Chương
Hoàng Trường Minh nghe thế, lông mày nhướng lên rất cao: “Hai người đã gặp qua rồi à?”
Bị hỏi ngược lại như thế, Triệu Vân lại hơi chột dạ, nhưng cô nhanh chóng Cảm ơn?
Chị Lan và Triệu Vân trợn tròn mắt.
Rõ ràng hai người bọn họ đều đang phê phán mà thẹn quá hóa giận, trái lại còn muốn cảm ơn bọn họ?
Triệu Vân gãi đầu một cái, không hiểu mà hỏi: “Vì sao mà anh không hề “Bây giờ sẽ cho cô xem sự thật” Hoàng Trường Minh cong môi.
Triệu Vân và chị Lan nhìn nhau lần nữa, vẻ mặt mờ mịt.
Sau vài giây, hai người mới phản ứng kịp câu nói này, hai người lập tức mở’ †o mắt: “H”
“Ngọc Anh, đến đây đi!”
Lam Ngọc Anh bị anh gọi, đành phải kiên trì đi tới.
Giống như lúc trước, mỗi lân Hoàng Trường Minh đưa cô đến công ty đi làm đều phải tránh người, cho nên sau khi kết thúc liên hoan, cô cũng cố ý lề ‘rề ra sau cùng, chờ những người khác đã về hết cô mới đi ra ngoài Không nghĩ vừa ra lại thấy hai đồng nghiệp đang ở trước mặt anh, cho nên muốn tránh né.
Khi ba người bọn họ đều nhìn qua, Lam Ngọc Anh cần môi: “Anh sao tÌ Hoàng Trường Minh đi tới kéo tay cô, không cho cô cơ hội tránh thoát, sau đó bất đắc dĩ cười nhẹ nói: “Nếu anh không chứng minh sự trong sạch của anh, hai người bọn họ sẽ hiếu lầm anh mặt người dạ thú”
“Sao…” Lam Ngọc Anh ngẩn người.
Nghe thấy anh kêu “Ngọc Anh”, chỉ có người quan hệ thân thiết mới gọi như thế, còn có mười ngón tay đan xen nhau, không để lại khe hở nào, lại còn tự nhiên như thế, giống như đã âm thầm nắm qua rất nhiều lần.
Dưới khoảng cách gần như thế, thấy rõ ràng trong ánh mắt lạnh nhạt của Hoàng Trường Minh có vẻ dịu dàng, còn trên mặt Lam Ngọc Anh lại có vẻ ngại ngùng đỏ ửng lên.bg-ssp-{height:px}
Triệu Vân còn chưa tỉnh hồn, hỏi là… tổng giám đốc Minh sao?”
Chị Ngọc Anh, chồng chưa cưới của chị Chị Lan cũng hỏi theo: “Tổng giám đốc Minh… Là chồng chưa cưới của em sao?”
Dường như hai người đều hỏi cùng lúc, nhưng ý là như thế.
“Vâng…” Đã bại lộ, Lam Ngọc Anh cũng không giấu diếm nữa, khẽ gật đầu Triệu Vân nghe vậy, lập tức ngã quy xuống một bên, cường điệu kêu lên: “Chị Lan, chị mau qua đỡ em một chút, em hơi choáng!”
Chị Lan đỡ Triệu Vân, nhưng cũng vội vàng nhắc nhở: “Triệu Vân, đừng nghịch nữa, tổng giám đốc Minh còn ở đây đó!”
Triệu Vân phản ứng kịp, lập tức giật mình đứng thẳng, cũng kích động nói: “Tống giám đốc Minh, ngài hiểu lầm rồi! Sao ngài có thế là loại người mặt người dạ thú được, là chúng tôi có mắt không biết Thái Sơn, không biết ngài chính là chồng chưa cưới của chị Ngọc Anh! Tôi đã nói rồi, tổng giám đốc Minh chính là thần tượng của tôi, sao có thể là kẻ dê xồm kia được chứ… Hứ hứt”
“Tống giám đốc Minh, ngài tuyệt đối đừng tức giận, tôi và Triệu Vân cũng là có ý tốt..” Chị Lan cũng vội vàng giải thích.
Mặc dù không ai nói cho cô biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng ít nhiều gì Lam Ngọc Anh cũng đã đoán được.
Có thể đoán được, nhất định là hành động của nàng và Hoàng Trường Minh trong buổi tiệc đã bị phát hiện, hai cô đồng nghiệp này đã hiểu lầm gì đó mới có thể chạy đi tìm anh làm loạn. Nghĩ đến đây trong lòng cô cảm thấy rất ấm áp, “Hai người yên tâm, chắc chắn tổng giám đốc Minh sẽ không tức giận!”
Lam Ngọc Anh cười trấn an, sau đó tay đang bị anh nắm chặt lắc lư một cái: “Đúng hay không?”
“Ừm? Hoàng Trường Minh cong môi Trong lòng của anh quả thật không có gì không vui cả, cũng không nói đến việc khiển trách. Có hai đồng nghiệp như vậy ở cạnh cô mỗi ngày, Hoàng Trường Minh cũng rất yên tâm, cũng hiếu rõ vì sao cô nói thích công ty và thích đồng nghiệp ở nơi này.
‘Sau khi để lộ thân phận, Lam Ngọc Anh hơi thẹn thùng, cũng hơi áy náy.