Edit: @nynuvola(wp)
Hai người cứ như vậy núp dưới vạt áo khoác, loạng choạng từ mặt đến lên phi cơ.
Đôi mắt Lucas hơi đỏ, nắm chặt lấy bàn tay của Lạc Nhiễm.
Alpha vào loại thời điểm này sẽ khá mẫn cảm đối với tin tức tố từ Omega, nhất là Omega mình thích hoặc đã đánh dấu, khó mà chịu đựng được.
Nhưng Lạc Nhiễm nghĩ, y chắc chắn đã dùng một lượng lớn phun sương và thuốc ức chế để che giấu tin tức tố rồi. Hô hấp Lucas dần dồn dập, giống như đang cố gắng áp chế gì đó.
"Thượng tướng, đầu còn đau không?" Lạc Nhiễm xem qua tư liệu, có nói Alpha lúc mẫn cảm sẽ cực kì khó chịu, trong đầu như có người đánh nhau, nhịn không được muốn đi phá hủy, phát tiết những đau đớn đó. Y lấy thuốc dùng cho kỳ mẫn cảm từ túi ra, đưa nước cho Lucas uống.
Hắn nhận lấy, thô bạo nuốt xuống. Lạc Nhiễm vỗ nhẹ lên lưng hắn.
Ánh mắt hắn thoáng chốc tối sầm lại, động tác nhanh lẹ nắm lấy cổ tay y lần nữa. Lạc Nhiễm bị nắm đến phát đau nhưng vẫn cố nhịn không kêu lên.
Cổ tay bị kim loại nắn bóp đã hiện ra vết bầm tím, y cắn răng, cúi đầu chờ về đến điểm đích.
"Thượng tướng, tới rồi."
Lucas không nhìn Lạc Nhiễm nữa, hắn cảm thấy nếu cứ tiếp tục để ý đến y thì không thể khắc chế được mất. Lucas thở gấp, xoay người lập tức trở về phòng.
Lạc Nhiễm khóa cửa lớn và cửa số, đứng ở ngoài nói vọng vào: "Thượng tướng nếu có chỗ nào không thoải mái, hay muốn thứ gì thì gọi điện thoại nói cho tôi biết, được không?"
Bên trong truyền đến thanh âm khàn khàn: "Được", sau đó y nghe thấy tiếng giống như hắn đã lên giường đi ngủ, mới từ từ xông thêm tinh dầu bạch trà và thuốc hỗ trợ giấc ngủ.
Y nhẹ nhàng thở hắt, thức thời lấy thuốc mỡ ra xoa bóp cổ tay.
Lucas không biết khống chế lực đạo, sức mạnh của hắn khi tiếp xúc với bên ngoài khác với những người bình thường, Lạc Nhiễm cũng không có ý định nhắc nhở hắn.
Kỳ mẫn cảm của Lucas ngắn thì ngày, dài nhất là ngày.
Y kéo chiếc ghế dựa ngoài cửa nằm xuống, vừa xem công văn vừa nghỉ ngơi. Beta được phát lệnh tuần tra đã quen việc canh gác cho Lạc Nhiễm và Lucas trong kỳ mẫn cảm.
Ngày hôm sau, cuộc điều tra đã được khởi động đối với trường hợp của Andica, cần phải tra xét rất nhiều, ví dụ như luồng hàng hóa của tinh khấu, vũ khí của nữ hầu, sự xâm nhập từ phía tinh khấu...
Theo lời Andica nói thì nữ hầu gái đã lấy thuốc của bọn tinh khấu để điều khiển cậu, thúc ép cậu mang theo chúng lẻn vào thủ đô Đế Quốc, hơn nữa......cũng đưa thủ lĩnh của bọn chúng đến buổi tiệc —— Liệp Hồ, sau đó gã sẽ lựa chọn và gặp gỡ "Đại nhân vật" Đế Quốc, phương pháp chính là để gã ngụy trang thành vệ sĩ của Andica.
Có điều "đại nhân vật" này là ai, Andica cũng không biết.
Càng nghĩ càng thấy kinh hãi, mỗi một lần gặp mặt tiệc tùng, Liệp Hồ đều có mặt.
Còn nhận được sự chúc phúc của Đế Quốc.
Lục Thành đưa báo cáo cho Lạc Nhiễm, thuật lại một vài tiến triển điều tra được.
"Còn việc này...... Andica nói với tôi, nhưng tôi dặn em ấy không cần kể ra." Lục Thành thấp giọng nói: "Lạc thư ký từng nhắc nhở tôi, gặp chuyện như vậy thì không nên báo lên trêи."
Lạc Nhiễm nâng mi, ra hiệu cho Lục Thành tiếp tục nói.
"Andica bảo, tinh khấu đang lên kế hoạch cướp UNK."
Ngày đó Lạc Nhiễm thành công tinh luyện UNK, tình thế bỗng chốc thay đổi.
Trải qua nhiều lần thí nghiệm và nghiên cứu, tinh luyện ra được UNK, thật sự có thể mang đến nguồn năng lượng khổng lồ, so với băng quặng ban đầu cao gấp lần.
Quan trọng nhất là, thứ này không chỉ có thể cung cấp năng lượng cho máy móc, nhà xưởng. Nếu con người ăn hay uống trong khoảng thời gian dài, tiếp thu bức xạ trêи thì tinh thần lực và thể lực cũng sẽ được cải thiện rất nhiều, tương đương với dược vật và vũ khí loại mới.
Tất nhiên, Đế Quốc đang trong quá trình triển khai lên kế hoạch, ấn định quy chế, dự án sàng lọc hàng loạt cũng chính thức khởi động, có bản vẽ của "Vị SOmega" hỗ trợ, phần lớn Omega từ viện nghiên đều đã học được, Hạ Chí là người đầu tiên tinh chế thành công UNK nên đã được mời đến viện để đàm đạo công tác nghiên cứu, cũng xem như là sự trở lại đi.
Vì vậy, có lẽ hội nghị giữa hai nước sẽ sớm bắt đầu lại lần nữa. Trước mắt, Lạc Băng hứa hẹn gửi thêm UNK đến trong thời gian ngắn nhất. Nếu tinh khấu muốn cướp, chính là cướp chuyến vận chuyển này.
Lạc Nhiễm khẽ suy tính, tinh khấu muốn cướp thì đạt ích lợi gì? Bọn chúng cũng không biết tinh luyện. Có điều nghĩ lại, gã Liệp Hồ kia...... có chút bí ẩn.
Lẽ nào gã có thể tìm ra cách? Hoặc tinh khấu dự định trộm đi bản vẽ, dù sao thì gã vẫn có một đồng minh "đại nhân vật" làm bệ đỡ.
Lạc Nhiễm bóp trán, nói: "Cậu làm việc rất tốt, chuyện này quả thật không thể để lộ, cuộc chiến với tinh khấu là vấn đề của quân đội.."
Thế lực phía trêи không đáng tin tưởng, rốt cuộc thì vẫn chưa tìm ra nội ứng, cho nên muốn đề phòng cũng chẳng có đối tượng mà đề phòng.
Vụ gián đoạn trong lần điều tra trước không thể bị tái hiện nữa.
Lạc Nhiễm nói: "Cậu đi phát lệnh, đưa hầu gái kia chuyển qua bên chúng ta giam giữ, nghiêm hình tra khảo, khiến cô ả phải khai ra thương vụ cướp bóc."
UNK là loại đồ vật có năng lượng khủng, dùng gia công chưa biết chừng còn chế tạo ra vũ khí mới, vì vậy không thể để bọn tinh khấu chạm tay vào được.
"Rõ!"
"Đúng rồi, sáng nay thư ký Viên Hàm có nói tôi, hoàng thất bên kia đang rất quan tâm." Y sờ cằm cười: "Chuyện của cậu và Andica điện hạ......?"
Nhắc tới việc này, Lục Thành gãi má, rõ ràng là một người đàn ông cao lớn nhưng bộ dạng lại có chút e dè muộn phiền, nói: "Em ấy bảo có thể......lập tức, liên hôn. Nhưng sợ phía Lạc Băng không cho phép, nên muốn tôi đánh dấu em ấy."
Alpha cả đời có thể đánh dấu vô số Omega, nhưng Omega chỉ có thể được duy nhất một Alpha đánh dấu, một khi đã có ký hiệu, liền không thể tẩy đi được.
Nếu Lục Thành đánh dấu Andica, sự việc truyền đi Lạc Băng sẽ không còn lựa chọn nào khác, mặc dù bọn họ vốn có ý đồ để hoàng tử kết hôn cùng Lucas, cải thiện địa vị của nước nhà.
Nhưng đây dường như là kết quả mà Đế Quốc mong muốn, vừa có thể đã thỏa mãn yêu cầu liên hôn từ Lạc Băng, lưu lại danh phận và tiếng nói nhưng đồng thời Lạc Băng khó mà chiếm được thêm tiện nghi.
Tuy thân phận của Lục Thành không cao sang, chằng phải hoàng tộc mà cũng chẳng kế thừa tước vị hay quân hàm. Nhưng địa vị cũng không tệ, là phó tướng của Thượng tướng Đế Quốc, được giao quân quyền điều binh.
Không thừa không thiếu, rất vừa vặn.
Lạc Nhiễm ôn hòa: "Trước kia chúng ta còn mờ mịt, nhưng hiện tại ai cũng đã biết Andica điện hạ đối với cậu quả thật tốt, có điều là một Omega hơi nhát gan sợ phiền phức, nếu muốn cậu ta bỏ thuốc cần phải có kiên nhẫn, xuyên xuốt quá trình có thể không thuận lợi tốt đẹp, cậu cần mêm mỏng với người ta, đừng bao giờ tỏ thái độ thiếu kiên nhẫn. Quan trọng nhất là trở thành điểm tựa để cậu ta tin tưởng dựa vào, cổ vũ động viên."
Lạc Nhiễm nhớ đến thời điểm lần đầu gặp Andica, cậu bưng cái dĩa, đứng cạnh bàn dài ngây ngốc nhìn đồ ăn ngập tràn, rõ ràng rất muốn thử nhưng lại không dám lấy, cuối cùng y phải tự tay giúp cậu chọn.
Lạc Nhiễm nói: "Cậu ta mới đến Đế Quốc đã vướng phải chuyện như thế này, trước kia ở Lạc Băng chắc cũng không khá khẩm hơn bao nhiêu, trong lòng có lẽ thật sự sợ hãi, nếu cậu muốn ở cạnh điện hạ nhiều hơn thì tôi sẽ nói Thượng tướng để cậu tạm thời nghỉ ngơi, giảm bớt lượng công việc trong nửa năm tới, cậu thấy sao?"
"Cảm ơn Lạc thư ký!!" Lục Thành nghiêm túc nói: "Tôi nhất định sẽ làm được! Tôi cũng đã đánh dấu em ấy, về sau sẽ tận lực bảo vệ người, không để em ấy bị bắt nạt nữa."
"Với lại......cậu đối tốt với điện hạ, nhưng cũng đừng tự ti địa vị bản thân thua kém." Y nói cho hết: "Địa vị của Andica ở Lạc Băng và của cậu ở Đế Quốc là bình đẳng, nên tự tin vào bản thân mình."
Lạc Băng là nước phụ thuộc, Andica là con riêng, mà Lục Thành là phó tướng Đế Quốc.
"Vâng!!" Lục Thành cảm thấy đáy lòng ấm áp.
Xong việc cậu dự định rời đi, nhưng lúc đặt tay lên nắm cửa phòng không nhịn được bèn quay đầu.
Lục Thành hỏi: "Lạc thư ký không vào sao......?"
Lạc Nhiễm có chút kì quái với câu hỏi này, ngẩng đầu lên đáp: "Chẳng phải đây là lúc không nên đi quấy rầy Thượng tướng à?"
Lục Thành khựng người giây lát, giống như đang do dự xem có nên nói hay im.
Lạc thư ký là Beta...... có lẽ không biết cái này.
Lục Thành hít sâu một hơi,: "Lạc thư ký, tôi cũng đã trải qua kỳ mẫn cảm. Alpha ở giai đoạn này lý trí và khả năng tự chủ đều không có, đối mặt với Omega hoặc Beta mình thích mà vẫn có thể áp chế bản năng muốn sở hữu xuống, anh biết điều này biểu hiện cho cái gì không?"
"......?" Lạc Nhiễm nhất thời chưa phản ứng kịp đề tài mới mẻ này.
Lục Thành nói: "Điều này thể hiện cho việc, vị Alpha đó thật sự yêu thích, quý trọng và nâng niu người trong lòng, nên mới phản kháng lại bản năng sinh lý, đây là sự kiên trì kiểm soát đến tận lực, nếu là tôi, chắc không thể làm được ......"
Lạc Nhiễm cười: "Chuyện này thì tôi hiểu."
"Vâng!"
Lục Thành rời đi, Lạc Nhiễm mơ màng ngẫm nghĩ, bỏ qua cái gì mà thích với không thích ở đây, Lucas quả thật đang ...... cố gắng nhẫn nhịn, chưa đến mức mất bình tĩnh hay động thủ.
Hắn căn bản không cần phải như vậy.
Lạc Nhiễm rũ mắt, âm thầm siết chặt báo cáo.
......
Cả ngày y ngồi cách cánh cửa phòng không xa, nhìn cảnh vệ Beta mang cơm vào cho Lucas.
Vương Thu Dương chuẩn bị cho Lucas một cái bao cát, để hắn trong phòng luyện quyền phát tiết. Âm thanh phát ra dồn dập thật sự, bị ngăn cản bởi tấm cửa dày nhưng y vẫn nghe thấy được, dường như cũng cảm nhận được sự bực bội của hắn.
Lạc Nhiễm cứ ngồi như vậy đến đêm, đi tắm rồi trở về, bỗng thấy cửa phòng mở ra.
Lucas chẳng biết đứng đó từ bao giờ, lặng lẽ nhìn Lạc Nhiễm, đôi con ngươi đen láy sâu thẳm.
Y lập tức lại gần hỏi: "Thượng tướng có yêu cầu gì sao......?"
Lucas nói: "Cậu."
Lạc Nhiễm sửng sốt.
Lucas dựa vào khung cửa, đôi mắt sắc bén như chim ưng, Lạc Nhiễm bị nhuệ khí của hắn ép cho khó thở.
Y ngơ ngác: "Tôi......sao?"
Trêи người Lạc Nhiễm không chỉ có mùi bạch trà, còn thoang thoảng mùi dầu gội và sữa tắm lúc vừa tắm xong.
Giọng nói hắn mang chút khàn khàn, "Cậu có thể ở cùng tôi được không?"
Lý trí y không ngừng gào thét, không thể, tuyệt đối không thể.
Y chỉ là một thư ký, cấp dưới của hắn, một Omega đang che giấu thân phận dưới lớp vỏ ngụy trang Beta, y không nên đụng phải cấp trêи đúng kỳ mẫn cảm của hắn.
Điều này là quá phận sự.
Nhưng vào giây phút đối mắt với Lucas, mỗi lời nói của Lục Thành lại hiện lên trong đầu, khiến y bất giác ...... Gật đầu.
Lạc Nhiễm muốn thỏa mãn mọi yêu cầu của Lucas, không muốn hắn phải khó chịu thêm nữa.
Dường như chỉ trong nháy mắt đó, y cảm thấy cả cơ thể bị người ta kéo túm đi vào.
"Rầm!" Cửa lớn đóng lại, Lạc Nhiễm bị ấn lên tấm cửa, hô hấp của người đàn ông trước mặt vô cùng gấp gáp: "Tôi không muốn cậu, làm thư ký cho người khác."
"Tôi sẽ không." Lạc Nhiễm trấn an hắn, ôn hòa nói: "Không có chuyện đó đâu, Thượng tướng."
Lucas giống như chẳng tin chút nào, bỗng nhiên cúi thấp đầu —— cắn một cái lên xương quai xanh bả vai của y.
Lạc Nhiễm cau mày, kìm nén cơn đau nhói tê dại.
Lucas tàn bạo nhìn Lạc Nhiễm, thầm nghĩ, hắn muốn lưu lại ấn ký trêи cơ thể người này.
Lạc Nhiễm là của hắn.
Lucas cắn rất mạnh, trêи làn da trắng nõn để lại dấu răng đỏ thẫm. Hắn nghiêng đầu, nhắm ngay vị trí tương đồng vai kia, tiếp tục cắn thêm một cái.
"Thượng tướng......!" Lạc Nhiễm không tự chủ được ngẩng đầu trừng mắt với hắn: "Anh......"
Lucas lại bắt lấy cổ tay trái của y, cắn lên.
"Ưm......" Đều là vị trí yếu ớt, Lạc Nhiễm chỉ có thể yên lặng chịu trận, tùy ý để kẻ điên trước mặt hành động.
Cổ tay trái lưu lại một vết đỏ rõ ràng.
Từng này chưa đủ, Lucas tiếp tục cầm cổ tay phải của y, cúi đầu hạ miệng xuống.
—— Những nơi mà người khác có thể thấy được, đều phải đánh dấu.
Ý niệm này vừa hiện lên, hỗn loạn nơi đáy mắt hắn liền chuyển qua mặt của Lạc Nhiễm.
Chỗ này, cũng là của hắn.
Lucas nắm cằm cắn lên đôi môi mềm mại kia.