Edit: Tiểu Quy
Trước khi mọi người đọc chương truyện này, mình có vài lời muốn chia sẻ. Mình đã beta hết lại toàn bộ những chương trước, chỉnh sửa lại những chỗ cần thiết và "sạn". Ngôi xưng của Trác Viêm với Hill cũng có chút thay đổi, từ "tôi-em" sang "anh-em" , Trác Khuynh là "cậu" , "cậu ta". Mình biết tốc độ nhả chương của bọn mình quá chậm nhưng mong mọi người thông cảm. Rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình trong suốt thời gian qua.
—————————
.
Có một hộp đêm sang trọng ở ngã ba phố Hall, nó là nơi mua hoan nổi tiếng gần đây, chỉ cần người có có tiền thì ở đây ngươi có thể được bất luận cái gì ngươi muốn, cồn, ma túy, nam nhân cùng nữ nhân.
Mặt trời vừa mới mọc, nơi này như thường lệ vừa mới trải qua một đêm điên cuồng cực lạc. Hiện giờ đã trở nên vắng vẻ, trong tiệm không còn người khách nào, nếu có cũng chỉ là người chuẩn bị rời đi sau một đêm hưởng thụ cực hạn. Người phục vụ chuyên nghiệp nở nụ cười trên môi, làm hết phận sự của mình tiễn khách ra đến cửa, sau đó xoay người thay lại vẻ mặt mệt mỏi, bước chậm trở về quầy bar, thong thả quan sát kim đồng hồ chạy, chờ đợi người tiếp ca sau đến rồi trở về ngủ một giấc thật đẹp.
Hôm nay cũng không khác thường ngày, nhân viên phục vụ một tay chống trên quầy bar vẻ mặt nửa muốn ngủ nửa không. Nhưng đúng lúc này từ bên ngoài một người vội vàng tiến vào, người phục vụ lười biếng mở một con mắt, muốn nhìn xem có phải khách hay không để chuẩn bị tiếp đãi. Nhưng sau khi cậu thấy rõ người tới thì lập tực cả kinh, vội vàng đứng thẳng dậy.
Người đến là người phương Tây, thân hình cao lớn, mặc tây trang thủ công màu đen, chính là ông chủ của câu lạc bộ đêm này, Lôi Tư Nhĩ.
Lôi Tư Nhĩ gần đây rất nổi bật, súng ống đạn dược của Trác gia đã đến, giúp sức mạnh quân sự được đảm bảo, hơn nữa trong khoảng thời gian này Trác Viêm gửi đến hòm thư lão tư liệu cùng kế hoạch càng tỉ mỉ, lão tin tưởng chẳng bao lâu nữa bang phái lão có thể ngồi lên vị trí đệ nhất Luân Đôn.
Không thể không nói tác dụng của Trác Viêm ở chỗ này rất lớn, chưa kể việc thu thập tư liệu kỹ càng tỉ mỉ như thế này càng khó khăn, chỉ cần nhìn vào kế hoạch ngày đó của hắn đã khiến Lôi Tư Nhĩ nhịn không được giơ ngón tay cái lên.
Kỳ thật, lần trước gặp Trác Viêm lão đã loáng thoáng nhận ra người đàn ông này đang cất giấu một sức mạnh cùng thực lực rất lớn, tuyệt đối là một kẻ rất mạnh. Thậm chí trong nháy mắt lão còn cảm thấy chỉ cần Trác Viêm muốn không gì là hắn không chiếm được. Lão có nghe tin đồn về Trác gia, mọi người đều biết người thượng vị Trác gia chỉ có một người con, mà đứa con trai này lại là loại không đủ khả năng để giúp đỡ, không hơn không kém gì phế vật. Lần trước lúc lão giúp Catharine trói hắn, nếu không phải người của Trác gia tới thăm lão cũng không biết Trác Viêm là thiếu gia Trác gia. Trác Viêm người này ẩn giấu quá sâu, bản chất lại sắc bén, có thể nói hắn sở hữu một trong những phẩm chất cơ bản nhất của một người quyền lực trong giới hắc đạo. Hơn nữa căn cứ trong khoảng thời gian tiếp xúc này, biểu hiện khôn khéo bình tĩnh của Trác Viêm cũng hoàn toàn phù hợp tố chất của cường giả hắc đạo.
Lôi Tư Nhĩ bắt đầu cảm thấy, lúc trước lựa chọn không sai.
"Ông, ông chủ." Giám đốc hiển nhiên rất kinh ngạc khi thấy Lôi Tư Nhĩ đến, vội vàng đến đón.
"Đi chuẩn bị, lát nữa sẽ có một vị khách rất quan trọng tới đây." Lôi Tư Nhĩ vừa đi vừa nói chuyện: "Mang cho ta rượu Tây Tạng tới đây."
"Vâng." Giám đốc gật đầu, vội vàng gọi người đi lấy rượu, quay đầu lại thấy Lôi Tư Nhĩ vẫn còn ở đại sảnh, liền đi tới nói: "Ông chủ, việc dọn hộp VIP đã sớm xong rồi." Ý tứ chính là ngài có thể lên chờ.
(QT dịch là VIP ghế lô :v tra trên baidu ghi là "chiếc hộp", có thể hiểu là "chỗ ngồi đặc biệt nơi công cộng". Mình cứ edit như này cho sát với với raw nhất, còn mọi người có thể hiểu là phòng VIP cũng được, thấy cũng na ná nhau)
Lôi Tư Nhĩ đương nhiên biết ý tứ những lời này, lão lắc đầu nói: "Không cần, ta ở chỗ này chờ."
Giám đốc cả kinh, thầm nghĩ dù là người của đại bang phái Luân Đôn tới bàn chuyện làm ăn Lôi Tư Nhĩ cũng ổn định vững chắc ngồi chờ ở hộp, ai ngờ lần này thế nhưng lại đứng ở trong đại sảnh chờ, không biết đến tột cùng là ai? Nhưng giám đốc đã làm việc ở đây một thời gian lâu rồi, biết rằng có một số việc không muốn cho ngươi biết thì tốt nhất đừng hỏi, liền chỉ nói câu "Vâng" rồi đứng sang một bên.
Không lâu sau có người tiến vào, Lôi Tư Nhĩ thấy hắn đến vội vàng đón: "Phòng đã chuẩn bị tốt, chúng ta lên lầu."
Giám đốc ở phía sau liếc nhìn người nọ một cái, chỉ cảm thấy người nọ ngoại trừ diện mạo anh tuấn thì không có điểm gì đặc biệt, lại không vì sao vẫn có thể làm ông chủ đối đãi như vậy. Nhưng ngạc nhiên là ngạc nhiên, hắn vẫn làm hết phận sự đưa ông chủ cùng người kia đến ghế lô, được Lôi Tư Nhĩ ra hiệu lui về phía sau, đóng cửa lại rồi trở lại đại sảnh.
Người trẻ tuổi này đương nhiên là Trác Viêm, nếu không sẽ không có phân lượng làm Lôi Tư Nhĩ sáng sớm phải bò dậy từ giường của tình nhân, chạy tới đây đợi người.
Lôi Tư Nhĩ rót rượu vang đỏ vào cốc, cầm một chiếc ly lên và đưa qua, nói: "Nhóm lính đánh thuê đầu tiên đã đến, tôi đã giúp cậu phân phó sắp xếp bọn họ vào trong bang, không khiến người ngoài chú ý."
Năng lực của Lôi Tư Nhĩ khiến Trác Viêm yên tâm, liền gật đầu tiếp uống rượu một ngụm, khen: "Rượu ngon."
Lôi Tư Nhĩ cười: "Được ngâm từ năm ."
"Nếm thử xem." Trác Viêm cười nói, nhìn lão, chuyển tới chủ đề chính: "Từ hôm nay trở đi tung tin tức nói muốn bắt đầu buôn bán súng ống đạn dược, bán tất cả súng ống đạn dược mua được từ Trác gia."
"Bán toàn bộ?" Lôi Tư Nhĩ kinh ngạc nhìn hắn: "Nhưng không có súng ống đạn dược kế hoạch tiếp theo thực hiện như thế nào?"
"Không sao." Trác Viêm nói: "Sắp tới tôi sẽ bảo Trác gia bí mật đưa thêm một đợt súng ống đạn dược tới đây."
Lôi Tư Nhĩ nghe hắn nói như vậy, đôi mắt đảo quanh, lão đã hiểu ra mọi chuyện.
Trác Viêm ở Anh quốc bị trói bởi vì chơi với con gái của lão đại bang phái nào đó, chuyện này khiến Trác gia đồn đến ồn ào huyên náo, mọi người đồng thời bất lực lắc đầu, cũng chính là bởi vì như vậy sau này hắn mới cùng Lôi Tư Nhĩ có được giao dịch súng ống đạn dược. Thế nhưng, các chú của hắn để trào phúng hắn nên đã rầm rĩ cho mọi người đều biết, giới hắc đạo Luân Đôn hầu như không ai không biết. Chuyện này rất không tốt, bởi vì việc nhập súng ống đạn dược sẽ làm cho giới hắc đạo sinh ra cảnh giác, như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp theo. Nhưng nếu là buôn bán đối ngoại thì khác, mọi người sẽ thở phào, nghĩ thầm: Ồ, bang K giúp mua súng ống đạn dược không phải vì mở rộng ranh giới mà vì buôn bán kiếm tiền a.
Trong lúc bán số vũ khí này, Trác Viêm đồng thời bí mật vận chuyển một lô, lần này là tuyệt mật. Lúc này mọi người mới thở phào một hơi, Lôi Tư Nhĩ liền lập tức tung đòn tấn công, ai cũng không thể tưởng tượng được.
Lôi Tư Nhĩ kiếm được rất nhiều tiền, không những không mất đi súng đạn, ngược lại còn mở rộng thế lực bang phái, kế hoạch đen ăn đen này quả thực quá lợi hại.
Ánh mắt Lôi Tư Nhĩ nhìn Trác Viêm đã không chỉ là kiêng kị, mà càng có rất nhiều kính sợ. Lão có cảm giác, nếu đi theo người thanh niên này, sự nghiệp của lão sẽ đạt tới một tầm cao không thể đuổi kịp, đến lúc đó sẽ vươn tới không chỉ là thị trường Anh quốc với Châu Âu, mà là toàn cầu.
Mà còn một điểm đáng chú ý nữa, dựa với hiểu biết của lão về Trác Viêm, Trác Viêm nói lần bí mật vận chuyển súng ống đạn dược này đảm bảo nó thật sự sẽ không bị người khác phát hiện. "Người khác" này bao gồm cả người của Trác gia, điều này quả thực không thể tưởng tượng nổi so với lời đồn của Trác Viêm ở Trác gia. Vậy thân phận thật sự của người nam nhân này ở Trác gia, thực lực đích thực ở Trác gia đến tột cùng là như thế nào? Người nam nhân này có phải đã từng bước thâm nhập thế lực của mình vào mọi phương diện của Trác gia?
Nếu là như vậy, nam nhân này chỉ có thể dùng sức mạnh kinh sợ để hình dung.
Trác Viêm đối với ánh mắt đã hiểu của lão cảm thấy rất hài lòng, trong mắt hiện lên một tia tán thưởng, tiếp theo nói: "Người mà tôi nhờ ông theo dõi tiếp tục chú ý chặt chẽ, đặc biệt là sắp tới, chặt chẽ chú ý đến người mà cậu ta gặp, nếu cậu ta xuất cảnh liền phái lính đánh thuê kinh nghiệm phong phú đi theo."
Lôi Tư Nhĩ nghe hắn nói vậy liền nhớ tới bức ảnh thủ hạ chụp ngày hôm qua, vì thế lấy trong túi ra đưa cho hắn: "Cậu ta thật ra không có gặp người nào, nhưng đêm qua có một người tới tìm cậu ta, thủ hạ của tôi chụp được bức ảnh này."
"A?" Trác Viêm nhìn thoáng qua rồi kinh ngạc nhướng mày, trên ảnh chụp là một người phương Đông khoảng tuổi, diện mạo tuy rằng bình thường nhưng mơ hồ lại truyền đến cảm giác không giận mà uy.
(Thành ngữ của Trung Quốc: 不怒而威. QT dịch là bất nộ nhi uy, mình eidt cho dễ hiểu luôn là "không giận mà uy".)
Lôi Tư Nhĩ thấy hắn phản ứng như vậy liền hỏi: "Biết?"
Trác Viêm gật đầu nói: "Đương nhiên biết, hơn nữa người đứng sau lưng hắn khẳng định ông cũng có nghe nói qua."
Trước đây chúng ta chỉ nói so với Anh quốc, bang K của Lôi Tư Nhĩ chỉ là một bang nhỏ, chưa nói đến Châu Âu, thậm chí toàn cầu, nhưng cái này cũng không thể hiện đối với những tổ chức nổi danh lão hoàn toàn không biết, ngược lại mà bởi vì thanh danh những tổ chức ở ấy quá lớn mà như sấm bên tai. Hiện tại Trác Viêm nói như vậy Lôi Tư Nhĩ liền biết người đứng sau lưng hắn ta nhất định là một trong những tổ chức đó, tim lão run lên, hỏi: "Ai?"
Trác Viêm híp híp mắt, khóe miệng gợi lên một nụ cười nguy hiểm, gằn từng chữ một nói: "Tả Xuyên Trạch!"
.
Lôi Tư Nhĩ cả người run lên, không thể tin tưởng kêu lên một tiếng "A": "Phùng Ma Tả Xuyên Trạch?!"
Phùng Ma cũng giống như Trác gia là tổ chức hắc đạo tồn tại đã gần trăm năm, điểm khác biệt chính là ngành kinh doanh đen thuần của Trác gia giữa thời đại phát triển bắt đầu chậm rãi tẩy trắng, không chỉ có những nghề tay trái của các lĩnh vực, ngay cả nghề nghiệp chính cũng trở nên quang minh chính đại, từ buôn lậu vũ khí trở thành thương nhân buôn bán súng ống đạn dược hợp pháp. Nhưng Phùng Ma lại không như vậy, tổ chức này ngay từ đầu được thành lập vì thế giới hắc ám, đến bây giờ dù người đương nhiệm đang dần dần bước vào kinh doanh chính thức nhưng vẫn không đổi được ấn tượng đáng sợ về tổ chức này.
Có quá nhiều cách nói về Phùng Ma, cũng có quá nhiều lời đồn đại, chỉ là không ai trong đó biết được thật giả. Có người nói nó có nguồn gốc từ Nhật Bản, có quan hệ tốt với cánh quân bên phải Nhật Bản; có người nói nó có nguồn gốc từ Hàn Quốc; còn có người nói có quan hệ mật thiết với Tam Giác Vàng; thậm chí có người nói nó cùng căn cứ với tổ chức đạo chích nông cạn,... Mặc dù có rất nhiều tin đồn từ bên ngoài nhưng địa vị đích thực của Phùng Ma vẫn không ai biết, đủ loại tin đồn cùng sự kiện khiến tổ chức này phủ một lớp dày bí ẩn, làm người khác mỗi khi nhắc tới tổ chức hắc ám này đều không nhịn được hàn khí trên thân, lông tơ đứng thẳng.
(đạo chích nông cạn: Riết chẳng hiểu mình đang edit cái gì luôn L Raw là 清匪浅, QT là thanh phỉ thiển. Tra mãi mới ra đúc kết ra được như này, ai biết từ này thì nhắc mình nha :