-Hahaha… Chó đỏ, lần đầu gặp mặt.
Yaki cũng không để ý Râu Trắng nữa mà đi thẳng về phía Akainu đang nổi giận bên kia nói.
Chỉ là hai từ ‘Chó đỏ’ của Yaki khiến cả quảng trường sửng sốt.
Đây là lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất, dù hải tặc hay hải quân nghe được có kẻ dám đặt biệt danh cho Akainu.
Đặc biệt còn một biệt danh thấp kém như vậy.
Akainu muốn nói gì đó nhưng có vẻ như hắn bị máu mũi cản lại.
Đến cuối cùng, hắn phải hoàn toàn biến thân thành dung nham, sau đó trở lại hình dạng củ, máu tươi ở mũi mới cầm.
-Con thể dùng Logia như vậy nữa sao?
Yaki kinh ngạc hỏi.
Nhưng sau đó, hắn cũng không để ý có ai đáp lời hắn không.
Cả người hắn bùng lên khí tức đáng sợ, lần này, bầu không khí quanh hắn trở nên đen kịt xen lẫn màu đỏ như máu.
Tóc hắn cũng hắn cũng biến thành huyết sắc, mắt đen tuyền sâu thẳm như thâm uyên, cả người hắn không khác gì bước ra từ địa ngục.
Không hiểu vì sao, dù là hắn đã đột phá đến một cảnh giới mới nhưng hắn thích dùng cái hình dạng bá cháy bụi chét này.
Cảm giác khiến người ta sợ hãi luôn khiến hắn vui vẻ và kích thích.
Đúng như hắn nghĩ, khi hắn trở thành bộ dạng này, quanh hắn mười mấy mét không có một người nào dù hải quân hay hải tặc.
Hắc khí đỏ đen quá quỷ dị khiến người ta có cảm giác nguy hiểm, cảm thấy chỉ cần bị chúng quấn lấy thì sẽ chết chắc.
-Hừ… Ta sẽ giết ngươi!?
Người khác thì sợ chứ Akainu thì không, cả người biến thành dung nham trừ khuôn mặt chuẩn bị đối đầu với Yaki.
-Vậy sao? Cứ thử đi…!?
Yaki không sợ hãi, thậm chí trong lòng có chút hưng phấn.
Akainu là ai chứ, hải quân nhưng trong mắt đọc giả kiếp lại là một phần nào đó là boss phản diện.
Nếu fan kiếp trước biết hắn đang chuẩn bị cùng Akainu đấm nhau thì không biết bọn hắn nghĩ gì.
Không nói nhiều, Yaki lao thẳng vào Akainu, không quan tâm dung nham không quan tâm gì khác, trong mắt hắn chỉ có Akainu phía trước.
Tay phải hắn được haki bao phủ, kèm theo Haki bá vương toả ra khiến không khí ở nắm đấm hắn xuất hiện vết nứt nhỏ.
Yaki kéo theo hắc khi lao về phía Akainu.
Tất nhiên, Akainu cũng đâu phải kém, dân chơi dung nham đâu sợ mưa rơi.
Hắn cũng lao lên, nắm đấm dung nham cùng nắm đấm của Yaki va chạm.
-Ầm..!?
Một tiếng nổ lớn xảy ra ở nơi va chạm, mặt đất xuất hiện vô số vết nứt, kéo dài ra mấy chục mét.
Tia sét đen do Haki xuất hiện phá vỡ không khí nơi tiếp xúc, dung nham và hắc khí bắn ra tứ phía khiến hải quân và hải tặc chạy trối chết.
-Tên này… Càng lúc càng đáng sợ.
Sengoku trên đài tử hình nhìn chiến trường của Yaki và Akainu mà lâm vào âm trầm.
Lần trước cùng lão chiến đấu Yaki không mạnh như vậy.
Bây giờ đã vượt trội hơn lúc trước rất nhiều, mà thời gian mới qua bao lâu chứ.
Garp cũng âm trầm nhìn chiến trường của Yaki và Akainu, lão chưa từng nghĩ tên nhóc lúc trước lão gặp ở Water đã mạnh đến như thế này rồi.
Sức phát triển của hắn thật đáng sợ, Luffy thật may mắn có một thuyền viên như vậy.
Trở lại với Yaki và Akainu,
Hai người vừa giao thủ thì cũng không tách ra mà chân như cắm rễ tại chỗ, không ai chịu lùi.
Cả hai lạnh lùng nhìn nhau, cùng lúc xuất ra một quyền.
-Ầm…!?
Trăm mét quanh bọn hắn hoàn toàn bị nghiền nát.
Hải Quân và Hải Tặc cũng hiểu mà nhường ra chiến trường cho hai người bọn hắn.
Đến Râu Trắng cũng tránh đi chiến trường này.
-Ầm…!?
Tiếp tục, cả hai tiếp tục va chạm, không có cái gì gọi là chiêu thức hào nhoáng, không có cái gì gọi là âm mưu quỷ kế.
Tất cả đều thuần túy sức mạnh, đấm với đấm tiếp xúc, thằng nào mạnh, thằng đó thắng.
-Ầm…!?
Lần thứ ba va chạm, cả hai đều cùng lúc phun ra một búng máu tươi.
Akainu vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm Yaki đứng đó, còn Yaki lại bị đẩy lùi một bước.
Có thể thấy, Yaki đã thua nhưng Yaki không có sợ hãi mà máu tươi trong ngươi như sôi lên vì chiến ý.
Hắn tiếp tục tiến về phía Akainu như muốn liều mạng.
-Chết đi, chó đỏ!?
Yaki hét lớn, nắm đấm bộc phát Haki bá vương dữ đội, còn kèm theo đó là hắc khí bao phủ.
Kết quả của việc này khiến nắm tay của hắn biến thành nắm đấm khí đen to hơn lúc trước một chút.
-Dung nham quyền!!
Akainu cũng không lép vế, nắm đấm dung nham của hắn to hơn, ngang bằng với nắm đấm của Yaki.
Hắn cứ như muốn chứng minh hắn mạnh hơn Yaki vậy.
-Cuồng…!?
Yaki thấy thế thì cười lạnh, bỗng nhiên, nắm đấm đen của hắn xuất hiện tia sáng đỏ khiến hắc khí bao phủ nắm đấm trở nên cuồng bạo hơn hẳn.
-Ầm…?! Bốp…Bốp..!?
Lần này cả hai vừa va chạm thì nổ ầm một cái, nhưng không dừng lại ở đó, quyền ảnh của cả hai vẫn tiếp tục xuất hiện, tiếp tục va chạm…
Trăm mét quảng trường bị cả hai cày nát, Yaki càng đánh càng cuồng bạo.
Hắn như quên đi tất cả, chỉ muốn đấm nát tên trước mặt.
Hắn không biết, tâm trí hắn đang bị ảnh hưởng bởi chính sự cuồng bạo trong lòng hắn, mất dần đi tỉnh táo.
Còn Akainu thì cũng điên cuồng không kém.
Ban đầu, hắn muốn thực hiện mệnh lệnh của Sengoku quyết giết Yaki.
Nhưng khi đánh lên thì hắn biết chuyện không đơn giản như vậy.
Ban đầu thì kinh ngạc, nhưng giờ đã trở nên điên cuồng.
Dù sao, hắn là người dung nham, tính cách nóng giận và bùng nổ như dung nham vậy.
Cả hai đều như quên đi chiến trường bên ngoài và cũng quên đi lý do vì sao lại phải chiến.
Trước mắt chỉ có đối phương… Chỉ đến khi một tiếng quát lớn mới khiến bọn hắn tỉnh lại từ trong sự cuồng bạo…
-CÁC CON… SỬ DỤNG TẤT CẢ KHẢ NĂNG CỦA MÌNH… HỖ TRỢ CHO ‘MŨ RƠM’!!