Hàm: Ấn tượng đầu tiên đối với đối phương?

Tư Viễn: Một cô gái rất đẹp, còn mang một cái mắt kính gọng đen, vóc dáng lùn lùn, tóc buộc đuôi ngựa thật cao, nhìn dáng vẻ thì tuổi còn rất nhỏ, đặc biệt thú vị.

Tiểu Kết: Anh ấy siêu cấp đẹp trai! Chỉ là vừa bắt đầu tôi có hiểu lầm anh ấy nhưng rất nhanh tôi đã nói xin lỗi! Sau đó... Vừa thấy đã yêu, ha ha.

, Hàm Hàm: Thích đối phương ở điểm nào?

Tư Viễn ( không chút nghĩ ngợi ): Toàn bộ đều thích.

Tiểu Kết ( đỏ mặt ): Ừ, đều thích.

, Hàm Hàm: Ghét đối phương ở điểm nào?

Tư Viễn: Không có ghét.

Tiểu Kết: Hiện tại coi như là không có, chẳng qua tôi vẫn nhớ một chuyện trước kia, tên ngu ngốc này vậy mà bỏ lại tôi biến mất thật nhiều năm, bây giờ nghĩ lại vẫn còn cảm thấy rất tức giận!

Tư Viễn: Bà xã, anh sai lầm rồi...

Tiểu Kết: Được rồi, tha thứ cho anh, về sau không bao giờ được như thế nữa, có biết không?

Tư Viễn: Anh hứa với em sẽ không bao giờ như thế nữa.

...

Hàm Hàm: Thật buồn nôn...

, Hàm Hàm: Hai người cảm thấy mình và đối phương có hợp nhau không?

Tư Viễn: Hợp về cái gì?

Tiểu Kết: Rất hợp.

Hàm Hàm: ...

, Hàm Hàm: Hai người gọi đối phương là gì?

Tư Viễn: bà xã, Tiểu Kết, bảo bối.

Tiểu Kết: ông xã, Tư Viễn, ngu ngốc.

, Hàm Hàm: Hai người hi vọng đối phương gọi mình là gì?

Tư Viễn: Thật ra thì tôi thích cô ấy gọi tôi là Tư Viễn nhất.

Tiểu Kết: Tôi cũng vậy ~ chỉ là kết hôn nửa năm rồi, hiện tại cũng đã quen kêu bà xã ông xã.

, Hàm Hàm: Nếu như lấy động vật để làm ví dụ thì hai người cảm thấy đối phương là gì?

Tư Viễn: Con thỏ nhỏ.

Hàm Hàm: Tại sao?

Tư Viễn: Thỏ nóng nảy sẽ cắn người...

Tiểu Kết: -_-

Hàm Hàm: Tiểu Kết, Tư Viễn giống như động vật gì?

Tiểu Kết: Cún nhỏ ngoan ngoãn ~

, Hàm Hàm: Nếu như muốn tặng quà cho đối phương, hai người sẽ tặng gì?

Tư Viễn: Hình như đã tặng rất nhiều thứ, chắc là tôi sẽ đặc biệt thiết kế quần áo tặng cô ấy để cho mỗi ngày cô ấy đều xinh đẹp.

Tiểu Kết: Mới tặng một cái vòng chân. Cái dây đó đã đeo trên chân anh ấy rất nhiều năm, sợi dây cũng sắp hỏng rồi mà anh ấy vẫn không muốn đổi, còn cái tượng vàng kia thật sự nhỏ, khi đó tôi không có nhiều tiền lắm, bây giờ nhìn lại thật sự là keo kiệt muốn chết.

Tư Viễn: Anh không muốn cái mới, cái cũ rất tốt.

Tiểu Kết: ...

, Hàm Hàm: Như vậy thì anh muốn được tặng quà gì?

Tư Viễn: Chỉ cần là cô ấy tặng thì cái gì cũng thích. À... Tự tay đan khăn một cái quàng cổ đi, trước kia lúc còn ở chung với cô ấy thật sự rất muốn cái đó.

Tiểu Kết: Vậy sao? Tại sao anh không nói với em.

Tư Viễn: Bây giờ nói rồi.

Tiểu Kết: Trời lạnh em sẽ đan cho anh, anh thích màu gì?

Tư Viễn: Màu xanh đen.

Tiểu Kết ( cười ): được~

Tư Viễn: Vậy còn em, em muốn cái gì?

Tiểu Kết: Em muốn một đứa bé!

Tư Viễn ( hoảng sợ ): ...

, Hàm Hàm: Có bất mãn với đối phương ở chỗ nào không? Bình thường là chuyện gì?

Tư Viễn: Không có gì bất mãn, ở trong mắt tôi cô ấy là hoàn mỹ nhất.

Tiểu Kết ( khổ cực suy nghĩ ): Anh ấy rất hay suy nghĩ nhiều, quá cố chấp, quá quật cường...

Tư Viễn: Anh không có!

Tiểu Kết: Anh có.

Tư Viễn: Anh không có mà.

Tiểu Kết: Anh chính là có!

Tư Viễn: ...

, Hàm Hàm: Tật xấu của hai người là gì?

Tư Viễn: Tật xấu nghiêm trọng nhất, cô cũng thấy đấy, là thân thể của tôi không trọn vẹn, không có hai cánh tay. Tiếp đó tôi có phần theo chủ nghĩa hoàn mỹ, nếu như có chuyện gì không làm được thì sẽ nghĩ hết biện pháp để làm cho nó hoàn mỹ. Nhưng bởi vì thân thể của tôi tương đối đặc biệt, cho nên có một số việc làm sẽ khá khó khăn, có lẽ sẽ khiến tôi quá để tâm vào chuyện vụn vặt nhưng thật may là có Tiểu Kết ở đây, sẽ không quá mức rắc rối.

Tiểu Kết: Tính khí của tôi có chút nóng nảy nhưng mà bây giờ đã tốt hơn rất nhiều, có thể cũng là bởi vì nửa năm gần đây trôi qua cực kì tốt, không có chuyện gì làm tôi phiền não, chỉ cần ở cùng với anh ấy thì tôi đã cảm thấy rất vui vẻ, rất thỏa mãn rồi.

, Hàm Hàm: Vậy tật xấu của đối phương là?

Tư Viễn: Lúc trước đã nói rồi, không có tật xấu.

Tiểu Kết: Lúc trước cũng đã nói rồi, anh ấy rất hay suy nghĩ nhiều...

Tư Viễn: Anh đã nói là anh không có rồi!

Tiểu Kết ( không nhìn ): hừ.

, Hàm Hàm: Đối phương đã làm chuyện gì khiến cho anh/cô khó chịu không?

Tư Viễn: Tại sao lại hỏi như vậy? Mấy câu hỏi này có gì khác nhau sao? Ừ... Thời điểm học đại học trước kia, có lúc Tiểu Kết sẽ gạt tôi một số chuyện, dĩ nhiên bây giờ đã không còn.

Tiểu Kết: Anh ấy rất nhường nhịn tôi, không có làm việc gì khiến tôi không vui.

, Hàm Hàm: Vậy nếu đối phương làm chuyện gì đó khiến anh/chị khó chịu?

Tư Viễn: Không biết. Bà xã, em nói đi.

Tiểu Kết: Không có, anh ấy là bạn trai rất đủ tiêu chuẩn, hiện tại cũng là ông xã đủ tiêu chuẩn. Về phần của tôi thì trước kia tôi lừa anh ấy thì anh ấy sẽ rất tức giận.

, Hàm Hàm: Quan hệ của hai người đã đạt tới trình độ nào rồi?

Tư Viễn: Kết hôn nửa năm.

Tiểu Kết: Bổ sung thêm, đăng kí nửa năm, tổ chức lễ kết hôn ba tháng trước.

, Hàm Hàm: Lần đầu hai người hẹn hò là ở chỗ nào?

Tư Viễn: Một căn phòng ở khách sạn bên cạnh ga xe lửa thành phố H.

Hàm Hàm: Cái gì? ? Lần đầu hẹn hò đã thuê phòng? ?

Tư Viễn: Không phải...

Tiểu Kết: ... Tôi nghĩ chắc là trong phòng học môn đại cương thiết kế lúc anh ấy học năm thứ hai đại học.

Tư Viễn: Cái này không tính

Tiểu Kết: Tại sao lại không tính? Lúc đó các bạn học trong lớp anh đều nói em là bạn gái của anh đấy.

Tư Viễn: Nhưng mà lúc ấy chúng ta còn chưa bắt đầu qua lại với nhau, lại còn quen biết chưa được mấy ngày.

Tiểu Kết: Nhưng mà em đã thích anh rồi, em còn xoa bóp bả vai cho anh, anh quên rồi hả? Coi như không tính cái này những cũng không phải là ở tại cái khách sạn đó.

Tư Viễn: Anh cảm thấy chính là ở khách sạn, ở nơi đó, chúng ta hôn nhau lần đầu tiên.

Tiểu Kết ( đỏ mặt ): Ghét ghê... Thật ra thì em cảm thấy phải là thời điểm anh đưa em đến ga xe lửa trước khi nghỉ đông.

Tư Viễn: Đó cũng coi là hẹn hò sao?

Tiểu Kết: Dĩ nhiên!

, Hàm Hàm: Khi đó không khí giữa hai người như thế nào?

Tư Viễn: Rất ngọt ngào. Bởi vì mấy tháng trước quan hệ giữa tôi và cô ấy rất quái lạ, sau đó rốt cuộc cũng nói ra, trong lòng tôi rất vui vẻ.

Tiểu Kết ( đỏ mặt gật đầu ): Ừ... Lúc ở cùng với anh ấy, trái tim cứ đập liên hồi.

, Hàm Hàm: Khi đó tiến triển đến trình độ nào?

Tư Viễn: Trong căn phòng khách sạn đó, tôi hôn cô ấy.

Tiểu Kết ( thẹn thùng cúi thấp đầu): Nụ hôn đầu đó.

Tư Viễn ( cũng đỏ mặt ): Cũng là nụ hôn đầu của anh.

, Hàm Hàm: Địa điểm hẹn hò thương xuyên của hai người là?

Tư Viễn: Trong sân trường, phòng vẽ tranh, phòng ngủ của tôi, rạp chiếu bóng, Phàm Nhân Hiên, siêu thị, công viên... Không khác mấy so với các cặp đôi bình thường.

Tiểu Kết: Tôi thích nhất là ở trong phòng ngủ của anh ấy, có thể đùa giỡn anh ấy!

Tư Viễn: ...

, Hàm Hàm: Hai người đã chuẩn bị gì cho sinh nhật của đối phương?

Tư Viễn: Nói ra thật xấu hổ, đến hiện tại tôi mới chỉ tổ chức một sinh nhật cho cô ấy, chính là sinh nhật tuổi, tôi tặng cô ấy một cái áo do chính mình thiết kế. Sau đó sinh nhật tuổi thì chúng tôi đã chia tay, lúc đó tôi ở tại Italy, chỉ có thể gọi điện thoại, chat webcam với cô ấy. Sinh nhật tuổi, mặc dù chúng tôi có gặp nhau nhưng cô ấy bị vấp ngã, phải đến bệnh viện, mọi việc trôi qua hỏng bét. Năm nay là sinh nhật tuổi của cô ấy, nhất định tôi sẽ chuẩn bị thật tốt.

Tiểu Kết: Sau khi tôi qua lại với anh ấy thì sinh nhật đầu tiên trôi qua thật sự không vui vẻ, chúng tôi cãi một trận, sau đó anh ấy còn dầm mưa suốt đêm nên bị sốt. Sinh nhật tuổi thì trôi qua tương đối hoàn mỹ, chỉ là không ngờ ngày hôm sau lại xảy ra chuyện cực kì không vui. Tháng sau là sinh nhật tuổi của anh ấy, tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ nên làm như thế nào.

, Hàm Hàm: Ai là người tỏ tình trước?

Tư Viễn: ...

Tiểu Kết ( giơ tay ): Là tôi...

, Hàm Hàm: Hai người yêu đối phương bao nhiêu?

Tư Viễn: dùng toàn bộ sinh mạng để yêu.

Tiểu Kết: giống vậy.

, Hàm Hàm: Như vậy, hai người yêu đối phương sao?

Tư Viễn: yêu.

Tiểu Kết: yêu.

, Hàm Hàm: Đối phương làm việc gì khiến anh/cô cảm thấy không có cách nào cả?

Tư Viễn: Cô ấy hả, ăn vạ. Mỗi lần ăn vạ, làm nũng, khóc lóc là tôi hoàn toàn không có biện pháp nào cả.

Tiểu Kết: Tôi không thích cách nói chuyện tự ti của anh ấy, những chuyện liên quan đến thân thể thì tôi không để ý một chút nào cả, mỗi lần liên quan đến đề tài này thì tôi liền cảm thấy đau lòng, nhức đầu, tức giận!

, Hàm Hàm: Nếu nghi ngờ đối phương thay lòng thì hai người sẽ làm như thế nào?

Tư Viễn ( nháy mắt mấy cái, quay đầu nhẹ nhàng hỏi ): Em sẽ thay lòng sao?

Tiểu Kết: Không biết. Nếu như anh thay lòng, em sẽ giết anh!

Tư Viễn (-_-): ...

, Hàm Hàm: Có thể tha thứ cho đối phương thay lòng không?

Tư Viễn: Tôi tin tưởng cô ấy sẽ không thay lòng. Nếu như cô ấy thật sự chọn người tốt hơn thì tôi sẽ chúc phúc cho cô ấy, cô đã biết cuối cùng thì tôi cũng không thể chăm sóc cô ấy như người đàn ông bình thường được, dĩ nhiên, chỉ cần cô ấy nguyện ý đi theo tôi...tôi nhất định sẽ không phụ cô ấy.

Tiểu Kết: Không thể tha thứ, nếu anh ấy dám thay lòng, tôi sẽ chặt chân anh ấy!

Tư Viễn: vậy thì em cứ giết anh đi...

, Hàm Hàm: Nếu như lúc hẹn hò mà đối phương đến trễ một giờ trở lên thì làm thế nào?

Tư Viễn: Nếu như chúng tôi gặp phải chuyện gì đó mà đến trễ thì sẽ gọi điện nói trước. Chẳng qua lúc trước cô ấy đã quên mất hôm đó có buổi hẹn hò.

Tiểu Kết: Tư Viễn chưa bao giờ trễ hẹn. Trừ ước hẹn năm năm đó...

, Hàm Hàm: Vẻ mặt gợi cảm của đối phương?

Tư Viễn: À... Thời điểm cô ấy đỏ mặt đặc biệt đáng yêu. Mắt long lanh, đôi môi hồng hào, rõ ràng rất xấu hổ lại giả vờ lớn mật, đặc biệt hấp dẫn.

Tiểu Kết: Tôi thích dáng vẻ của anh ấy khi mỉm cười, tôi thích lúm đồng tiền trên gò má của anh ấy, thật sự là rất đáng yêu.

, Hàm Hàm: Thời điểm hai người ở chung với nhau, việc nào làm cho hai người cảm thấy tim đập rộn lên?

Tư Viễn: khụ khụ...

Tiểu Kết: cấm trẻ nhỏ...

, Hàm Hàm: Thời điểm làm chuyện gì là cảm thấy hạnh phúc nhất?

Tư Viễn: Chỉ cần hai người ở chung một chỗ thì làm cái gì đều cảm thấy hạnh phúc.

Tiểu Kết: Đồng ý.

, Hàm Hàm: Đã từng gây gổ chưa?

Tư Viễn: Cãi nhau.

Tiểu Kết: Dĩ nhiên là có cãi nhau.

, Hàm Hàm: Gây gổ vì chuyện gì?

Tư Viễn: Đều là chuyện nhỏ.

Tiểu Kết: Chuyện nhỏ gì, đều là chuyện rất lớn! Đừng nói nữa, nghĩ đến liền phát ốm.

, Hàm Hàm: Sau đó làm lành như thế nào?

Tư Viễn: Tôi là đàn ông mà, suy nghĩ kỹ một chút thì cô ấy cũng không có lỗi gì nên chủ động đi tìm cô ấy xin lỗi. Bản thân tôi cũng có chỗ không đúng.

Tiểu Kết: Đa số đều là lỗi của tôi nhưng mà anh ấy đều tha thứ cho tôi. Chỉ là một lần cuối cùng tuyệt đối là lỗi của anh ấy! Nhưng tôi cũng đã tha thứ cho anh ấy giống như vậy.

, Hàm Hàm: Hai người có hi vọng kiếp sau vẫn sẽ yêu nhau không?

Tư Viễn: Có. Kiếp sau tôi hi vọng có thể có đôi tay, có thể bù đắp những thiếu sót mà đời này không làm được cho cô ấy. Có thể chăm sóc cho cô ấy thật tốt, bảo vệ cô ấy, không để cho cô ấy phải khổ cực như vậy.

Tiểu Kết: Có. Cho dù kiếp sau anh ấy không có cánh tay thì tôi vẫn yêu anh ấy như cũ.

, Hàm Hàm: Lúc nào thì cảm giác được đối phương yêu mình?

Tư Viễn: Thời điểm được cô ấy ôm thật chặt.

Tiểu Kết: Ôm anh ấy, lúc được anh ấy hôn.

, Hàm Hàm: Phương thức biểu hiện tình yêu của hai người là?

Tư Viễn: Vẫn luôn luôn nhớ cô ấy, đặt cô ấy ở nơi thật sâu trong đáy lòng.

Tiểu Kết: Ở chung với anh ấy, vĩnh viễn không rời xa.

, Hàm Hàm: Có lúc nào hai người cảm thấy "Đối phương không còn yêu mình nữa?

Tư Viễn: Thật ra thì... Cho tới bây giờ đều chưa từng có.

Tiểu Kết: Đúng, chưa từng có, cho dù anh ấy đi Italy thì tôi cũng chưa từng có loại cảm giác này.

, Hàm Hàm: Anh cảm thấy loại hoa xứng với cô ấy nhất là gì?

Tư Viễn: Hoa? Có thể là trái cây không? Quả cam... Ha ha ha ha...

Tiểu Kết: Một chấm vàng giữa đám lá —— hoa quế, đó là loài hoa nở rộ vào mùa sinh nhật anh ấy, đóa hoa rất nhỏ, hình dạng cũng không đẹp nhưng mùi thơm bốn phía, thanh nhã cao thượng.

, Hàm Hàm: Giữ hai người có chuyện gì giấu giếm nhau không?

Tư Viễn: Bây giờ thì không có.

Tiểu Kết: Lúc trước anh ấy vẫn luôn gạt tôi chuyện mình bị thương, chẳng qua sau này A Lí đã nói với tôi mọi chuyện, sau khi kết hôn chúng tôi cũng đã nói chuyện với nhau, hiện tại anh ấy đã hoàn toàn buông xuống, tôi tin tưởng anh ấy.

, Hàm Hàm: Cảm giác tự ti của hai người đến từ đâu?

Tư Viễn ( cười yếu ớt ): Tôi không có hai cánh tay, là một người tàn tật. Chẳng qua tôi sẽ cố gắng hết mình để làm được tốt hơn.

Tiểu Kết: Tôi không có cảm giác tự ti.

, Hàm Hàm: Quan hệ của hai người là công khai hay bí mật?

Tư Viễn: Chúng tôi đã kết hôn, đương nhiên là công khai rồi.

Tiểu Kết: Trước kia lúc nói yêu đương thì đã quang minh chính đại rồi.

, Hàm Hàm: Hai người có cảm thấy tình yêu của đối phương sẽ duy trì vĩnh cửu?

Tư Viễn: Dĩ nhiên có thể, tôi sẽ luôn ở bên cô ấy, vĩnh viễn.

Tiểu Kết: Đúng, vĩnh viễn.

Từ câu hỏi số cấm trẻ nhỏ, xin các bạn nhỏ tuổi che mắt lại. Rất thẹn thùng đó ~~~~

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio