Lạc Nhiễm cảm thấy trời đất quay cuồng.
Y hít sâu một hơi, nỗ lực muốn chống người đứng dậy.
Nhưng không thể được......
Vừa nãy Tạ An Thành tự nhiên đưa nước cho y, Lạc Nhiễm tinh tường nhận thấy có gì đó không thích hợp nên đã từ chối.
Cả đêm nay y chưa ăn hay uống bất cứ thứ gì cả.
Tuy rằng không phải là phát tình, nhưng y cảm giác toàn thân không còn tí sức lực nào, không thể động đậy, đầu óc cũng có chút mơ mơ màng màng.
"Hạ......"
Lucas có khả năng đoán được chuyện gì đang xảy ra, hắn biết Lạc Nhiễm muốn nói gì, vừa đỡ y vừa ngắt lời: "Tôi biết, tôi đưa cậu đi tìm Hạ Chí."
Lạc Nhiễm gật đầu, thấp giọng nói: "Được......"
Sắc mặc của Lucas khá tệ. Lúc nào có vấn đề gì y luôn luôn nghĩ đến Hạ Chí.
Lạc Nhiễm vốn dĩ còn muốn nói cho hắn biết tối nay y chưa ăn uống nhưng đầu óc hiện tại rất hỗn loạn, không cách nào nói nên lời.
"Thượng tướng, tôi xin lỗi...... Lại gây thêm rắc rối cho anh rồi."
"Không sao, cậu không hề rắc rối." Lucas gạt đi, lời này của y khiến hắn thấy chướng tai. Lạc Nhiễm ban đầu chỉ thấy hơi mệt, nhưng lát sau thân thể dần dần thân nóng lên.
Kỳ phát tình của y vừa kết thúc, làm sao bây giờ......?
Trong tình trạng có nguy cơ trở lại thời kì kia, Lạc Nhiễm cố gắng chịu đựng, áp chế tin tức tố, không để nó tràn ra ngoài. Tin tức tố của Alpha có thể làm Omega trở nên hưng phấn, nhưng đó là khi Alpha cố ý làm vậy.
Hiện giờ tin tức tố vô ý trên người Lucas thả ra ngược lại khiến y bình tĩnh hơn một chút, y dựa vào Lucas, đầu ngả lên vai hắn, mùi hương của cây thuốc lá đậm đặc bao quanh, kìm hãm được sự biến đổi trong cơ thể y.
"Thượng tướng, anh...... Trước tiên buông tôi ra đã." Lạc Nhiễm nói: "Để tôi dựa vào ghế đi."
Lucas nghiêm mặt không động đậy.
Tay chân Lạc Nhiễm giờ không có sức lực, Lucas giữ nguyên trạng thì y cũng không có cách nào nhúc nhích.
"Cậu đừng động." Lucas nói: "Yên lặng chờ chút."
Tâm tình của Lucas rất xấu, có người dám bỏ thuốc thư ký của hắn, mà y sau khi xảy ra chuyện vẫn không thèm nghĩ đến hắn. Trước đó, người này còn cùng Đại hoàng tử, Tạ An Thành khiêu vũ. Trong mắt y chỉ có mỗi công việc, nghĩ cho bản thân thì cũng nghĩ về công việc.
Con người này không có tình cảm sao?
Chẳng phải nói thích hắn à?
Giờ phút này Lạc Nhiễm không biết trong đầu Lucas đã vẽ ra trăm loại kịch bản, y vùi đầu vào vai Lucas, mơ hồ chịu không nổi sự dụ dỗ của tin tức tố, hé miệng cắn một cái lên bả vai của hắn.
Thơm quá.
Thật thoải mái.
Cả người Lucas cứng đờ.
Đệt.
Lucas khẽ cau mày, nhưng thấy Lạc Nhiễm dường như hơi nôn nóng, hắn đành vô thức đưa tay xoa nhẹ sau gáy y. Tay hắn phần lớn là kim loại, mặc dù đã cố gắng nhẹ nhàng giảm lực, thao tác vẫn hơi cứng nhắc, Lạc Nhiễm cảm giác được sự đơ cứng ấy, không thấy quá dễ chịu.
Nhưng lại khiến người khác an tâm.
Động tác trên tay hắn không dừng lại, tùy tiện để Lạc Nhiễm cắn, dù sao hắn da dày thịt béo, cắn không có cảm giác đau là bao.
Lạc Nhiễm mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, sau mới chịu nhả ra.
Phi cơ lái yên ổn thẳng hướng ngoại ô thành phố, dừng lại trước căn nhà gỗ nhỏ của Hạ Chí. Dọc đường đi, Lucas vẫn ôm Lạc Nhiễm bằng tư thế cũ, không hề nghĩ đến việc đưa y nằm lên giường trên phi cơ. Người trong ngực mềm mại nhẹ bẫng, nhắm mắt tựa vào vai của hắn, lông mi thanh mảnh, bộ dạng an tĩnh ôn nhu.
Y nói y thích hắn ......
Lucas ôm người trước mặt, trên vai còn bị cắn một ngụm, bất tri bất giác bắt đầu tự hỏi.
Nói thật, Lucas lớn như vậy nhưng là lần đầu nghiêm túc suy nghĩ về mối quan hệ tình cảm của bản thân.
Yêu đương với hắn chính là cực kì phiền phức, còn phải kết hôn, giả như có ngày nào đó hắn chết ở chiến trường chẳng phải càng phiền hơn sao. Hắn rũ mắt nhìn Lạc Nhiễm. Nếu hắn và y yêu nhau thì thế nào?
Lạc Nhiễm sẽ lộ ra cho hắn thấy một Lạc Nhiễm khác với vẻ ngoài chuyên nghiệp thường ngày sao?
Lạc Nhiễm có phải sẽ làm nũng với hắn? Y sẽ giận dỗi, sẽ cáu gắt chứ?
Lucas bỗng nhiên cực kì muốn nhìn thấy Lạc Nhiễm ngại ngùng e thẹn, thở gấp tức giận.
So với cái dáng vẻ chính mình có thể tự giải quyết mọi rắc rối và công việc của y, Lucas càng tò mò hơn, nếu y yêu đương có hay không đưa ra những yêu cầu vô lí, làm loạn với hắn?
"Tích —— tích ——"
Hệ thống nhắc nhở của phi cơ truyền đến âm thanh.
Bọn họ đã đến nơi.
......
Hạ Chí lần nữa gặp phải Lạc Nhiễm đang hôn mê, được ôm vào trong, ánh mắt anh trừng lớn nhìn chằm chằm, tóc tai dựng đứng.
"Lại, lại làm sao vậy?!"
Lucas bế Lạc Nhiễm đặt lên sô pha, nhàn nhạt liếc Hạ Chí nói: "Bị bỏ thuốc."
Hạ Chí nhìn qua Lucas.
Là một Omega, anh có thể nhạy bén cảm nhận được đối phương đang thả ra tin tức tố, tràn ngập áp bức và địch ý.
......Như thể hắn đang nhằm thẳng vào anh?
Có điều đây không phải là lúc rối rắm về chuyện này, Hạ Chí kéo ghế, di chuyển dụng cụ lại gần để kiểm tra thân thể cho Lạc Nhiễm.
"Cơ thể của Nhiễm Nhiễm không có việc gì nghiêm trọng, nhưng mà ......" Hạ Chí nhíu mày nói: "Nhưng mà những vấn đề khác thì không đơn giản."
Anh tiêm cho Lạc Nhiễm một vài ống thuốc, Lucas nhận ra bên trong có cả thuốc an thần.
Hạ Chí giải thích: "Nhiễm Nhiễm có thể là tiếp xúc với dạng sản phẩm gây nghiện nên mới như vậy."
Đáy mắt Lucas thoáng trở nên âm trầm.
Hạ Chí tiếp tục nói: "Thượng tướng yên tâm đi, cũng không phải nghiện thật sự, chỉ là thuốc dùng để " trợ hứng ", sẽ không gây nghiện."
"Thuốc này có thể trực tiếp làm người mất đi sức lực, Omega bị cưỡng ép phát tình, có điều chỉ nhắm vào Beta và Omega, đối với Alpha tinh thần lực mạnh mẽ sắc bén, sẽ không bị ảnh hưởng, thuốc có chất làm suy yếu.
Lạc Nhiễm bởi vì tin tức tố cấp S, có thể khống chế bản thân không phát tình, nếu cấp thấp, e rằng đã sớm ôm lấy Alpha cầu hoan rồi.
"Vấn đề là, loại thuốc kia đã bị cấm ở Đế Quốc, hiện tại chỉ có bọn tinh khấu dùng đến, dù sao thì nơi đó cũng là khoa nhi, trên chiến hạm của chúng có không ít sản phẩm độc hại kiểu này
Nghe Hạ Chí nói xong Lucas liền hiểu rõ.
Thuốc chỉ cần thông qua việc Alpha tiếp xúc với Beta và Omega, hoặc hít phải khi truyền đi trong không khí đều có thể gây ra ảnh hưởng. Nếu nó xuất hiện ở trong buổi tiệc, sự thật chứng minh...... Có Alpha mang vào, sau đó Lạc Nhiễm đã tiếp xúc với kẻ đó. Rốt cuộc thì cũng không có mấy ai nghĩ đến khả năng này, ngay cả Lạc Nhiễm chưa chắc đã phòng ngờ.
Hạ Chí suy tư: "Đây không phải trọng điểm, mà là...... Vì sao lại có người lấy được đồ từ bọn tinh khấu? Là thủ đô giấu nội gián của tinh khấu, hay tinh khấu lén lút lẻn vào?"
Nhưng làm sao có thể, quân đội của Lucas vẫn luôn kiểm soát nghiêm ngặt, tất cả lối vào của Đế Quốc cũng như cửa khẩu đều có quân binh canh giữ, tinh khấu khó có khả năng trà trộn vào, mà có chẳng lẽ Lucas không chú ý thấy, hơn nữa gần đây Lạc Băng có người đến, cho nên càng cẩn thận hơn.
Trừ phi...... Có gián điệp.
Lucas sắc mặt u ám nói: "Có hơn một trọng điểm."
Ngoài ra ——xuất hiện người có ý đồ dùng thứ này lên người Lạc Nhiễm.
Hạ Chí bỗng cảm thấy không khí trong phòng có chút ngột ngạt, anh nhìn Lucas lặng im không tiếng động bên cạnh Lạc Nhiễm, lảng sang chuyện khác: "Nhiễm Nhiễm ngoại trừ mệt mỏi ra còn có triệu chứng nào khác không?"
"Mặt nóng bừng, hô hấp gấp gáp." Lucas nhíu mày: "Nhưng cậu ta không phải là Omega."
"À......" Con ngươi trong mắt Hạ Chí không ngừng xoay chuyển, mỉm cười: "Nhiễm Nhiễm bị dị ứng thuốc thôi, thứ này sẽ dẫn đến triệu chứng đó, toàn thân cậu ấy ửng đỏ lên đúng không?"
Lucas gật đầu.
"Cái đó......" Lucas hỏi: "Lúc trước khi cậu ấy phát tác chứng sợ không gian hẹp, cơ thể cũng nóng bừng lên như vậy."
"Đó là triệu chứng khó thở và căng thẳng, khi nào cậu ấy căng thẳng đều sẽ như vậy." Hạ Chí cười giả lả, trợn mắt nói dối.
"Anh có vẻ rất hiểu cậu ấy nhỉ." Lucas khẽ liếc Hạ Chí.
Trong lòng Hạ Chí hết sức kinh ngạc, Lucas này từ lúc bước chân vào cửa đã đánh đánh giá anh từ trên xuống dưới, còn lộ ra vẻ mặt "Chính là loại này? Là kiểu như này á hả?" Hắn không ngại che giấu bộ dạng phòng bị và xét nét của mình.
Như kiểu sợ anh cướp Lạc thư ký của hắn đi không bằng.
Ý tứ khiêu khích.
Hạ Chí quyết định nhắc nhở cho con sư tử đang đổ hũ dấm chua này một chút, hiện tại anh còn có thể làm cha của hai người họ đấy, Hạ Chí nâng môi: "Thượng tướng, chúng ta trước đây đã từng gặp nhau, lúc đó cậu còn nhỏ, cậu còn nhớ không??"
Lucas gậy đầu, "Có."
Trước đây Hạ Chí và Thẩm Tây Lạc đều là tướng lĩnh tiền nhiệm, quân y của chú Lucas, đi theo họ đến nơi chinh chiến. Tuy rằng Lucas và hai người bác sĩ tiếp xúc không nhiều, nhưng hắn vẫn nhớ rõ.
Hai người đang tính tiếp tục câu chuyện, Lạc Nhiễm đã chậm rãi tỉnh lại, có chút hồ nghi nhìn quanh quất bốn phía.
"Hạ Hạ......?"
"À, đây." Hạ Chí xoa vai Lạc Nhiễm trấn an: "Cậu không......"
"Cậu không có việc gì cả!" Giọng nói của Lucas to rõ, như sấm vỗ bên tai.
Hạ Chí: "......"
Lạc Nhiễm hoảng sợ, quay đầu mới phát hiện ra Lucas cũng đang ở đây.
"Thượng tướng......"
Lạc Nhiễm từ sô pha chống người dậy, Hạ Chí theo bản năng tiến lại đỡ y, nhưng không ngờ có một cánh tay hữu lực khác đột ngột chặn ngang, ngăn lại tay anh.
Tay hai người cứ như vậy cứng đờ ở không trung.
Lạc Nhiễm còn hơi mờ mịt, tự mình ngồi dậy, vuốt ve lại mái tóc rối bù và cổ áo rồi nói: "Tôi hôn mê bao lâu rồi?"
Hạ Chí: "Không......"
Lucas: "Không lâu! Nửa giờ."
Hạ Chí: "......"
Lạc Nhiễm: "......"
Lạc Nhiễm theo thói quen đưa mắt về phía Hạ Chí.
Chuyện này là sao vậy?
Y vừa mới ngủ một giấc, Lucas đã nuốt thuốc nổ?
Hạ Chí bất đắc dĩ nói: "Nếu Nhiễm Nhiễm không sao......"
Lucas tiếp lời: "Vậy tôi đưa cậu ấy trở về."
Nói xong hắn liền kéo y đứng dậy, nhận thuốc rồi cùng y rời khỏi nhà Hạ Chí. Hạ Chí há miệng thở dốc, có phần bất lực. Anh vốn còn có chuyện muốn nói với Lạc Nhiễm, nhưng mà thôi để liên hệ qua điện thoại cũng được.
Trên phi cơ, Lạc Nhiễm nhận được tin nhắn của Hạ Chí.
{ Nhiễm Nhiễm à, hôm nay tôi nghe Thẩm Tây Lạc nói, Thượng tướng đến chỗ anh ấy để điều tra cậu. }
Tim Lạc Nhiễm đập thình thịch.
{ Điều tra cái gì? }
{ Không có việc gì quan trọng, nhưng tôi nói để cậu chú ý. Thượng tướng đến hỏi Thẩm Tây Lạc có biết cậu mắc chứng sợ không gian hẹp không, hắn khả năng cao nghĩ tôi vẫn còn liên hệ với Thẩm Tây Lạc. Hơn nữa hỏi thêm cả triệu chứng bệnh, muốn biết ngoài thân thể ra có vấn đề nào khác không. Hình như hắn thấy cậu có biểu hiện lạ, rốt cuộc ngày hôm đó cậu phát tình thật hả? }
Lạc Nhiễm có chút không dám tin.
Lucas nhàn rỗi như vậy ư? Hắn vẫn nhớ chuyện xảy ra ngày đó?
{ Sau đó thì sao? }
{ Không có sau đó, Thẩm Tây Lạc cái gì cũng không biết, đã nói mọi thứ đều bình thường, còn đảm bảo với Thượng tướng cậu không có vấn đề gì, chẳng phải cậu có tôi làm bác sĩ riêng cho cậu sao? }
Lạc Nhiễm dừng lại, cảm thấy Lucas không phải kiểu sẽ đi đào bới chuyện của người khác đến cùng.
{ Anh ấy...... Có phải đang nghi ngờ cái gì? }
{......}
{ Không có đâu, tôi cảm thấy đơn thuần là vì quan tâm và để ý cậu thôi. }
Lạc Nhiễm âm thầm quyết định, lần sau nên cẩn thận hơn.
Có điều......
Tầm mắt y dừng ở câu "Cho rằng tôi vẫn còn liên hệ với Thẩm Tây Lạc" kia, mỉm cười lắc đầu.
Chắc là không có liên hệ đâu ha.
Mà cũng có thể là do Thẩm Tây Lạc muốn cung cấp thông tin cho Hạ Chí, lúc trước y đến phòng khám đã từng gặp qua Thẩm Tây Lạc, người đó mang một cặp kính mỏng, là một Alpha bình tĩnh và lí trí, còn vô cùng nghiêm túc đứng trước mặt y nhờ y giúp anh ta nói vài lời hay ho.
Lucas lúc này cũng thuật lại đại khái tình huống Lạc Nhiễm vừa gặp phải.
Y ngồi trên ghế mềm, vừa bổ sung dịch dinh dưỡng vừa nói: "Hôm nay tôi không ăn uống bất cứ thứ gì, nhưng tiếp xúc tương đối nhiều người, tuy nhiên tiếp xúc lâu dài chỉ có Đại hoàng tử và Tạ An Thành. Nếu đã như vậy, chúng ta có thể bắt đầu điều tra từ Tạ An Thành, dù loại thuốc trợ hứng không phải chuyện gì lớn, nhưng từ nơi nào lấy được hay ai là người bán nó rất quan trọng."
"Việc này cậu không cần lo." Lucas che giấu cảm xúc nói: "Tôi sẽ tự xử lý."
"Thượng tướng, việc này có khả năng liên lụy......"
"Im miệng." Ngữ khí Lucas có phần lạnh lẽo.
Lạc Nhiễm sửng sốt.
Hửm?
Y cảm thấy có điều gì đó không thích hợp từ nãy đến giờ.
Lạc Nhiễm ngưng trọng, ném gói dịch dinh dưỡng vào thùng rác, ấm ức nói: "Thượng tướng......đang cáu với tôi sao?"
Lucas quay đầu liền đối diện một đôi mắt như hồ nước.
Hắn nhìn Lạc Nhiễm: "Cậu thấy có người bỏ thuốc mình, suýt chút nữa gặp nguy hiểm là chuyện cỏn con thôi à?"
Điều mà y nghĩ đến, là tìm được đầu mối nguồn thuốc. Công việc, tất cả chỉ có công việc.
"......" Lạc Nhiễm ngập ngừng, thử hỏi: "Đó không phải chuyện lớn à?"
Lucas: "......"
Lạc Nhiễm lập tức giải thích: "Không phải......ý của tôi là, tôi không dễ bị người khác tính kế, mặc dù nếu thật sự giống hôm nay hơi khó đề phòng, nhưng tôi sẽ không để bản thân lâm vào hiểm cảnh. Ngoại trừ anh ra đâu có mấy ai có thể dùng vũ lực chế trụ tôi, đêm nay dù Thượng tướng không tìm đến, tôi cũng sẽ liên hệ với đội hộ vệ canh giữ bên ngoài, không để chính mình đơn bạc."
Hơn nữa, tin tức tố của y là S, trừ bỏ Lucas, không ai cưỡng ép y đến mức chẳng thể phản kháng được, chỉ cần như vậy đủ rồi.
Cuối cùng y bổ sung thêm một câu: "Thượng tướng đừng lo lắng."
Lucas: "......"
Hắn cảm thấy lồng ngực tắc nghẽn.
"Dừng, dừng lại!" Lucas cười lạnh vài tiếng, chỉnh điều khiển để phi cơ dừng lại, chiếc phi cơ tư nhân đột ngột đáp xuống giữa đường.
Lucas nói: "Biết cậu không cần đến tôi, vậy tôi đưa cậu về nhà làm cái rắm gì, lăn xuống đi, tự kêu xe hoặc đi bộ về nhà đi."
Lạc Nhiễm: "......"
Lạc Nhiễm "Vâng" một tiếng, đứng dậy mở cửa khoang.
Lucas: "????"
Lạc Nhiễm rời khỏi phi cơ, đứng giữa đường, nhìn quanh tứ phía.
Hiện tại đã khuya, xung quanh vắng vẻ không tiếng động, cửa hàng hai bên đường hầu hết đều đã đóng cửa, có điều đèn đường vẫn chiếu sáng.
Lạc Nhiễm đi đến trước cửa một cửa hiệu đã đóng cửa, lôi điện thoại ra định gọi xe.
Uỳnh ——!
Ngay sau đó, cảnh tượng trước mắt y vụt qua nhanh như mũi tên, cảm thấy cả người hung hăng bị đẩy mạnh, phần lưng đụng trúng tường, mùi thuốc lá mang tính xâm lược làm y có chút hoảng hốt. Lucas không biết từ lúc nào cũng đi xuống, trói Lạc Nhiễm vào khu vực của hắn.
Lạc Nhiễm bất lực, Lucas dường như rất thích việc tóm hai tay y đặt trên đỉnh đầu, có lẽ hắn thấy động tác này mang tác dụng trấn áp rất tốt, sẽ khiến y sợ hãi không dám chống cự. Y thầm nghĩ, y phản kháng làm quỷ gì chứ.
"Thượng tướng......" Lạc Nhiễm nhắc nhở hắn: "Tuy rằng giờ đã khuya, nhưng lỡ như có người đi qua liền trông thấy được."
"Cậu đừng nói chuyện, cậu mở miệng ra là tôi đã thấy bực rồi."
"Vậy sao Thượng tướng không nói cho tôi biết tại sao anh lại bực?" Y nghiêm túc nói: "Anh không nói, tôi cũng chẳng có cách nào."
Lucas cứ yên lặng nhìn y như vậy.
Dưới bóng đêm, ánh trăng rơi trên mái tóc màu bạc của y, chiếu xuống hàng lông mi dài kia một cái bóng nhỏ, nốt ruồi nhỏ nơi khóe mắt. Hai người đứng trước cửa hiệu vẽ mẫu thiết kế, mãi lúc lâu sau, hắn thả Lạc Nhiễm ra, xoay người nói: "Trở về với tôi."
Lạc Nhiễm đi theo hắn.
Lúc sắp lên phi cơ, Lucas bỗng nhiên dừng bước, đưa lưng về phía Lạc Nhiễm nói: "Lần sau nếu cậu gặp chuyện gì, có thể tìm tôi, cậu yêu cầu cái gì tôi đều sẽ cố sức làm được."
Lạc Nhiễm ngơ ngác nhìn hắn.
Lucas quay đầu liếc nhìn khuôn mặt ngốc nghếch của y, cau mày: "Sao còn chưa đi?"
Lạc Nhiễm tiến lên cười nhẹ: "Thượng tướng hôm nay so với trước kia thật khác nhau."
"?"
Lạc Nhiễm xúc động nói: "Còn có chút lương tâm."
"............"
Lucas trừng mắt: "Chẳng lẽ trước kia tôi đối với cậu rất tệ?"
"Không có."
Lạc Nhiễm dừng lại, rũ mắt cười: "Anh đối xử với tôi rất tốt......"
Giọng nói y chìm dần vào ánh trăng.
......
Phi cơ khởi động lại lần nữa, hướng đến căn hộ nhỏ của Lạc Nhiễm.
Mà trong đêm đó, diễn đàn trở nên vô cùng náo nhiệt.