Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

chương 798

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Anh đi từ trong thư phòng ra, phát hiện Lam Ngọc Anh và bánh bao nhỏ đều đã dậy thật sớm rồi.

Cửa phòng ngủ và phòng trẻ em toàn bộ đều rộng mở, bên trong nào còn có bóng dáng của hai mẹ con các cô, anh im lặng ôm gối và chăn mỏng trở về phòng ngủ, sau đó nhanh chóng vào trong phòng rửa mặt, sau đó xuống tầng.

Trong phòng ăn, hai mẹ con đang ngồi ở trước bàn ăn thưởng thức bữa ăn sáng, bầu không khí rất là ấm áp.

Hoàng Trường Minh đi tới, lúc kéo ghế ra còn cố ý gây ra tiếng động không nhỏ.

Bánh bao nhỏ thành công bị hấp dẫn bởi tiếng động, cậu bé ngẩng đầu lên từ chén cháo, ngược lại là Lam Ngọc Anh ở phía đối diện giống như là không nhìn thấy vậy, ánh mắt cũng không hề nhấc lên.

Hoàng Trường Minh quan sát biểu cảm trên mặt cô. Bởi vì cô từ đầu đến cuối đều rũ mặt, cũng không nhìn thấy gì.

Kế tiếp, anh chú ý tới trên bàn ăn chỉ bày hai phần bữa ăn sáng, mà trước mặt anh một phần cũng không có, may là thím Lý đi tới giải vây cho anh: “Cậu chủ chờ một chút, tôi lập tức đi làm bữa sáng cho cậu!”

Thím Lý ngược lại là một người theo trường phái hành động, rất nhanh liền chuẩn bị xong bữa sáng bưng lên. Hoàng Trường Minh nào có tâm tư ăn điểm tâm, sự chú ý đều đặt ở trên người cô: “Ngọc Anh, buổi tối anh kết thúc công việc sớm một chút, chúng ta đi ra ngoài ăn đi?

Gần đây có một bộ phim điện ảnh mới ra, chúng ta thuận tiện đi xem luôn?”

“Không muốn xem lắm.” Lam Ngọc Anh không ngẩng đâu.

“Thật lâu rồi không đi siêu thị, vậy buổi tối anh trở về đón em đi siêu thị mua ít đồ!” Hoàng Trường Minh tiếp tục giật giật môi.

“Không cần, thím Lý cũng mua rồi” Lam Ngọc Anh vẫn như cũ không ngẩng đầu.bg-ssp-{height:px}

Hoàng Trường Minh cau mày, yết hầu lăn lên lăn xuống đang định mở lời lần nữa, cô đã để chén cháo xuống, sau đó đứng dậy: “Em ăn xong rồi, trở về phòng trước.

“Đậu Đậu, cháu cũng ăn nhanh lên một chút, ăn xong rồi lên lầu, cô thay bộ quần áo khác cho cháu, đợi một hồi nữa bà trẻ của cháu còn qua đây đón cháu đến nhà chính của nhà họ Hoàng đấy!”

“Dạ!” Bánh bao nhỏ trả lời mềm nhũn.

Ngay sau đó, bóng người của Lam Ngọc Anh cũng đã đi ra khỏi phòng ăn. Hoàng Trường Minh thu hồi tầm mắt, buồn bực cắn miếng bánh bao trong tay. Hai tay Bánh bao nhỏ nâng cái chén còn lớn hơn mặt cậu bé, húp cháo “xì xụp xì xụp”, đôi mắt to đen bồ đào nháy một cái, sau đó đột nhiên hỏi: “Bố ơi, bố chọc Ngọc Anh tức giận?”

Hoàng Trường Minh nghe vậy, yên lặng không nói.

Thật ra thì trước kia có lần cô lơ đãng hỏi qua anh, lúc ấy anh không nói với cô chính là sợ sau khi cô biết sẽ giận mình, trên thực tế quả nhiên là thế.

Ai.

Bánh bao nhỏ sau khi thấy biểu cảm của anh, nhất thời dương dương đắc ý: “Vẫn là con ngoan nhất. Biểu cảm của Hoàng Trường Minh co quắp hai cái.

Buổi sáng anh có một cuộc hội nghị rất quan trọng, không thể chậm trễ được, Hoàng Trường Minh ăn điểm tâm xong liền vội vã lái xe rời đi, sau đó Hoàng Thanh Thảo đến đón bánh bao nhỏ đi, Lam Ngọc Anh ở nhà đợi gần nửa ngày, lúc xế chiều, cũng thay quần áo khác ra cửa.

Lúc này cô mới phát hiện, mình thế mà lại không chỗ nào có thể đi.

Hôm nay cô Thảo ở nhà chính của nhà họ Hoàng, cho nên cô không thể đi tìm bà ấy, nơi duy nhất có thể đi, cũng chỉ có chỗ của cô bạn thân Trương Tiểu Du.

Vừa vặn lần trước lúc tới, Trương Tiểu Du và Trần Phong Sinh tựa hồ xảy ra mâu thuẫn không nhỏ, cô cũng rất không yên lòng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio