Trác Thích Nghiễn lạnh lùng mở miệng: “Tôi không làm gì nhiều.” Hắn biết Diệp Thiếu Cảnh là thẳng nam, nên nghĩ thời gian cưa cẩm chắc phải rất lâu, không nghĩ tới thái độ cự tuyệt lại thẳng thắn như vậy.
Diệp Thiếu Cảnh thấp đầu nói với hắn: “Tôi muốn an tĩnh một mình.”
“Em chán ghét tôi sao?” Đỉnh đầu truyền đến thanh âm của Trác Thích Nghiễn, khàn khàn rung động.
Diệp Thiếu Cảnh không nói gì, chỉ cúi thấp đầu, lông mi đen che lai đôi con ngươi, không dám nhìn thẳng hắn, tỏ thái độ không muốn cùng hắn liên lụy quá nhiều.
Trác Thích Nghiễn xoay người rời khỏi bệnh viện, thân ảnh anh tuấn cao dài biến mất trong hành lang tĩnh lặng.
Diệp Thiếu Cảnh mặt không đổi sắc mà chớp chớp mi, hết thảy đều kết thúc, hắn là một người phong độ, nên luôn tôn trọng lựa chọn của cậu, nhưng vì sao mình lựa chọn như vậy, ngực lại dâng nên mỗi nỗi chua xót khó chịu.
Chắc là vì Trác Thích Nghiễn đối với mình rất tốt, mấy ngày nay dựa vào hắn đã thành thói quen, nhất thời chưa thích ứng được mà thôi. Cảm thấy hiện tại tốt lắm, không thể làm phiền Trác Thích Nghiễn nữa, giờ mình có thể tự chăm sóc bản thân… Là vì thích cậu, thích cậu nên mới tốt với cậu, thích cậu nên mới quan tâm cậu,, nếu không thích thì có là bạn bè cũng không đến giúp, nhưng yêu thích của hắn như vậy cậu không tin, tình yêu nam nữ còn không có vĩnh hằng huống chi là hai nam nhân.
Khi học đại học Diệp Thiếu Cảnh cũng đã từng quen bạn gái tên Lận Vi, hai người tốt nghiệp cùng bước chân vào giới giải trí, chân ướt chân ráo cùng giúp đỡ nhau, tin tưởng giấc mộng chung có thể cùng thực hiện, nhưng hiện thực tàn nhẫn, Lận Vi đột nhiên tuyên bố với giới truyền thông có bạn trai, vì bạn trai là hoa hoa công tử nên rời khỏi giới giải trí.
Lúc đó Lận Vi rời bỏ Diệp Thiếu Cảnh, ra khỏi giới giải trí đi cùng nam nhân kia, nguyên nhân trọng yếu là đối phương có nền tảng kinh tế hùng hậu, khi đó cậu mới debut không lâu, sự nghiệp còn chưa khởi sắc, Lận Vi kết giao cùng phú thương, mình phải thông qua báo chí mới biết được, đây chính là vết thương lòng mãi không lành với cậu.
Hơn nữa, bản thân cậu lại là một người mẫn cảm, tình cảm đối với Lận Vi rất nghiêm túc, phải chịu đả kích như vậy cậu đã tự học được cách bảo vệ mình, tự mình tạo khoảng cách với mọi người trong giới giải trí. Đó cũng là lý do tại sao cậu trong giới giải trí đã lâu mà không có scandal nào cũng chẳng quen thân với ai. Trác Thích Nghiễn thổ lộ với cậu cũng không có khả năng là thật, cho nên cậu mới cố tình không để Trác Thích Nghiễn lại gần mình, cũng không muốn hắn lãng phí thời gian với mình.
Ngoài cửa sổ, bầu trời xám xịt, vô số hạt mưa như mảnh vỡ thủy tinh rào rào đập vào cửa, Diệp Thiếu Cảnh đứng dậy tới gần cửa sổ sát đất, trên chiếc bàn cà phê còn để một cái laptop Adamo. Laptop của Trác Thích Nghiễn, mới vừa rồi đuổi hắn có chút gấp nên đồ vật của hắn vẫn còn để ở đây.
Diệp Thiếu Cảnh chuẩn bị tắt máy tính, nhìn đến tin tức giới giải trí vẫn còn trên màn hình, liếc qua tiêu đề tâm mãnh liệt trầm xuống, kích vào nội dung để đọc, cả người sượng đơ tại chỗ, giống như bị sét đánh.
“Diệp Thiếu Cảnh bởi vì đoạt vai diễn nên bị đánh!”
“Thân phận thật của Diệp Thiếu Cảnh trồi lên mặt nước!”
“Một nghệ sỹ vô danh đột nhiên trở thành cái tên hot trong làng giải trí!”
Một loạt tin tức gây sốc đập thẳng vào mắt cậu.
Nghệ sỹ không hề thích đưa cuộc sống riêng tư của mình ra ngoài ánh sáng, nhưng nhiều lúc lộ ra đều là do công ty an bài, đột nhiên tin tức của minh tràn ngập trên các tờ báo, diễn đàn, website, rất không bình thường, có thể là chiến lược của công ty, nhưng Diệp Thiếu Cảnh biết Văn Trừng không có nhiều tiềm lực, và mối quan hệ, cậu bị giới truyền thông chú ý khẳng định là do việc đổi vai diễn trong ‘Thanh Thành’ với Hoa Tử Tuấn.
Các quan hệ xã hội phức tạp làm cậu rối tinh rối mù, nghiêm túc ngồi xem hết tin tức trong hai ngày qua, càng xem càng thấy nghi hoặc, khó hiểu xen chút lo sợ. Diệp Thiếu Cảnh gọi điện ngay cho Cẩm Đường, Cẩm Đường muốn cậu đừng quan tâm tớ mấy tin tức gần đây, nếu không muốn nhận phỏng vấn thì liền từ chối, thậm chí các hoạt động quảng cáo cũng không cần nhận.
“Có thể xóa hết những bài viết này không?” Diệp Thiếu Cảnh nhíu chặt mi.
“Cậu chẳng lẽ không nhân dịp này mà được nổi tiếng, chỉ cần cậu đồng ý hẳn là cơ hội thăng tiến của cậu rất nhiều.” Chỉ cần Diệp Thiếu Cảnh lành bệnh, xuất viện liền nhận đóng quảng cáo, nhất định cuộc sống so với bây giờ tốt hơn gấp vạn lần.
“Anh biết em không muốn như vậy.”
“Nhưng đây là một cơ hội tốt.” Cẩm Đường cũng muốn Diệp Thiếu Cảnh được như mặt trời ban trưa, chỉ là Diệp Thiếu Cảnh da mặt mỏng, không giống các nghệ sỹ khác có cơ hội liền tận dụng tối đa để được nổi danh, nhưng da mặt không dày sao có thể tồn tại lâu dài trong giới giải trí chứ.
“…” Diệp Thiếu Cảnh lặng yên không nói, nếu thông qua scandal để được nổi tiếng, thì cậu tình nguyện không cần nổi tiếng, không cần kiếm tiền bằng cách như vậy, nhiều tiền để làm cái gì, bình thường sống an ổn không lo nghĩ, không giành giật, không lo sợ, không phải rất tốt sao.
“Tôi biết cậu không thích bị mọi người chú ý, cho dù mấy bài báo này có bị xóa thì dư luận vẫn bàn tán sôi nổi, một đồn mười, mười đồn trăm. làm sao có thể xóa hết được?”
“Tin tức lần này không phải do anh tung ra?”
Cẩm Đường do dự một chút, nhưng vẫn quyết định nói cho cậu biết: “Nói thật, tôi không có quyền có thế để lợi dụng các mối quan hệ, cũng không nghĩ qua chuyện của Hoa Tử Tuấn lại liên lụy tới cậu, nhưng đây cũng là một điều kiện tốt để đưa đẩy.” Nếu Diệp Thiếu Cảnh tham gia diễn ‘Thanh Thành’, Văn Trừng cùng Hoàn Á xưa nay chưa hề cộng tác, cho dù phía sau Văn Trừng có là tổng công ty Canh Giờ nhưng Canh Giờ trước nay đối chọi kịch liệt cùng Hoàn Á nên cũng sẽ liên lụy phần nào với các nghệ sỹ của các công ty con.
Hơn nữa, phong cách làm việc của chủ tịch Trác Thích Nghiễn tại Hoàn Á xưa nay đều vì lợi ích của bản thân, lần này ra tay tự hủy nghệ sỹ của công ty, làm cho rất nhiều người không hiểu hắn đang nghĩ gì, mà Cẩm Đường lớn mật đoán rằng chuyện này nhất định có liên quan tới việc Hoa Tử Tuấn làm Diệp Thiếu Cảnh bị thương, dù chưa thể chắc chắn nhưng vẫn nên nhắc nhở Diệp Thiếu Cảnh chú ý.
Diệp Thiếu Cảnh yên lặng cúp điện thoại, nhìn một loạt các tin tức trên máy tính hoài nghi những việc này đều có liên quan tới Trác Thích Nghiễn, nhưng cậu không dám khẳng định, nên đơn giản gọi điện cho Cẩm Đường chứng thực.
Cẩm Đường cũng ám chỉ cho cậu biết việc này có liên quan tới Trác Thích Nghiễn.
Cậu nghĩ, nếu cậu ra mặt giải thích có thể làm Trác Thích Nghiễn mất uy tín, hoặc cậu có thể thuận theo dư luận, rời khỏi ‘Thanh Thành’ đem vai chính trả lại cho Hoa Tử Tuấn, rồi cắt đứt hoàn toàn với đoàn phim.
Hết thảy mọi việc chấm dứt, cậu sẽ lại mang danh cướp vai diễn của người khác mà tồn tại trong giới giải trí, sau này chắc sẽ không còn cơ hội diễn xuất, khả năng cao nhất là trở lại lúc bắt đầu bước chân vào nghề, khó khăn vô số, vậy mọi cố gắng từ trước tới giờ đều là uổng phí.
Diệp Thiếu Cảnh phiền não khó nghĩ mà dựa mình lên thành sô pha, giờ nghĩ lại việc quen biết Trác Thích Nghiễn không biết là xui xẻo hay may mắn, nếu không có hắn can thiệp thì mình vẫn chỉ đóng vai phản diện, bị đánh đến đầu rơi máu chảy, hiện tai vai diễn đã thay đổi, cũng là cho cậu một cơ hội như mong ước, nhưng lại làm ảnh hưởng tới người khác.
Chuông di đông vang lên hồi lâu mới được nhận, là mẹ gọi tới, không phải gọi để quan tâm cậu thế nào mà là uyển chuyển hỏi cậu xin tiền, nói bố gần đây sức khỏe không tốt, đã đi bệnh viện kiểm tra, bác sỹ muốn ông ấy nằm viện.
Diệp Thiếu Cảnh nói sẽ nhanh chóng chuyển tiền cho bà, nói bà không cần lo chi phí nằm viện, mẹ nghe xong “ba” một tiếng cúp máy, thoạt nhìn như rất bận rộn, lưu lại Diệp Thiếu Cảnh vẫn còn đang giữ máy, nhất thời sắc mặt ảm đạm.
Cậu là con thứ trong nhà, bên trên còn có hai anh, nhiều năm trước, lúc cậu được sinh ra, tên cũng bị thay đổi nhiều lần, đất nước thì chưa ổn đình, mấy năm sau cậu mới có giấy khai sinh. Đừng nghĩ cậu là con út mà được cưng chiều, kì thật không phải, mẹ luôn thích con gái, huống hồ nhà đã có hai anh, sự có mặt của cậu lại càng dư thừa, cho nên thường xuyên bị xem nhẹ.
Anh cả trời sinh tính không lạnh không nóng, luôn chơi cùng bạn bè, anh hai thì là loại người gian xảo có tâm cơ, trước mặt cha mẹ thì luôn nhu thuận hiểu chuyện, sau lưng cha mẹ thì luôn đánh cậu, cướp đồ ăn của cậu, vì thế nên thường xuyên có tranh chấp với cậu.
Cha mẹ phát hiện thì toàn mắng cậu, còn anh hai đứng bên cạnh lại ra vẻ khuyên nhủ nói tốt cho cậu. bởi vì mấy chuyện này mà bố mẹ luôn coi cậu là đứa không hiểu chuyện, hết đường chối cãi, mặc kệ cậu có nói gì, đều nhất trí cho rằng cậu sai. Khi cậu thi đỗ trường đại học sân khấu điện ảnh, cũng cho rằng cậu không có tiền đồ, không hề ủng hộ cậu, liên tục trách mắng cậu, coi cậu là đứa phản nghịch.
Bây giờ, anh cả đi dạy ở vùng sâu vùng xa bặt vô âm tín, anh hai đã kết hôn, làm công chức, cha mẹ dọn đến ở cùng anh hai, trên lý thuyết sẽ không có nhiều tiền, mà bọn họ mở miệng xin cậu cũng không cự tuyệt, chỉ là sự quan tâm không đặt trên người cậu. bộ phim cậu đóng, họ cũng không xem, cũng không cùng bà con thân thích hàng xóm láng giềng nói cậu là diễn viên, kiểu như công việc của cậu chẳng vẻ vang gì, nói ra thì mất mặt xấu hổ, cho nên việc cậu nằm viện ông bà cũng chả biết.
End